Rất nhanh đó, quan huyện liền đưa phán quyết bãi bỏ yêu cầu vô lý của nhà chính, phạt đại phòng mỗi 20 bản, nhốt trong nhà lao bảy ngày đuổi về nhà. Còn dọa bọn họ nếu còn loạn nữa thì chuẩn tỉnh ăn cơm tù cả đời , mới khiến bọn họ cụp đuôi sống yên mấy ngày.
Còn về gia đình Thẩm Bích Thấm, nhân cơ hội nàng chi huyện phân xử để cắt đứt quan hệ với Thẩm lão thái, một đối xử với con cháu của như đáng để tôn trọng báo hiếu. Nên quan huyện nhanh cũng đồng ý yêu cầu của nhà Thẩm Bích Thấm, từ đây nhà Thẩm lão thái và nhà Thẩm Bích Thấm còn quan hệ gì với nữa.
Sỡ dĩ nhà chính bán đất trồng dâu , ngoại trừ lý do hiện nay trong nhà bạc thì nguyên nhấn khác cũng vì mua nha .
Nghe thấy tiếng rống của Thẩm lão thái, Hồng Hoa đang chuẩn đồ ăn trưa trong bếp lập tức run lên, trong lúc cẩn thận tay nàng va nồi sắt bếp dẫn đến phỏng, tay lập tức nổi bong bóng nước, Hồng Hoa đau đến mức vành mắt đỏ lên. Nàng vốn dĩ cho rằng rời khỏi chợ buôn bán là thể ngày nhưng ngờ chính là chuyển từ địa ngục đến địa ngục khác.
"Vâng!"
Tuy trong lòng nàng vô cùng khổ sở nhưng cũng dám thất lễ, vội vàng rót chén nước đưa đến chỗ Thẩm lão thái: "Lão phu nhân, mời uống nước, cẩn thận nóng!"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Hừ, còn mau chăm sóc cho. tiểu thư? Sao lão nương mua một đứa ngốc thế ."
Thấy dáng vẻ khúm núm của Hồng Hoa, trong lòng Thẩm lão thái mới cảm thấy dễ chịu hơn, mặt bà đầy vẻ nghiêm khắc và cao cao tại thượng, bày tất cả tư thế của một lão phu nhân cần .
"Vâng!"
Hồng Hoa cúi đầu, khúm núm một tiếng nhanh chóng chạy ngoài, đưa nước đến chỗ Thẩm Kim Mai.
Hạ qua đông đến, thời tiết đổi, lặng lẽ đến thời lúc mùa thu và mùa đông giao , trời chợt trở lạnh hơn.
Mùa đông ở phương Nam cảnh khắp đất trời đều khoác chiếc áo trắng xóa như phương bắc, đến nỗi băng tuyết ngập trời, cũng thấy hoang mạc vạn dặm ở phía tây, cũng lặng lẽ, vắng lặng, tiếng .
Mùa đông ở phương nam là một mảnh tiêu điều.
Trời lạnh, cực kỳ lạnh mang theo ẩm ướt, cái lạnh xuyên xương tủy như rút hết tất cả ấm trong cơ thể , chỉ để lạnh buốt, từng luồng lạnh lẽo chui tim phổi.
Cho dù kiếp kiếp Thẩm Bích Thấm sợ nhất vẫn là lạnh, cũng may lúc cảnh trong nhà chuyển biến hơn, nàng thể mặc y phục dày, tay ôm bình nước nóng khiến nàng thêm dũng cảm để bước ngoài.
"Cô nương, thức."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/231.html.]
Thẩm Bích Thấm mới cõng cung tên cửa, chỉ thấy Hứa Phong Ngâm đang mỉm bưng nước rửa mặt còn nóng hôi hổi đến. Hứa Phong Ngâm là cẩn thận, thời gian trong nhà thức dậy đều nàng ghi nhớ kỹ, cũng vì mà nước rửa mặt vẫn thường đưa đến đúng lúc.
"Ừm. Đặt nước trong phòng , chờ luyện b.ắ.n cung xong sẽ rửa mặt."
Một trận gió lạnh thổi đến, Thẩm Bích 'Thấm tránh khỏi rụt cổ , nàng cảm thấy răng và đều đang va .
"Vâng."
Hứa Phong Ngâm mỉm gật đầu, nàng bưng nước nóng trong phòng, chờ đến lúc thấy Thẩm Bích Thấm ở trong viện đang luyện tập b.ắ.n tên.
Dáng nàng cao gầy, tư thế ưu nhã, động giác vươn cung, b.ắ.n tiễn đều uyển chuyển như nước chảy mây trôi, lưu loát. Mái tóc cột cao lên thành kiểu đuôi ngựa, lưng thẳng tắp nổi bật khí thế hào hùng, vô cùng phấn chấn, vẻ yên lặng và kiên định gương mặt mang vẻ kiêu ngạo, bễ nghễ thiên hạ. Hứa Phong Ngâm thấy cảnh tượng cao quý vô song thế quả thực khỏi mất hồn.
"Vèo!"
Tiếng xé gió vang lên, mũi tên tựa như tia chớp b.ắ.n nhanh. Phịch một tiếng, mũi tên ghim lên hông tâm của bia b.ắ.n một cách chính xác.
Sau hai tháng luyện tập, cộng thêm thiên phú nên Thẩm Bích Thấm đều thể b.ắ.n trúng hồng tâm từ vị trí trong phạm vi mười lăm bước.
Mặc dù nàng vẫn còn yếu kém hơn Mộ Dung Húc bách phát bách trúng nhiều nhưng Thẩm Bích Thấm lòng tin, chỉ cần nàng kiên trì ngừng cố gắng tập luyện tiếp thì chắc chắn nàng sẽ đạt thành tựu nhỏ trong môn b.ắ.n cung .
Chờ thành hết nhiệm vụ của ngày hôm nay, Thẩm Bích Thấm mới chịu dừng luyện tập, bên Hứa Phong Ngâm lấy tỉnh vội vàng cầm khăn đến lau mồ hôi cho Thẩm Bích Thấm.
Thẩm Bích Thấm thoải mái hoạt động gân cốt, một hồi luyện tập như , trái trong tràn đây sức sống, cũng còn lạnh như lúc mới bước nữa.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ, Thẩm Bích 'Thấm bước phòng khách cùng ăn sáng với trong nhà.
'A, phụ , hôm nay đến cửa tiệm?' Thấy Thẩm Thủ Nghĩa vẫn còn đây, Thẩm Bích Thấm thắc mắc hỏi.
"Bây giờ đang là đông chí, chuyện buôn bán lắm, thời tiết lạnh lẽo nên bảo phụ con chớ ."
Thẩm Lâm thị mỉm Thẩm Bích Thấm : " lúc hàng rào và các bấy rập trong thôn cũng chuẩn đủ , gần đây ngày mùa rảnh rỗi nên quyết định thành nó, phụ con cũng định hỗ trợ."