Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 267:------
Cập nhật lúc: 2025-11-29 12:46:29
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyến Kiếm Trủng của Lê Dạng cổ vũ tinh thần chiến đấu của nhiều. Ai nấy đều tràn đầy động lực, ruộng càng hăng say!
Hiện tại họ vẫn đang dùng đất Lam Tinh để trồng trọt, nên rủ Giang Dữ Thanh chơi cùng. Giang Dữ Thanh vốn cũng chẳng hứng thú gì với việc nông, chuẩn về tu luyện. Tích cóp bao nhiêu giá trị khiếp sợ, dùng để nâng cao thực lực bản một đợt lớn.
Trước tiên luyện một đống Thể Đan, kéo chỉ cơ thể lên! Sau đó dùng giá trị khiếp sợ đắp chỉ tinh thần!
Giang Dữ Thanh cảm thấy bất an, thể tụt phía , bám sát bước chân của Lê Dạng. Dù thực lực thật sự kém chút cũng , nhưng cảnh giới tuyệt đối rớt .
Rất nhiều nơi ở Tinh Giới đều yêu cầu cảnh giới, lỡ Lê Dạng bỏ để phiêu bạt một , Giang Dữ Thanh chắc c.h.ế.t ở bộ Đan d.ư.ợ.c mất.
Hơn nữa sự xuất hiện của Lý Khanh Trần Giang Dữ Thanh cảm thấy nguy cơ trùng trùng. Lý Khanh Trần là Đan d.ư.ợ.c sư ngũ phẩm đỉnh phong, thiên phú cũng chẳng kém bao nhiêu. Nhỡ Lê Dạng chọn mang theo Lý Khanh Trần mà mang thì ?
Giang Dữ Thanh càng nghĩ càng lo, bèn : “Chị Dạng, chị còn nhiều Hồi Tinh Đan đúng ? về luyện hai lò gửi qua cho chị nhé.”
Lê Dạng đang tính chuyện thu hoạch giá trị tinh thần để kiếm tuổi thọ, lời của Giang Dữ Thanh chẳng khác nào buồn ngủ gặp chiếu manh, quá tâm lý.
Chưa đợi Lê Dạng gật đầu, Giang Dữ Thanh : “Chị cứ bận việc , luyện xong đan d.ư.ợ.c sẽ để trực tiếp ở Tự Nhiên Các.”
Giờ thể tự do , tiện hơn nhiều.
Lê Dạng: “……”
Chu đáo thế , xem bạn học Giang Dữ Thanh chuyến cũng thu hoạch kha khá đây.
Điều duy nhất trọn vẹn trong chuyến Kiếm Trủng của Lê Dạng là gặp cây Tinh Thực nào. May mà mang theo Liên Liên, nếu kết quả thế nào thật khó .
Lê Dạng thầm tính toán, chờ tích lũy nhiều tinh hạch, bán đổi lấy một đống đất Tinh Tịnh và nước Thiên Tuyền. Thần Nhật Chi Quang thể khó kiếm, nhưng hai thứ chắc thành vấn đề.
Lê Dạng thu suy nghĩ, liên lạc với Thẩm Bỉnh Hoa.
Thẩm Bỉnh Hoa bắt máy nhanh, giọng lạnh lùng: “Về .”
“Vâng!”
Tuy giọng Thẩm Bỉnh Hoa bình thản nhưng trong lòng vẫn thầm nhủ: Con nhóc c.h.ế.t tiệt lẽ kiếm Quang Ngưng Thái thật chứ? Thế thì quá ảo .
Lê Dạng : “Em tìm Quang Ngưng Thái , phiền cô Thẩm chuyển lời giúp, bảo cô Lý đến Thiên Cung một chuyến ạ.”
Thẩm Bỉnh Hoa: “……”
Dù chuẩn tâm lý, bà vẫn chấn động.
Giọng điệu lạnh lùng của Thẩm Bỉnh Hoa vỡ tan tành, bà kinh ngạc hỏi: “Em chắc chứ? Thật sự là Quang Ngưng Thái? Em lừa đấy?”
Lê Dạng đáp: “Em đ.á.n.h c.h.ế.t một tinh binh bát phẩm, Quang Ngưng Thái rơi từ , chắc là vấn đề gì ạ.”
Thẩm Bỉnh Hoa: “……”
Viện trưởng Thẩm cứ đụng đến “Tiểu Lê Hoa” là vứt hết sự tao nhã, chỉ còn tiếng gầm gừ: “Em đang cái lời khỉ gió gì thế? Em đ.á.n.h c.h.ế.t cái gì cơ??”
“Tinh binh bát phẩm ạ.”
