Làm giàu: cuộc sống điền viên của nông nữ - 228

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:26:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cái bệ nhỏ là do ."

Mộ Dung Húc nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của Thẩm Bích Thấm, dắt tay nàng từng bước theo lối : "Vốn dĩ còn cho rằng chỗ chỉ một ."

"Khụ. Thì là thế." Thẩm Bích Thấm ho khan một tiếng, lúc nàng mới hiểu mà gật đầu.

Có Mộ Dung Húc hộ tống, Thẩm Bích Thấm dễ dàng và yên tâm. Rất nhanh đó hai về.

"Thấm Nhi, mắt con đỏ như ?"

Trở phòng riêng, thấy hai họ , Thẩm Lâm thị quan tâm Thẩm Bích Thấm hỏi.

"Bị bụi bay ạ." Thẩm Bích Thấm chớp mắt, mặt mày nghiêm túc .

"Mộ Dung đại ca, vạt áo của ..." Thẩm Kỳ Viễn cũng thắc mắc chỉ Mộ Dung Húc.

Một mảng ước lớn còn kịp khô.

Lúc Mộ Dung Húc mới theo bản năng vạt áo , trong nháy mắt Thẩm Bích Thấm hiểu nguyên nhân, gương mặt nàng lập tức đỏ ửng lên.

"Vừa ..." Mộ Dung Húc hề do dự, mở miệng .

"Vừa phân chim rơi trúng." Mộ Dung Húc còn dứt lời Thẩm Bích 'Thấm mở miệng cướp lấy cơ hội trả lời.

"Phụt!"

Nghe đến đây Phùng lão trực tiếp phun một ngụm rượu .

Mộ Dung Húc: '..."

"Mọi : "..." "Ha ha. Thế nhưng rửa sạch , cả."

Nhìn thấy bàn tay Mộ Dung Húc đang nắm chặt chuôi kiếm, chặt đến mức gân xanh cánh tay gồ lên, Thẩm Bích Thấm chột cúi đầu, vội vàng chạy đến xuống bên cạnh Phùng lão, bây giờ cũng chỉ Phùng lão mới thể bảo đảm an cho nàng.

"Húc Nhị, là ngươi đổi một bộ y phục khác !" Sắc mặt của Phùng lão kỳ lạ, ông lên tiếng nhắc nhở.

Mỗi khởi hành, Phùng lão đều thói quen chuẩn y phục dự phòng.

'Ừm'

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/228.html.]

Ánh mắt lạnh lùng quét đến chỗ lấy oán báo ân nào đó, đó mới cầm theo y phục phòng trong .

Chờ đến khi Mộ Dung Húc trở , cảm xúc của hẳn bình thường trở . Thật từ đầu đến cuối biểu cảm mặt Mộ Dung Húc đều từng đổi, chỉ bàn tay đặt chuôi kiếm nữa.

Mọi uống rượu hoa cúc, ăn đồ ăn vặt tự mang đến đây, nghỉ ngôi trong chốc lát cùng xuống núi trở về thôn.

Chờ cho đến khi về đến nhà, hai Phong Ngâm và Hoa Tụng lập tức vui vẻ đón, giúp đỡ xách đồ . Mấy Thẩm Lâm thị xuống xe , Thẩm Thủ Nghĩa vẫn tiếp tục đưa hai Phùng lão về núi.

"Phu nhân, cô nương, dùng chút canh nấm tuyết , cơm tối chuẩn xong ạ." Mấy Thẩm Bích Thấm trở về nhà đến phòng khách , Hứa Phong Ngâm mỉm bưng canh nấm tuyết lên.

"Ừm. Phong Ngâm, hôm nay trong thôn chuyện gì xảy ?” Thẩm Bích Thấm uống một ngụm canh nấm tuyết, đó mới mở miệng hỏi.

"Có ạ. Nô tỳ mấy Thẩm Điền thị bán đất trồng dâu."

Lúc Hứa Hoa Tụng mới bước lên, mặt nàng tỏ vẻ hưng phấn : "Cô nương, nô tỳ họ bán đất trồng dâu gấp nên giá cả rẻ hơn bình thường ít. Hay là chúng mua , nếu trong nhà nuôi tằm còn thể kiếm ít bạc."

Nhắc đến kiếm bạc, mặt Hứa Hoa Tụng lập tức hiện lên vẻ mặt hám tiền, dáng vẻ thèm thuồng của nàng vô cùng đáng yêu mà hồn nhiên.

Hoa Tụng, ngươi cũng đừng nghĩ lung tung!" Nghe Hứa Hoa Tụng , Hứa Phong Ngâm vội vàng trách cứ nàng , cũng nhanh chóng ngăn nàng , .

Bây giờ khó khăn lắm mới thoát khỏi mấy Thẩm Điền thị , nếu mua đất trồng dâu của nhà họ, dẫn đến họ quấn thì thoát thế nào.

Thế nhưng khi Thẩm Bích Thấm lời , trong lòng nàng động, biểu cảm mặt giống như đang cân nhắc.

Theo nàng một mẫu đất trồng dâu thể nuôi hơn mười mấy sọt tằm, ít cũng bốn năm sọt, thấp nhất là hai ba sọt.

Khi giá tơ tằm cao nhất thì một sọt tằm tương đương một mẫu đất, cách khác, thu nhập cho công việc trồng một mẫu dâu nuôi tằm gần như gấp năm thu nhập trồng một mẫu lúa, khi còn gấp mười mấy .

Có thể thấy nuôi tằm kiếm lợi nhuận cực kỳ cao, đây sở dĩ nhà chính bên thể nuôi cùng lúc hai sách cũng bởi vì nuôi tằm, chỉ tiếc hiện nay Thẩm Lâm thị, nhà chính nuôi tằm nên mới để lãng phí.

Nếu nhà chính định bán rẻ đất trồng dâu thì đây chắc chắn là một cơ hội nàng thể bỏ qua.

"Nương, con cảm thấy Hoa Tụng đúng. Trong tay chúng câm nhiều tiền, bằng mua đất sẽ yên tâm hơn." Thẩm Bích Thấm im lặng suy nghĩ một lúc mới .

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Thế nhưng Thấm Nhi , nếu bà nội của con mua đất trồng dâu là chúng , chỉ sợ ồn ào tìm đến cửa." Thẩm Lâm thị lo lắng .

"Chuyện đơn giản. Hiện tại Thẩm Điền thị chỉ cần tiền, sợ rằng họ cũng quan tâm nào mua đất, chúng chỉ cần nhờ ngài thôn trưởng đừng tiết lộ mua đất là ."

Thẩm Bích Thấm khẽ : "Lại bây giờ núi quái thú, mấy Thẩm Điền thị tuyệt đối dám đến đó, chỉ cần chúng thì họ cũng chúng mua."

trong lòng nàng đang âm thầm lạnh, chỉ sợ rằng cho dù cho họ mười cái lá gan thì mấy nhà chính bên cũng dám tiếp tục đến đây gây sự. Tất cả chuyện từ lúc mấy họ nhà lao đều tri huyện thư báo. cho nàng , trải qua một như , lẽ họ cũng kinh nghiệm .

Loading...