Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 269:----
Cập nhật lúc: 2025-11-29 13:09:07
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh tượng đến quá nhanh và quá đột ngột. Mái tóc trắng xù bông của Lý Yêu Hoàn dựng lên như tóc tộc Lam Tinh, từng sợi từng sợi chĩa thẳng lên trời.
“Em... Em... Em !” Mặt Lý Yêu Hoàn đỏ bừng.
“Thẩm... Thẩm... Thẩm!” Bà lắp bắp thành câu.
Lê Dạng giải thích: “Cô Thẩm lẽ sợ khác lén nên chi tiết với cô. Em gọi cô đến Thiên Cung vì chuyện của Tự Nhiên Các, mà là để đưa Quang Ngưng Thái cho cô.”
Lý Yêu Hoàn: “…………”
Lê Dạng: “Cô Lý?”
Lý Yêu Hoàn nghẹn đến đỏ mặt tía tai, một lúc lâu mới khô khốc : “Cái bà... Viện trưởng Thẩm cũng thật là, một tiếng? Để ... còn chuẩn tâm lý chứ.”
Lê Dạng đỡ cho Thẩm Bỉnh Hoa: “Viện trưởng Thẩm xưa nay vẫn cẩn thận, bà cũng sợ tai vách mạch rừng mà.”
Lý Yêu Hoàn: “…………” Cẩn thận cái khỉ mốc!
Lý Yêu Hoàn thể vạch trần, vì thế sẽ lộ sự ngốc nghếch của chính bà.
A a a! Chuyện quá sức tưởng tượng!
Lý Yêu Hoàn thà tin Thẩm Bỉnh Hoa hại , còn hơn tin Lê Dạng thực sự kiếm Quang Ngưng Thái bát phẩm.
Lê Dạng cũng vội, để cho Lý Yêu Hoàn chút thời gian tiêu hóa. Dù ở trong Tự Nhiên Các, độ an miễn bàn, tiếp theo chỉ cần đợi Lý Yêu Hoàn sửa xong lò luyện đan bản mệnh và trở cảnh giới bát phẩm.
Lại đến Giang Dữ Thanh ở bên cạnh, hâm mộ đỏ cả mắt. Nếu là kiếm Quang Ngưng Thái đưa cho Lý Yêu Hoàn, thì sẽ thu hoạch bao nhiêu giá trị khiếp sợ đây!
À mà…
Rất nhanh Giang Dữ Thanh hết hâm mộ. Chắc cũng chẳng bao nhiêu, dăm ba trăm điểm bọt bèo, Giang Dữ Thanh chả thèm để mắt.
Một lúc lâu , Lý Yêu Hoàn cuối cùng cũng chấp nhận sự thật mắt.
Không mơ, ảo giác, ai hại bà, mà là…
“Rốt cuộc em thế nào mà !” Lý Yêu Hoàn soi xét Lê Dạng kỹ lưỡng, hận thể quét cô một lượt. Bà lo cô tổn thương căn cốt.
với đôi mắt tinh tường như máy quét của , Lý Yêu Hoàn thấy rõ Lê Dạng hề thương… Không những thế, con hồ ly nhỏ sắp phá cảnh nữa !
Lê Dạng trầm ngâm một lát: “Chuyện kể thì dài lắm…”
Lý Yêu Hoàn: “Em cho , em thực sự xử lý một tinh binh bát phẩm?”
Lê Dạng: “?” Cô sự kỳ lạ trong lời của Lý Yêu Hoàn. Nếu Thẩm Bỉnh Hoa gì, Lý Yêu Hoàn dùng giọng điệu “thực sự” như thế?
Lê Dạng: “Cô Lý, Viện trưởng Thẩm thực sự gì ?”
“À…” Mặt già của Lý Yêu Hoàn đỏ lên, diễn nữa, bà thú nhận: “Thẩm Bỉnh Hoa , nhưng tin…”
Lê Dạng: “………”
Lý Yêu Hoàn ưỡn ngực, hùng hồn biện minh: “Ta tin mới là chuyện thường tình! Em bảo tin thế nào ? Chuyện ai mà tin nổi chứ! Học trò phụ tu của , một đứa nhóc vắt mũi sạch mới tứ phẩm cảnh, đ.á.n.h c.h.ế.t một tinh binh bát phẩm để lấy Quang Ngưng Thái bát phẩm cho …”
Chính bà còn thấy ảo ma.
Nếu chuyện đó đơn giản như , thì mấy cái nhiệm vụ treo thưởng giá trời suốt hai mươi năm qua của bà tính là gì? Nếu đơn giản như , thì vệ quân của bộ Đan d.ư.ợ.c vất vả hơn hai mươi năm trời cũng tìm một khắc Quang Ngưng Thái nào tính là gì?!
Giang Dữ Thanh thấy thời cơ chín muồi, nhảy : “Giáo sư Lý, em đầu đuôi câu chuyện, để con kể cho cô !”
Lúc Lý Yêu Hoàn mới để ý đến Giang Dữ Thanh. Bà vốn chẳng thiện cảm gì với vị Thiên Vận Giả hệ Đan đạo của Trảm Tinh .
“Sao ở đây?”
“Em cũng Kiếm Trủng mà.”
“Chẳng lẽ giúp…”
“Ồ , em giúp gì cả, chỉ theo hóng hớt bộ hành trình thôi.”
