Làm Công Nhân Nhà Máy Ở Thập Niên 60 - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-10-07 15:43:45
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Tư Khổ theo trong đám , nhiều. Cô hạ quyết tâm ăn uống xong sẽ ngay, nhà cũng gặp, việc cần cũng xong. Tiếp theo là về Thủ đô.

Người nhà họ Đỗ đông, gọi đồ ăn cũng nhiều. Bất quá, quán cơm Quốc doanh Vinh Dự lên món chậm. Ngụy Thuyền ngoài xem xét, mới phát hiện đến bữa ăn, đại sảnh nơi chật kín . Hỏi , mới , đầu bếp ở đây là cố ý mời đến, tổ tiên từng ngự trù. Tay nghề , khách đến liền đông.

Một lát , đồ ăn rốt cuộc dọn lên.

Đỗ Tư Khổ những món ăn , cảm giác quen thuộc. Đương nhiên, cách bày biện món ăn khẳng định là chú trọng hơn một chút, nhưng cái hương vị, cái mùi thịt bay , giống hệt căn tin Xưởng Bảo trì lúc ?

Sư phụ Bành?!

Đỗ Tư Khổ chờ bắt đầu ăn, lúc mới động đũa. Gần cô nhất là món thịt kho tàu, thịt ba chỉ kho, béo mà ngấy, so với bên căn tin hình như còn tinh tiến hơn vài phần.

Đỗ Tư Khổ thử các món khác. Ừm. Chính là tay nghề Sư phụ Bành!

Đỗ Tư Khổ gần em út, cô nhỏ tai em út vài câu, liền dậy khỏi phòng riêng.

Đỗ lão Tam đang chuyện với hai, đầu thấy lão Tứ thấy, vội vàng hỏi em út: “Lão Tứ ?” Chẳng lẽ là định luôn ? Này cũng quá nhanh.

Em út: “Chị chút việc.”

“Việc gì?” Đỗ lão Tam truy vấn, “Sẽ về luôn đó chứ.” Hắn lo lắng.

“Không , chị Tư thấy quen, gọi hỏi thăm.” Em út Ba, “Anh, cứ xuống ăn cơm .” Lại mở toang suy nghĩ lung tung .

________________________________________

Phía bếp quán cơm.

Đỗ Tư Khổ chặn ở bên ngoài, “ tìm Sư phụ Bành.”

Người phía bếp : “Tìm Sư phụ Bành thì .” Không cho .

Sư phụ Bành đang vội cầm muỗng, hôm nay khách đông, căn bản rảnh tiếp ngoài.

Đỗ Tư Khổ nghĩ nghĩ: “Bàng Thanh Yến ở đây ?”

À. Nữ đồng chí còn nữ đồ của Sư phụ Bành, xem thật là quen, phía bếp liền thả lỏng, “ hỏi một chút.” Nói xong liền chui nhà bếp.

Một lát , Bàng Thanh Yến mặc áo đầu bếp trắng .

Vân Vũ

“Đỗ Tư Khổ!” Cô liếc mắt một cái liền nhận , “Sao cô tới đây, Sư phụ mấy ngày còn nhắc đến cô đó.”

Đỗ Tư Khổ mặt lộ nụ : “Mới trở về. món ăn giống như Sư phụ Bành , nên qua hỏi thử, ngờ thật là .”

“Đó là, Sư phụ lợi hại lắm.” Bàng Thanh Yến nhắc đến Sư phụ Bành liền vẻ mặt kiêu ngạo, đầu ngẩng cao, cái miệng nhỏ tíu tít ngừng, thật sự tinh thần.

Đỗ Tư Khổ còn nhớ rõ lúc mới gặp Bàng Thanh Yến ở ký túc xá công nhân nữ, cô đường đều cúi đầu. Khá .

Bên trong truyền đến tiếng gọi của Sư phụ Bành, “Tiểu Bàng, .”

Bàng Thanh Yến vỗ đầu, vội vàng : “Đỗ Tư Khổ, cô chờ một lát.” Nhanh chóng trở nhà bếp.

Lại qua một lúc. Sư phụ Bành mập mạp , Sư phụ Bành mập lên . Cũng , đầu bếp, liền mấy gầy, nấu ăn dù cũng nếm thử vị , ngày bao nhiêu món ăn lên bàn, thì nếm bấy nhiêu. Đồ ăn , nếm nhiều liền no .