“Em……”
“Hay là cô đến xem thử?”
“Mẹ kiếp.”
Thẩm Bỉnh Hoa hít sâu một : “Rốt cuộc là chuyện thế nào, kể chi tiết cho .”
Lê Dạng suy nghĩ một chút, hỏi : “Đường truyền của cô an ạ?”
Thẩm Bỉnh Hoa mà đau cả đầu, cứ cảm thấy con nhóc gây chuyện động trời chỉ thế.
“Em còn gì nữa?”
“Có an ạ?”
“…… Nếu chỉ là Quang Ngưng Thái và một thanh thần binh trưởng thành thì an .”
Lời của Thẩm Bỉnh Hoa hàm ý. Đường truyền thể lén, nhưng nếu Lê Dạng chỉ thu hoạch chừng đó ở Kiếm Trủng thì đủ để khiến khác quá chú ý.
Tuy nhiên, dù Thẩm Bỉnh Hoa kiến thức rộng rãi đến , cũng thể tưởng tượng nổi rốt cuộc Lê Dạng mang về thứ gì.
Lê Dạng cân nhắc một chút : “ là em mang về một thanh thần binh trưởng thành…”
Thẩm Bỉnh Hoa hít một khí lạnh.
“Được !” Thẩm Bỉnh Hoa nữa, “Ta sẽ giúp em liên hệ Lý Yêu Hoàn, bà sẽ đến Thiên Cung nhanh nhất thể.”
Chẳng đường truyền nào là an tuyệt đối, tiếc là Thẩm Bỉnh Hoa tạm thời Thiên Cung, nên bà cách nào bộ sự việc. bà luôn cảm thấy, ngày rời khỏi Thiên Cung còn xa nữa.
Con nhóc c.h.ế.t tiệt , thế mà tìm Quang Ngưng Thái cho Lý Yêu Hoàn thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-267.html.]
Vậy thì nó…
Liệu thể tìm hạt sen cửu phẩm ?
Thẩm Bỉnh Hoa nhanh lắc đầu, đang ảo tưởng. Kể cả con nhóc tìm thật thì cũng đến lượt bà dùng. Tư Quỳ vẫn đang kẹt ở đỉnh cao bát phẩm, chỉ thiếu một hạt sen cửu phẩm.
Trong lòng Lê Dạng chỉ cô giáo của nó, nếu hạt sen cửu phẩm, chắc chắn sẽ đưa cho Tư Quỳ.
ý niệm một khi nhen nhóm thì dập tắt . Thẩm Bỉnh Hoa kìm bắt đầu vọng tưởng —— nhỡ … nhỡ con nhóc ranh ma đó kiếm hai hạt thì ?
Thẩm Bỉnh Hoa nắm chặt tay, móng tay đ.â.m lòng bàn tay cũng thấy đau.
Nếu thể thăng cấp cảnh giới, bà g.i.ế.c lên Thượng Tam Giới!
Hung thủ thực sự là Đạo Vô Thần Tôn!
Sở dĩ Thẩm Bỉnh Hoa chỉ dám nhắm kẻ mật báo màn là vì bà rõ g.i.ế.c nổi Đạo Vô Thần Tôn.
hiện tại…
Lê Dạng giống như đốm lửa nhỏ, thổi bùng lên ngọn lửa thảo nguyên hừng hực trong đáy lòng bà!
Lý Yêu Hoàn đang bận rộn trong phòng nghiên cứu, trợ lý báo Thẩm Bỉnh Hoa đến, bà chẳng thèm để ý : “Bảo với Viện trưởng Thẩm là ở đây.”
Thẩm Bỉnh Hoa trợn mắt, với trợ lý: “Lê Dạng tìm bà , ở thì thôi .”
Lời cách cả cái phòng nghiên cứu rộng lớn mà Lý Yêu Hoàn vẫn rõ mồn một.
Không đợi trợ lý thông báo, Lý Yêu Hoàn vác cái đầu tóc trắng xóa như tổ quạ, lắc lư bàn tính bên hông, nhe hàm răng sún lọt gió hì hì chạy đón.
“Viện trưởng Thẩm, đường xa mới đến, là tiếp đón chu đáo.” Lý Yêu Hoàn hồ hởi, “Mau mau , ấm ngon lắm, pha bằng nước Thiên Tuyền, hương vị tuyệt hảo!”
Thẩm Bỉnh Hoa nghĩ đến tin vui sắp tới của Lý Yêu Hoàn mà trong lòng khỏi chua chát. Số đỏ thật đấy, Lý Yêu Hoàn! Sắp trở đỉnh cao !
