Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 534:-----

Cập nhật lúc: 2025-12-14 03:19:05
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Người phụ nữ thật đáng sợ.

Lại một nữa phá vỡ nhận thức của .

【 Điểm khiếp sợ từ Ác Chi Hoa +10.000 điểm. 】

Lê Dạng: "..."

Tên thế mà cống hiến nhiều điểm khiếp sợ .

Tiếc là cơ hội để cô dọa quá ít.

Đa phần thời gian Ác Chi Hoa đều tỏng tình hình .

Thư Sách

Lê Dạng cũng lười hỏi Ác Chi Hoa, chỉ thần thái và điểm khiếp sợ cung cấp là 1000 điểm Thời chi lực hề ít.

Tất nhiên, Ác Chi Hoa kinh ngạc như chắc cũng vì cô thu thập trong nháy mắt.

Điểm của chị Trường Sinh là đáng sợ nhất.

Biến 10 vạn năm thành một khoảnh khắc...

Chuyện e là đến Thời chi Thần Tôn cũng bó tay!

Trong lòng cô vẫn còn chút nghi hoặc: Chẳng lẽ chị Trường Sinh thực sự liên quan gì đến Thần cách Thời Gian ?

Cứ cảm giác năng lực chị thể hiện dính dáng đến thời gian.

Chị Trường Sinh giở thói sư t.ử ngoạm: 【 Có tiêu hao 1000 vạn năm để tiến hành kiểm tra ? 】

Kiểm tra cái con khỉ !

Không thể là 1000 năm ?!

Cô đào 1000 vạn năm chứ!

Lê Dạng lờ thông báo .

vội thu thập thêm Thời chi lực nữa, mà cảm nhận Thời chi lực trong Vạn vật nguyên hồn .

Đã dọa Ác Chi Hoa thì Lê Dạng giảm tốc độ cũng hợp lý.

Cần thiên phú cao, nhưng thể cao quá mức.

Lê Dạng lo Thời chi Thần Tôn ăn thịt, mà ngứa tay lôi giải phẫu nghiên cứu mất.

Lê Dạng tập trung quan sát Vạn vật nguyên hồn.

Nếu Tinh khiếu là những vì rải rác, thì Tinh hồn là sự ngưng tụ chúng thành một hệ , còn Nguyên hồn là quy mô lớn hơn nữa.

Nguyên hồn của khác thế nào Lê Dạng rõ.

Vạn vật nguyên hồn giống như tập hợp của vô hệ , tự thành một tiểu vũ trụ.

Vũ trụ...

Lê Dạng cảm thấy một dòng chảy chậm rãi trôi qua, cảm nhận về Vạn vật nguyên hồn sâu sắc hơn một chút.

Nếu coi Vạn vật nguyên hồn là một vũ trụ, thì các quyền bính Thần chính là yếu tố cấu thành nên nó.

Ban đầu Lê Dạng chỉ tu Không chi lực, Thủy chi lực, Mộc chi lực và Hỏa chi lực... những nguyên tố chi lực .

Giờ đây khi Thời chi lực tràn , một mảnh ghép quan trọng của Vạn vật nguyên hồn lấp đầy, cả nguyên hồn trở nên sáng rực hơn.

Lê Dạng như đang bên ngoài một vũ trụ thành hình, tỉ mỉ nhào nặn hình hài sơ khai của nó.

Không chi lực tạo thành gian —— nhưng Không chi lực còn thiếu nhiều.

Thời chi lực tạo thành thời gian —— nhưng Thời chi lực cũng còn thiếu.

Thủy chi lực, Mộc chi lực... những nguyên tố đang cấu thành năng lượng —— tất nhiên, chúng cũng còn kém xa.

Lê Dạng càng lúc càng nhập tâm, bất tri bất giác chìm trạng thái thiền định mà cô hằng mong ước.

Khi đột ngột tỉnh , cô cảm giác như trải qua một thời gian cực kỳ dài.

Tim Lê Dạng thắt , vội hỏi: "Đã qua bao lâu !"

Tuy là đến tu hành, nhưng cô cũng dám tốn quá nhiều thời gian, dù còn cả đống việc đang chờ.