“Tiểu Đỗ ,” Sư phụ Bành trong tay còn cầm muỗng gang, “Cô bé , xem, bao nhiêu năm liên lạc?”

Đỗ Tư Khổ: “Thì việc mà.” Cô , “Ông xem, về chẳng tới tìm ông .”

Sư phụ Bành nhưng tin lời . Ông cũng hỏi Đỗ Tư Khổ mấy năm nay , chuyện , ông qua bên lão Xưởng trưởng hỏi qua một miệng, ý của lão Xưởng trưởng, cùng tính chất điều động đồng chí trong xưởng Xưởng Máy kéo ‘hỗ trợ’ khác biệt mấy. Cần bảo mật. Nếu là đồ bảo mật, nên hỏi khẳng định hỏi.

“Cô về, về Xưởng Bảo trì ?” Sư phụ Bành hỏi.

“Hôm qua qua, đợi cả buổi chiều, gặp Xưởng trưởng.” Đỗ Tư Khổ sơ qua một chút, hộ khẩu, quan hệ đều ở bên , ý của xưởng cũng tiếp nhận lắm. Cứ cố gắng thế cũng vô vị. Cho nên, cô sắp xếp khác.

“Hừ, cái tên họ Lỗ đó, hồ đồ thật sự.” Sư phụ Bành hừ một tiếng, “Mới tới đầy một năm liền thanh trừng cán bộ do lão Xưởng trưởng đề bạt lên, xem cái nhà máy loạn thành cái dạng gì.” Ông cũng . Làm đến ô yên chướng khí.

Đỗ Tư Khổ bên ngoài tới giục món ăn, liền nhiều nữa: “Sư phụ Bành, ông bận , lát nữa rảnh qua tìm ông.”

“Gấp gì,” Sư phụ Bành hỏi Đỗ Tư Khổ, “Việc công tác của cô tin tức, giúp cô hỏi một chút.” Ông nhỏ, “Xưởng Máy kéo mấy năm gần đây đang đó.”

Ông còn thêm một chuyện, thì thầm, “Vị lão lãnh đạo lúc điều chuyển về quê, khôi phục chức vụ.” Trở trung tâm quyền lực . Xưởng Máy kéo vì kết thiện duyên với vị lão lãnh đạo , hiện giờ quy mô cũng thể so sánh. Đương nhiên, cũng nguyên nhân khác.

Nếu Đỗ Tư Khổ thể Xưởng Máy kéo, khẳng định hơn Xưởng Bảo trì. Lãnh đạo đến quán cơm Quốc doanh Vinh Dự ăn cơm cũng ít, Sư phụ Bành là đầu bếp, đôi khi một ít bí mật là chuyện bình thường.

Lãnh đạo điều chuyển về quê khôi phục chức vụ? Đỗ Tư Khổ lập tức nghĩ đến năm nay, năm 76. Thế cục nửa cuối năm sóng gió quỷ quyệt. Cần định xong việc công tác khi hỗn loạn.

“Sư phụ Bành, về trường học tranh thủ, việc công tác xem trường học phân phối.” Đỗ Tư Khổ , “Phía Dương Thị , nhất định sẽ về.” Cô thật sự chịu đủ cảnh trong nhà chuyện liền chạy đến xưởng ầm ĩ. Ở gần nhà họ Đỗ quá, . Đặc biệt là hiện tại còn thêm một Thẩm Dương đầu óc vấn đề.

Đỗ Tư Khổ mấy cuốn những chuyện vớ vẩn , khỏi Dương Thị, hà tất nhảy trở về. Nếu Xưởng Bảo trì còn như , thì cô khẳng định sẽ về, đáng tiếc, hiện tại là phía lãnh đạo xưởng ý kiến. Đỗ Tư Khổ cũng một lòng hướng hố lửa mà nhảy.

“Phân phối , chỗ ?”

“Có, một Xưởng Chế tạo máy, còn một Xưởng Máy móc, đều là quốc doanh, quy mô đều lớn.” Đỗ Tư Khổ , “Chờ thêm vài ngày liền về.”

Sư phụ Bành : “Làm nha, ở bên ngoài đừng mất mặt của xưởng chúng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-cong-nhan-nha-may-o-thap-nien-60/chuong-216.html.]

