Làm giàu: cuộc sống điền viên của nông nữ - 214

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:01:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Phùng lão nhấp một ngụm, hài lòng gật đầu : "Ừm, ngon lắm, hương vị êm dịu, mềm mịn thơm nồng, ngọt mà ngấy, tay nghề của nha đầu quả thực xuất sắc."

"Chỉ cần Phùng gia gia thích là , cháu hầm nó gần một canh giờ đó." Vẻ mặt Thẩm Bích Thấm tươi , cuối cùng mới thấy lạ hỏi: "Ồ, Mộ Dung ca ca ạ?"

"À, thằng bé ở sân , đang cung cho cháu đấy." Phùng lão dùng nĩa bạc nhỏ xắn một miếng bánh trứng hấp, chậm rãi .

"Dạ, cháu xem một chút."

Mộ Dung Húc đang cung cho nàng, nàng đương nhiên tỏ vẻ nhiệt tình một chút, Thẩm Bích Thấm bưng phần thức ăn chuẩn riêng cho Mộ Dung Húc lên, đó vẻ mặt phấn khích xuống lầu trúc chạy đến sân .

"Học trò còn cho rằng ngũ chỉ đùa một chút thôi, ai ngờ nàng thật sự cảm thấy hứng thú với b.ắ.n cung như ." Thẩm Trí Viễn bóng lưng vui vẻ của Thẩm Bích Thấm .

"Vậy thì trò sai , một khi Thấm nha đầu quyết tâm cái gì, thì con bé sẽ nỗ lực hết sức để thành mục tiêu đó." Phùng lão mỉm , đó tiếp tục nhàn nhã ăn canh nấm tuyết đường phèn.

Nha đầy Thấm Nhi cũng thấy , cũng tên nhóc nhà ông thể bắt . chỉ nghĩ đến tính tình lãnh đạm và khuôn mặt băng sơn của Mộ Dung Húc, trái tim của Phùng lão nháy mắt đóng băng một nửa , với dáng vẻ cự tuyệt ngàn dặm của tôn tử, còn cô gái nào thể chú ý đến , dọa chạy mất là lắm .

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Đến sân , Thẩm Bích Thấm thấy Mộ Dung Húc đang cẩn thận dùng vải lau cây cung màu xanh biếc.

"Mộ Dung ca ca."

"Đến đây." Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm đến, ánh mắt của Mộ Dung Húc lập tức trở nên dịu dàng, khẽ gật đầu chào Thẩm Bích Thấm.

"Muội mang theo canh nấm tuyết đường phèn cùng bánh trứng hấp, nghỉ ngơi một chút ." Sau khi Thẩm Bích Thấm đặt bát xuống bàn đá xong, hai mắt nàng lập tức dán chặt cây cung trong tay của Mộ Dung Húc. "Không cần, xong ."

Mộ Dung Húc , đưa cây cung trong tay cho Thẩm Bích Thấm, : "Cây cung tự thô ráp một chút, nhưng mà bây giờ mới học, thể dùng tạm nó, khi học xong thể đổi cũng muộn."

"Vâng, cảm ơn Mộ Dung ca ca."

Thẩm Bích Thấm mỉm , đưa tay nhận lấy, ngắm cây cung trong tay thuận miệng hỏi: "Vậy thì bao lâu mới thể học xong?"

Cây cung dài hai thước bốn tấc, cánh cung bằng trúc, màu sắc tươi sáng mềm mượt, chuôi bọc bằng da hươu, màu xanh biếc, hẳn là sơn qua.

"Phụ thuộc tư chất."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/214.html.]

Sau khi Mộ Dung Húc rửa tay xong, uống một ngụm canh nấm tuyết đường phèn mới : "Ngắn nhất là ba năm, lâu nhất thì nhiều năm."

Thẩm Bích Thấm: '..."

Đột nhiên từ bỏ việc học b.ắ.n cung thì giờ.

"Nếu như thể học xong, sẽ tặng cho một cây cung thật sự." Mộ Dung Húc liếc mắt một cái thấu tâm tư của Thẩm Bích Thấm, nhướng mày, nhàn nhạt .

"Cây cung thật sự?' Thẩm Bích Thấm cũng hiểu nhiều về cung, cho nên nàng ham học hỏi chút rút rè hỏi.

"Làm cung cần đủ sáu nguyên liệu là cán, sừng, gân, keo, sơn, tuy nhiên sáu nguyên liệu cần chọn đúng thời điểm, khi đúng thời điểm, sáu nguyên liệu ghép với thêm tay nghề cao kết hợp chúng , mới thể †ạo một cây cung ."

Mộ Dung Húc nhẹ giọng : "Mùa đông cung, mùa xuân sừng, mùa hè gân, màu thu tập hợp đủ các nguyên liệu, mùa đông định hình cánh cung và hộp cung, và ngày lạnh nhất của mùa đông bắt đầu sửa chữa vẻ ngoài của cung."

"Còn cần nhiều yêu cầu như ? Sao như ?" Vẻ mặt Thẩm Bích 'Thấm quan tâm .

Mộ Dung Húc gật đầu : "Mùa đông cung, lúc đó kết cấu gỗ tự nhiên nhẵn nhụi; Mùa xuân giác, lúc đó các góc cạnh sẽ trơn bóng mềm ẩm; Mùa hè gân, lúc gân sẽ dai rối; Mùa thu kết hợp tất cả các nguyên liệu với , kết cấu của chúng sẽ chặt chẽ hơn; Mùa đông giá rét cố định hình dạng của cung, khiến cánh cung biến dạng; Ngày lạnh rét mướt nhất trong mùa đông, khi đó keo sơn khô, cho nên thể sửa chữa bề ngoài."

"Hoá ."

Thẩm Bích Thấm gật đầu, hóa việc chế tạo một cây cung đòi hỏi nhiều công đoạn như , cho nên cây cung trong tay của cô mới gọi là dành cho mới học.

"Cây cung xong, đợi mùa xuân năm sẽ nối dây, từ nay về cần cất trong hộp thêm một năm, mới thể sử dụng ."

Ánh mắt của Mộ Dung Húc sáng rực về phía Thẩm Bích Thấm, : "Những ai cung theo phương pháp , nếu như cung bền và đàn hồi , dùng lâu cũng hư hại gì thì mới gọi là cung ."

"Vậy thì chẳng mất hai năm mới thể chế tạo một cây cung ." Sau khi Thẩm Bích Thấm xong những lời thì thâm tặc lưỡi, đồng thời cũng cảm thán sự bác học của Mộ Dung Húc, Mộ Dung Húc đúng là một thật sự yêu cung, nếu thì thể rõ ràng những kiến thức như chứ.

"Ừm, như , học học?"

Mộ Dung Húc Thẩm Bích Thấm bình tĩnh hỏi, nhưng trong mắt lộ rõ sự tự tin, tuyệt đối ai thể chịu sự cám dỗ của một cây cung cả.

"Học, cần thiết học!"

Loading...