Lý Yêu Hoàn: “……” Trông thì lòe loẹt nhưng tính tình thành thật ngoài mong đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-269.html.]
Lê Dạng : “Để Thanh Thanh kể , hết đấy.”
Sở dĩ cô để Giang Dữ Thanh kể cũng là chút tư tâm. Sau Lý Khanh Trần hỏi tới, Lê Dạng thể đường hoàng bảo : “Sư , em , là Giang Thanh Thanh đấy nhé.”
Lúc Giang Dữ Thanh vẫn sắp gánh nồi, nhưng đương nhiên, dù thì cũng vui lòng. Gánh cái nồi thôi mà, giá trị khiếp sợ nhập tài khoản là .
Giang Dữ Thanh một nên quen tay, kể còn chi tiết và diện hơn .
Thư Sách
【 Giá trị khiếp sợ từ Lý Yêu Hoàn +100 điểm. 】
【 Giá trị khiếp sợ từ Lý Yêu Hoàn +100 điểm. 】
【 Giá trị khiếp sợ từ Lý Yêu Hoàn +100 điểm. 】
Chuyến Kiếm Trủng của Lê Dạng quá nhiều điểm đáng kinh ngạc, và mỗi chi tiết Giang Dữ Thanh đều kể cực kỳ tỉ mỉ, đảm bảo khiến Lý Yêu Hoàn cống hiến giá trị khiếp sợ đều đều.
Lý Yêu Hoàn khác với ở hệ Tự Nhiên, điểm khiếp sợ của bà nhiều hơn họ một chút.
Ví dụ như chuyện Lý Khanh Trần thế mà Kiếm Trủng.
Ví dụ như Lý Khanh Trần thế mà kiếm bí bảo “Liều Mạng”.
Ví dụ như Lê Dạng thế mà thế Lý Khanh Trần dùng “Liều Mạng” vì bà.
Nghe đến đoạn , Lý Yêu Hoàn chỉ cống hiến giá trị khiếp sợ cho Giang Dữ Thanh mà còn nước mắt lưng tròng.
“Ta ngờ… Ta thật ngờ…” Cả đời Lý Yêu Hoàn chỉ động lòng tiền tài, ít khi khác cho cảm động.
lúc , bà cảm động đến thắt lòng. Một dòng nước ấm tên lấp đầy trái tim, khiến Lý Yêu Hoàn kìm nén nữa, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Bà lão nhỏ thó nức nở như một đứa trẻ.
Lê Dạng mềm lòng, nhịn nhẹ nhàng ôm lấy bà.
Lý Yêu Hoàn nức nở: “Sau … … em chính là ‘tiền’ của !”
Đối với Lý Yêu Hoàn, tiền là thứ quan trọng nhất nhất nhất đời. Và giờ khắc , Lê Dạng xếp ngang hàng với “tiền”.
Lê Dạng chợt nhớ đến bức hoành phi trong văn phòng Lý Yêu Hoàn, cô ho nhẹ một tiếng: “Cô Lý, cô bảo tiền là ruột, chẳng em là…”
Lưng Lý Yêu Hoàn cứng đờ, tuy nước mắt vẫn rơi lã chã nhưng miệng vẫn mắng: “Đồ nhãi ranh, còn định chiếm tiện nghi của hả!”
Bà , cảm xúc kích động thế chắc mấy trăm năm qua từng .
Lê Dạng lau nước mắt cho bà, : “Được cô Lý, cô em mà, em ăn lỗ vốn .”
Nói câu lúc chẳng khác nào dội gáo nước lạnh. Rõ ràng lòng ơn của Lý Yêu Hoàn đang dâng trào tột độ, Lê Dạng nhân cơ hội hâm nóng tình cảm mà tự tay hạ nhiệt.
Lê Dạng cố ý , và cũng là thật lòng. Lý Yêu Hoàn cảm động, nhưng Lê Dạng là vô tư. Cô thực sự liều mạng kiếm Quang Ngưng Thái cho Lý Yêu Hoàn, nhưng cô cũng mục đích của riêng .
Lý Yêu Hoàn Lê Dạng, : “Nói , cho dù cái mạng già của , cũng sẽ giúp em.”
Lê Dạng đáp: “Không đến mức đó ạ, con chỉ mong cô Lý thể trở cảnh giới bát phẩm và che chở cho Tự Nhiên Các.”
Nói đến đây, cô sang Giang Dữ Thanh: “Thanh Thanh, chút việc riêng với cô Lý, thể…”
Giang Dữ Thanh lanh lợi cỡ nào, lập tức : “À, cũng về tu luyện đây!”
Giang Dữ Thanh , Tự Nhiên Các chỉ còn Lê Dạng và Lý Yêu Hoàn.
Lý Yêu Hoàn chỉnh đốn cảm xúc, bà hỏi chuyện của Lý Khanh Trần mà chú ý hơn đến câu của Lê Dạng.
“Em lo lắng ám hại hệ Tự Nhiên ?”
“Vâng.”
“Chắc đến mức đó …” Lý Yêu Hoàn bình tĩnh , đầu óc xoay chuyển cực nhanh. Bà nhanh chóng phân tích tình hình hiện tại của hệ Tự Nhiên, : “Giáo viên của em lập công lớn, cho dù kẻ màn nóng vội thế nào cũng dám động thủ với các em lúc .”
Lê Dạng : “Nếu bọn em tu luyện theo từng bước một thì chắc chắn sẽ vội, nhưng mà…”