“Đương nhiên!” Đỗ Tư Khổ là từ Xưởng Bảo trì, khác hỏi, tự nhiên sẽ .

Nhà bếp giục. Sư phụ Bành vài câu, nhà bếp bận rộn, Đỗ Tư Khổ cũng trở về phòng riêng.

Đồ ăn bàn ăn gần hết. Đỗ Tư Khổ xuống, động đũa nữa, cô no . Ngụy Thuyền sớm động đũa.

tính tiền.” Ngụy Thuyền dậy.

“Gấp gì, bàn còn đồ ăn ,” Bố Đỗ chịu , đòi thêm một chai rượu, cùng mấy đứa con trai cùng uống, uống qua một vòng, uống.

Chị dâu cả Dương Lị sắc mặt chút khó coi, lúc cũng còn sớm, còn con nít ở đây, đến khi nào. Cô nhỏ với Đỗ Văn: “Hay là em đưa con về nhà , một đống đồ thu dọn đó.” Nhà họ Đỗ đông như , chỉ là rửa mặt thôi cũng xếp hàng đợi.

“Được.” Đỗ Văn gật đầu.

Đỗ Tư Khổ thấy chị dâu cả họ , cũng lên, “ đưa chị dâu cả về .”

Vừa dứt lời, một cái chén rượu đập tới, “Ai cho mày .”

Bố Đỗ đầy mùi rượu Đỗ Tư Khổ, lúc ông uống quá nhiều, chuyện dồn nén lâu lắm cuối cùng cũng nhịn , bùng phát, “Mày còn mặt mũi về, lúc bà nội mất, mày ở ? Ở bên ngoài cái quái gì, cái nhà mày khinh thường, còn về gì!”

Giọng Bố Đỗ càng ngày càng cao, mắt tràn đầy tơ m.á.u (do uống rượu), ông chằm chằm Đỗ Tư Khổ, “Lúc rượu ngon cơm thì về húp hít ăn uống!”

“Lúc bảo mày từ công việc về chăm sóc bà nội, mày sống c.h.ế.t chịu! Trong nhà nuôi mày lớn như , chút việc nhỏ như mày chịu! Nếu lúc mày về, bà nội mày nhanh như !”

Bố Đỗ chỉ bằng miệng, còn cởi giày đ.á.n.h Đỗ Tư Khổ.

Đỗ Văn vội vàng giữ chặt Bố Đỗ, “Ba, lão Tứ về, chắc chắn là nguyên nhân, Ba hỏi liền kết tội, .”

“Hỏi ích gì, nó một trăm lý do!” Bố Đỗ rống lớn, “Mày lúc về chăm sóc già!” Đồ vô tâm vô can!

Bố Đỗ ném chiếc giày qua. Đỗ Tư Khổ tránh , lúc chạy đến gần cửa, cô lười xem Bố Đỗ say rượu phát điên, kéo cửa , đang chuẩn .

Lúc Mẹ Đỗ bỗng nhiên : “Lúc là Đỗ Đắc Mẫn đem con nít vứt ở trong nhà, mày chăm sóc con nít, nấu nước cho đứa bé, lúc mới xảy chuyện.” Cô lên, “Lão Đỗ, lão Tứ tuy rằng chăm sóc già, nhưng em gái ông chăm sóc ? Cô mấy năm nay đối với nhà như thế nào, ông ?”

Bố Đỗ: “Đắc Mẫn nó lấy chồng , chuyện của nó quản ! lão Tứ là con gái , cha, nên dạy nó đạo lý !” Lại Mẹ Đỗ, “Lão Tứ nếu mà về, chăm sóc trong nhà, thì chẳng chuyện đều .”

Lại Đỗ Tư Khổ, “Sau bước cửa nhà nữa, c.h.ế.t ở bên ngoài cũng đừng mang tin về nhà.”

Đỗ Tư Khổ thẳng: “Ai thèm bước cửa nhà, trong nhà cái bảo bối gì . Nhìn thái độ của ông, ai về? Lần nếu chuyện em út…” Cô nể mặt mấy chị em, tiếp.

Cứ là cô về chăm sóc già ? Anh cả hai, ba, em út ? Không nên về ? Bắt cô về kéo, cho kéo liền nổi giận, cái c.h.ế.t liền đổ lên đầu cô? Đâu cái đạo lý như .

Trong lòng Đỗ Tư Khổ nhiều lời đại nghịch bất đạo, đều nuốt .