Liên Tâm vẻ chắc chắn, ngập ngừng: "Đạo hữu, nơi ..."

Ác Chi Hoa hừ lạnh: "Dù đây cũng là biên giới Thời Gian, ngươi tu Thời chi lực, nên yên tâm , ở đây căn bản 'thời gian'."

Lê Dạng: "?"

Ác Chi Hoa tiếp: "Nói đơn giản là, dù ngươi tu hành ở đây mấy trăm vạn năm, khi ngoài thì bên ngoài cũng chỉ mới qua một khoảnh khắc thôi."

Lê Dạng giật , khỏi nghĩ đến chị Trường Sinh.

Cách tiêu hao tuổi thọ của chị Trường Sinh chẳng cũng giống hệt biên giới Thời Gian ?

10 vạn năm, 100 vạn năm trôi qua trong nháy mắt.

Ngoài một dòng chữ lạnh băng, Lê Dạng hề cảm nhận sự trôi của thời gian.

Ác Chi Hoa bảo: "Tất nhiên biên giới Thời Gian cũng khái niệm thời gian chủ quan, cảm thấy... ngươi chắc thiền định mười năm ?"

Lê Dạng: "..."

gì, đừng mười năm, cảm giác như chỉ ngủ một giấc.

Nếu qua "mười năm", Lê Dạng thể thu thập thêm một đợt Thời chi lực nữa.

"Tiêu hao 10 vạn năm, thu thập Thời chi lực."

Chị Trường Sinh vẫn dùng giọng điệu "quá thấp, quá kém, quá ít" đó, kết quả thu 1000 điểm Thời chi lực.

Lê Dạng tiếp tục quan sát Vạn vật nguyên hồn.

Cảm giác kỳ diệu, cô như đang xuống một "vũ trụ" đang hình thành từ cao...

Tất nhiên, Lê Dạng cảm thấy là "Thần", chỉ cảm thấy như đang chơi một trò chơi xây dựng vũ trụ.

Nếu bất kể ở đây bao lâu, bên ngoài cũng chỉ là một khoảnh khắc... Vậy thì Lê Dạng sẽ nắm bắt cơ hội , bắt đầu bế quan tu hành theo đúng nghĩa đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-534.html.]

Mười năm... mười năm... mười năm...

Lê Dạng thấy may mắn vì mang theo Ác Chi Hoa, như lúc cô thiền định, Liên Liên sẽ quá cô đơn.

nghĩ , cô thấy lo xa quá.

Liên Liên thể giả c.h.ế.t 90 vạn năm, trăm năm cỏn con với chẳng là gì.

Sở dĩ mỗi Lê Dạng chỉ tiêu hao 10 vạn năm, một là để kéo dài thời gian, khiến "thiên phú" của cô quá dọa ; hai là để thể mài giũa Vạn vật nguyên hồn tỉ mỉ hơn.

Tất nhiên quan trọng nhất là cô luôn ghi nhớ mục đích đến đây.

Nếu Thời Vận đột nhiên tìm đến, cô thể dừng ngay lập tức.

Chỉ là Lê Dạng thu thập 9000 điểm Thời chi lực mà Thời Vận vẫn đến tìm cô.

Hừm...

Chẳng lẽ Thời Vận tìm cơ hội tiếp cận cô?

Lê Dạng cũng phương án dự phòng, đó là cô thu thập lượng lớn Thời chi lực nhưng mãi cảm ứng Pháp tắc Thời gian , như thể đường hoàng thỉnh giáo Thời Vận.

1 vạn điểm !

Chắc là đủ nhiều !

Đập 100 vạn năm, dù "Anh trai Khiếp Sợ" bổ sung thì tuổi thọ của Lê Dạng cũng tiêu hao cực lớn.

Tiếc là mảnh vỡ lôi hệ Bánh Xe Vận Mệnh nhân đôi, nếu cô còn thể kiếm thêm 3 triệu điểm khiếp sợ nữa!

Chắc chị Trường Sinh dồn hết xác suất mảnh vỡ thời gian ...

Còn mảnh vỡ lôi hệ chỉ dựa vận khí của Lê Dạng...

Thế nên nó vẫn trơ đó, thế nào thế .

