"Bà, cháu chỉ nhất thời hồ đồ, bây giờ cháu đến để nhận với , đại nhân đại lượng tha thứ cho cháu."
Người chuyện lúc là Triệu Tam Thủy, rướn cổ lên la lớn: "Bích Lan, chỉ cân nàng chịu trở về, nàng gì cũng đồng ý." "Ai là bà của ngươi? Tôn t.ử của lão nương họ Triệu, ngươi cân gọi bậy bại" Triệu Tam Thủy xong, Thẩm lão thái nể nang mà một câu chặn .
Sau khi đoạn chuyện đuôi lông mày của Thẩm Bích Thấm khẽ nhếch lên. Triệu Tam Thủy chịu hạ đến cửa cầu xin thế , chỉ sợ trong ẩn tình gì đó.
"Bà thông gia, bà cũng đúng, oan gia nên giải nên kết, huống hồ bây giờ Lan Nhi cũng mang cốt nhục của Triệu gia chúng , bà nhẫn tâm để hài t.ử sinh mà phụ ?” Triệu lão thái tận tình khuyên nhủ.
Thẩm Bích Thấm xem như hiểu , một màn là vì khi Thẩm Bích Lan cũng tham gia việc đòi phân gia nhà nàng, khi phạt tù thì nhà họ Triệu cảm thấy con dâu mất mặt nhà họ nên hưu Thẩm Bích Lan đuổi nàng †a về nhà đẻ, khi vê nhà đẻ thì nàng mới phát hiện mang thai, Triệu gia chuyện nên bây giờ mới đến đây cầu xin tái hợp .
Có câu bất hiếu ba mà vô hậu là tội lớn nhất, cổ nhân coi trọng vấn đề con nối dõi, huống hồ cái t.h.a.i của Thẩm Bích Lan là trưởng tôn của Triệu gia nhà họ, Triệu gia đến cửa yêu cầu tái hợp cũng gì kỳ lạ.
Thẩm Bích Thấm âm thầm nở nụ lạnh, xem phận của Thẩm Bích Lan cực kỳ , nàng m.a.n.g t.h.a.i nhưng đó chịu bảy ngày ở trong nhà lao, còn đ.á.n.h hai mươi bản nhưng đứa nhỏ hề hấn gì.
"Phụ , con thấy chuyện thể giải quyết trong chốc lát, chúng cứ qua thôi!" Thẩm Bích Thấm nhỏ giọng với Thẩm Thủ Nghĩa, thế là hai .
"Nhị thúc, em họ gia, gần đây vẫn khỏe chứ ạ?"
Thấy hai họ, thái độ của Triệu Tam Thủy lập tức trở nên khách sáo, tuy miệng hỏi thăm ân cần như thế nà lực chú ý chỉ đặt Thẩm Bích Thấm, cả gương mặt của đều hiện rõ vẻ nịnh nọt.
"À, chúng chỉ ngang qua, các cứ tiếp tục !" Tất nhiên Thẩm Bích Thấm đoán nguyên nhân vì Triệu Tam Thủy thái độ thế , nàng nhiều lời với nên chỉ khẽ gật đầu tiếp tục về phía .
"Triệu Tam Thủy, nếu ngươi thật sự trở về thì lập tức bắt con tiện nhân Thẩm Bích Thấm quỳ xuống nhận với ”.
Chương 337: Được Voi Đòi Tiên
Chương 337: Được Voi Đòi Tiên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/233.html.]
Lúc đột nhiên cửa nhà chính mở tung , Thẩm Bích Lan nâng cái bụng lớn từ bên trong , vẻ mặt nàng đầy oán hận, chỉ tay Thẩm Bích Thấm gào lên.
Nhìn bụng của Thẩm Bích Lan lẽ năm sáu tháng, vì Thẩm Bích Thấm lập tức hiểu vì Thẩm Bích Lan may mắn thể giữ cái t.h.a.i , lúc nàng nhốt nhà lao thì cái t.h.a.i cũng đầy ba tháng, vì đủ ba tháng nên t.h.a.i sẽ định.
Nữ nhân m.a.n.g t.h.a.i đầu nên khi t.h.a.i ba tháng cũng quá lộ, xem chính Thẩm Bích Lan cũng mang thai, còn về dấu hiệu nôn nghén gì đó vẫn tùy theo thể chất của từng , t.h.a.i nghén nhưng cũng .
"Thẩm Bích Lan, ngươi đừng voi đòi tiên."
Nghe Thẩm Bích Lan lời , Triệu Tam Thủy khẽ giật , tính tình lập tức nổi lên. Ả nữ nhân sống c.h.ế.t , vẫn học kinh nghiệm gì thế ?
"Triệu Tam Thủy, bây giờ là đến cầu , cầu ngươi. Thế nào? Ngươi đau lòng ? Ngươi vẫn thật sự xem trọng tiểu tiện nhân ..."
"Bốp!"
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Thấy Triệu Tam Thủy đồng ý, Thẩm Bích Lan lập tức chỉ mắng lên, thế nhưng mắng một nửa thì đột nhiên Thẩm Bích Thấm lạnh lùng bước đến, một bàn tay mạnh mẽ quạt đến mặt nàng .
Tiếng tát vang lên rõ ràng, Thẩm Bích Lan đ.á.n.h choáng váng, mấy bên ngoài cũng ngây dại. "Tiểu tiện nhân ngươi dám đ.á.n.h Lan Nhi, lão nương đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi." Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm đ.á.n.h , Thẩm lão thái sững sờ trong phút chốc, khi lấy tinh thần bà mới mắng một tiếng, lập tức tay đ.á.n.h Thẩm Bích Thấm.
"Bà, bà đừng quên huyện lão gia gì."
Thẩm Bích Thấm tránh mà nàng chỉ giơ một tay giữ chặt cổ tay Thẩm lão thái, đó dùng lực, trực tiếp đẩy bà : "Bây giờ hai nhà chúng bất kỳ quan hệ nào nữa, bà đừng cho rằng vẫn giống như đây, sẽ dễ dàng tha thứ cho các ."
"Lần cũng do lão nương đến chọc giận các ngươi, là chính các ngươi bắt đầu ."
Nghe Thẩm Bích Thấm nhắc đến tri huyện, nhớ bảy ngày giam trong nhà lao, cơn tức giận của Thẩm lão thái lập tức hạ xuống.
"Thẩm Điền thị, quả nhiên bà vẫn vô sỉ như đây. đang ngang qua nơi , cháu gái của bà chỉ bắt †a quỳ xuống mặt nàng , còn năng lỗ mãng, nh.ụ.c m.ạ , bà xem là ai bắt đầu ?"