Bố Đỗ nổi trận lôi đình. Đỗ Tư Khổ mặc kệ ông, chỉ với mấy : “Các cũng thấy , Ba thể gặp , trong nhà việc lớn việc nhỏ gì, cần gọi . về ông chỉ càng tức giận hơn!” Ý cô là, “ Ba tức c.h.ế.t.”

Còn nữa. “Anh, trưởng bối bệnh nên tiền khẳng định tiền, xuất sức thì sợ khó,” Đỗ Tư Khổ chuẩn , “ cũng bao trút giận, thích xem xụ mặt, còn sợ đánh. Chuyện của hai vị trưởng bối, chỉ thể phiền ba.”

“Chị Tư, Ba là uống say quá, chờ ông tỉnh rượu, chuyện tử tế.” Em út kéo Đỗ Tư Khổ, kiên nhẫn khuyên.

Đỗ Tư Khổ: “Vậy cũng uống say mấy chén, mắng con trai ông một trận tàn nhẫn, ?”

Thế thì . Sắc mặt em út khó xử.

Đỗ Tư Khổ: “Trường học bên còn việc, mấy ngày nữa liền về, ngày mai sẽ về nhà nữa.” Cô liền . Cô ngay cả mặt mũi tình cũng giữ. Phiền.

Mẹ Đỗ lời , bỗng nhiên chút hoảng, “Lão Tứ, Ba con chính là lão hồ đồ, con đừng chấp nhặt với ông .” Cô cảm giác sắp mất đứa con gái .

Đỗ Tư Khổ: “Cái là mấy ? Lần tới về, ông mắng một trận, đ.á.n.h một trận, là hồ đồ ? Được Mẹ, chuyện của cần xen .”

về phía Đỗ lão Tam, “Nếu mà thiếu tiền, thư cho , sẽ gửi tiền về.” Chuyện dưỡng lão vẫn . Gửi bao nhiêu tiền thì là chuyện của cô.

Tô Kiểu Nguyệt bất ngờ, cô rõ Đỗ Tư Khổ cãi với Bố Đỗ dữ dội như , một chút đường sống cũng . Người nhà họ Đỗ kỳ thật đều khá , hiểu lầm gì ? Cô giúp đỡ hòa giải, Đỗ Nhị ngăn cản.

Đỗ Nhị lắc đầu. Đừng động. Mâu thuẫn cha con một ngày hai ngày.

Đỗ Nhị kỳ thật cũng rõ, vì cha chuyện gì cũng thể đổ lên đầu lão Tứ? Lần đầu bà nội té ngã là vì chuyện ly hôn của cô út, thứ hai là vì cô út nhờ chăm sóc con nít. Sau liệt. Cho dù nhà chăm sóc, thì già 70 hơn, xương cốt giòn thể chất kém, qua đời cũng bình thường. Lão Tứ nhà, cái cũng thể trách ? Cho dù lão Tứ về chăm sóc, thì lúc đó lão Tam tìm, liên lạc . Sau khi hỏi thăm trường học đều thôi học, cái rõ ràng là đơn vị bảo mật điều . Vào một đơn vị như , thể ngoài ?

Vốn dĩ, Đỗ Nhị vì Đỗ Đắc Mẫn thường xuyên ở trong nhà gây chuyện, chuẩn khi chuyện em út xong sẽ xử lý cô út một trận. Hiện tại xem Bố Đỗ bộ dạng , trong lòng quản nữa. Bố Đỗ nếu dùng thái độ đối với cô út, thì cô út sẽ thể nào mang những thứ về nhà gây rối.

“Lão Tam, với cả đỡ Ba về nhà.” Đỗ Nhị về phía Ngụy Thuyền và em út, “Hai đứa tính tiền.” Còn về Tô Kiểu Nguyệt, cùng Mẹ Đỗ chị dâu cả họ về nhà.

đưa tiễn lão Tứ.” Đỗ Nhị .

Đỗ Tư Khổ: “Cảm ơn hai.”

Đỗ Nhị và Đỗ Tư Khổ cùng . Bố Đỗ vẫn còn ở trong phòng riêng say rượu phát điên, Đỗ Văn một quả thật kéo , Đỗ lão Tam qua đó, cùng Đỗ Văn một trái một , đỡ Bố Đỗ rời .

 

 

 

 

 

Loading...