Thẩm Bỉnh Hoa càng nghĩ càng chua, cũng chẳng buồn nhiều, bảo: “Lê Dạng kiếm Quang Ngưng Thái cho bà đấy, mau chóng đến Thiên Cung .”
Tách.
Lý Yêu Hoàn vốn đang xoa xoa bàn tính theo thói quen, Thẩm Bỉnh Hoa thế thì bóp nát luôn một hạt bàn tính.
“Ái chà chà, ối giời ơi!” Bà đau lòng hạt bàn tính, tràn đầy sự thể tin nổi.
Thư Sách
Bà ngước mắt Thẩm Bỉnh Hoa, nghiêm túc : “Viện trưởng Thẩm, chuyện đùa nhé!”
Đã từng là Đan d.ư.ợ.c sư bát phẩm, giờ dù lò luyện đan bản mệnh nổ, cảnh giới rớt xuống lục phẩm, nhưng uy áp nhấp nháy trong mắt bà vẫn khiến kinh hãi.
Thẩm Bỉnh Hoa nhàn nhạt đáp: “Giáo sư Lý, bà xem giống thích đùa ?”
Lý Yêu Hoàn một tay kéo bà phòng nghiên cứu, đóng sầm cửa , ánh mắt rực lửa chằm chằm: “Thật hả? Lê Dạng con bé…”
Thẩm Bỉnh Hoa mất kiên nhẫn: “ chỉ phụ trách truyền tin, còn thật giả thì bà tự tìm nó mà hỏi.”
Lý Yêu Hoàn trong phòng, bà lão nhỏ thó như kiến bò chảo nóng, bước chân thoăn thoắt dừng . Tuy nhiên, bàn tính bên hông bà im bặt, phát tiếng động nào. Không vì mất một hạt, mà vì thần kinh Lý Yêu Hoàn đang căng như dây đàn, món Thần Khí nhận chủ nhạy bén lắm, dám hó hé gì.
“Sao thể, tuyệt đối thể… Con bé dù Kiếm Trủng cũng thể kiếm Quang Ngưng Thái bát phẩm, đó là bát phẩm đấy, nó thể…”
Thẩm Bỉnh Hoa mà phiền lòng: “Không gì là thể, nó khối chuyện .”
Lý Yêu Hoàn phắt : “ chuyện … thật sự quá viển vông!”
Rồi bà lo lắng hỏi: “Lê Dạng ? Có thương ?”
Thần sắc Thẩm Bỉnh Hoa dịu : “Sức sống tràn trề, đừng thương, còn tiện tay dắt về một thanh thần binh trưởng thành nữa kìa…”
Bà ngừng một chút, cứ cảm thấy thu hoạch của Lê Dạng chỉ . rốt cuộc còn thể là gì nữa? Thẩm Bỉnh Hoa tưởng tượng .
Lý Yêu Hoàn thở phào nhẹ nhõm, khổ: “Lúc đó chỉ chơi thôi, ngờ nó thật. Bà bảo con bé mà xảy chuyện gì, hối hận…”
Bà hết câu, Thẩm Bỉnh Hoa lạnh lùng cắt ngang: “Bà cần hối hận , Tư Quỳ sẽ tự tay tát c.h.ế.t bà.”
Lý Yêu Hoàn: “……”
Bà càng nghĩ càng thấy sợ.
Lúc đầu Lý Yêu Hoàn đưa cái đơn t.h.u.ố.c đó cho Lê Dạng cũng là vì cân nhắc tính cách của cô bé. Con bé thông minh, và quan trọng nhất là quý mạng sống. Tuyệt đối vì bà mà liều mạng.
Điểm Lý Yêu Hoàn tự tin, nên mới dám cho Lê Dạng Kiếm Trủng Quang Ngưng Thái bát phẩm… Xác suất Lê Dạng vớ nhờ may mắn quá một phần vạn. Lý Yêu Hoàn chỉ định đ.á.n.h cược vận may thôi.
Ai ngờ cược trúng thật!
“Nó kiếm kiểu gì?” Lý Yêu Hoàn hỏi Thẩm Bỉnh Hoa, “Không lẽ nó đ.á.n.h c.h.ế.t một con tinh binh bát phẩm thật !”
Thẩm Bỉnh Hoa: “Chứ còn gì nữa?”
Lý Yêu Hoàn: “!!!”
Tiểu kịch trường vô trách nhiệm:
Lý Yêu Hoàn: Lê bảo ! Ta ngờ con vì lò luyện đan bản mệnh của mà liều mạng đến thế [Khóc thét]
Tiểu Lê Hoa: Hết cách , ai bảo con trai cô đưa cho con thẻ “Liều Mạng” [Mắt lấp lánh]