Lê Dạng đang tính xem kiếm tuổi thọ ở thì chị Trường Sinh lên tiếng: 【 Phát hiện 1 vạn điểm Thời chi lực, đủ điều kiện tối thiểu để tạo hệ thống con Thời Gian, tiêu hao 100 vạn năm để tạo ? 】

Lê Dạng: "!!!"

Hệ thống con Thời Gian?

Lê Dạng liếc tổng tuổi thọ của .

Kể cả cộng thêm phần quy đổi từ điểm khiếp sợ, cũng chỉ còn đến 200 vạn năm.

một khi hệ thống con Thời Gian tạo , thể trực tiếp thu thập "thời gian", và chuyển hóa thành tuổi thọ.

Mà ở biên giới Thời Gian , thứ thiếu nhất chính là "thời gian"!

Đến lúc đó, cô còn lo thiếu tuổi thọ ?

Tuy nhiên Lê Dạng để niềm vui mờ mắt, cô ép bình tĩnh suy xét các tình huống khác.

"Thời gian" quá đặc biệt.

Hệ thống con Thời Gian e là sẽ giống như cô nghĩ.

Nhỡ thời gian thể chuyển hóa thành tuổi thọ thì ?

Thậm chí Thời chi lực tương đương với thời gian thì ?

nếu tạo bây giờ, rời khỏi giới vực Thời Gian liệu còn cơ hội ?

Lê Dạng thử hỏi chị Trường Sinh: "Hệ thống con Thời Gian thể dùng thời gian đổi tuổi thọ ?"

Chị Trường Sinh im lặng.

Lê Dạng hỏi: "Hệ thống con Thời Gian thể chuyển hóa Thời chi lực thành giá trị thời gian ?"

Chị Trường Sinh vẫn im lặng.

Lê Dạng hết cách.

Cô tính toán tuổi thọ của ...

Dùng hết 100 vạn thì vẫn còn hơn 60 vạn, cộng thêm phần bổ sung của Liên Liên, cũng tạm đủ dùng...

Lê Dạng c.ắ.n răng: "Tạo!"

Chị Trường Sinh: 【 Ngươi dùng 100 vạn năm thời gian, thể nghiệm sự huyền bí của thời gian trong biên giới Thời Gian, đang tạo hệ thống con Thời Gian, vui lòng chờ trong giây lát. 】

Tâm tư Lê Dạng chợt động.

Cô lấy hệ thống con Thời Gian, hệ thống Thời Gian chủ ở ?

Chỗ Thời chi Thần Tôn ?

cảm ứng cô lấy hệ thống con Thời Gian ?

Chắc là .

Lê Dạng nghĩ đến Ác Chi Hoa, tên cũng cô sở hữu hệ thống con ác ý.

Thời gian tạo hệ thống lâu, Lê Dạng vội, cứ thế thanh tiến độ nhích từng chút một, lẳng lặng chờ đợi.

Lê Dạng bắt đầu hiểu cái gọi là "thời gian cảm nhận" mà Ác Chi Hoa .

Nhắc đến thời gian, thứ cũng thật kỳ diệu.

thực sự tồn tại ?

Ở kiếp của Lê Dạng, đây cũng là đề tài gây tranh cãi.

Nếu vạn vật thế gian biến đổi, thì khái niệm thời gian?

Tại biên giới Thời Gian , Lê Dạng cũng cảm nhận rõ sự hư ảo của thời gian.

Nếu cô thiền định, mười năm trôi qua trong nháy mắt, còn hiện tại cô đang ngắm cung điện , mới cảm nhận thời gian trôi chậm chạp.

Tất nhiên, sự trôi chậm chạp chắc là khách quan, vì trong cung điện những vật khách quan như "đồng hồ" để ghi thời gian.

Tiểu kịch trường vô trách nhiệm:

Tiểu Lê Hoa: Đóa hoa hư hỏng vẫn chút tác dụng đấy.

Ác Chi Hoa: ╭(╯^╰)╮

Ác Chi Hoa: Khoan , ai là đóa hoa hư hỏng, hãy gọi là Ác chi Thần Tôn!

Tiểu Lê Hoa: Liên Liên đừng buồn, chỉ chút tác dụng thôi, còn với tớ là "tính mạng du quan" mà!

Loading...