Sang ngày hôm , vặn mang điện báo về. Họ rằng là điện báo từ thành phố Châu Thị gửi tới, khiến Cố Tri Ý thừ một lát. Dẫu cô cũng chẳng quen ai ở chốn đó.
Nhìn điện báo, cô nào ngờ, bức điện báo do Lâm Quân Trạch, ở đơn vị, gửi về.
Cố Tri Ý chỉ thấy mấy câu ngắn gọn phía , trực giác Cố Tri Ý mách bảo cô rằng lẽ việc chẳng hề đơn giản như .
Đặc biệt là đằng dặn dò “Trông chừng các con. Hạn chế ngoài.” Điều cho thấy lẽ tình hình bên ngoài lúc vẻ chẳng yên chút nào.
Cố Tri Ý khỏi nghĩ đến một cái khả năng, chính là nạn buôn , bắt cóc trẻ con mà cô từng ngóng . Chắc hẳn Lâm Quân Trạch đang thực hiện nhiệm vụ liên quan đến việc .
Không vì Cố Tri Ý nhớ đến đám côn đồ cô từng chạm mặt chuyến xe lửa nọ.
Chúng cướp tiền, còn lăm le bắt . Chẳng là cùng một bọn với .
điện báo dặn dò hạn chế ngoài, nên khi về đến nhà, Cố Tri Ý cũng lập tức dặn dò các con chớ khỏi nhà.
Bây giờ thời tiết rét mướt, cứ núp trong nhà mà sách may còn bớt thấy buồn chân buồn tay.
Khi Lâm tới giúp bế Tam Bảo, Cố Tri Ý cũng quên nhắc nhở bà chuyện , tiện thể báo Lâm Quân Trạch về đơn vị.
Riêng phần suy đoán của , Cố Tri Ý cũng với Lâm.
Biết tính Lâm vốn cả nghĩ, nếu chỉ khiến bà thêm sốt vó, nào giúp ích gì, cô đành dứt khoát giấu .
Ngược Cố Tri Ý chỉ với Lâm rằng, gần đây vẻ mấy yên ả, bảo bọn trẻ nhà họ Lâm bên đó đều ở trong nhà, dẫu thì thời tiết cũng rét mướt, đừng ngoài chơi bời lêu lổng.
Sau khi Lâm về, Cố Tri Ý lục lọi trong ký ức của chủ cũ, xem liệu chuyện xảy , nhưng nghĩ mãi cũng chẳng tài nào nhớ chuyện gì.
Thế là cô đành tạm gác .
Hôm nay, Lâm cầm theo vài củ khoai tây đến, Cố Tri Ý nảy ý định món khoai tây rán.
Nguồn điện năng trong gian còn dồi dào, dùng chẳng phí của giời . Hì hì ~
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-241.html.]
Rửa khoai tây cho sạch, gọt vỏ, dùng dụng cụ chuyên dụng trong gian cắt thành từng sợi đều tăm tắp, bề mặt còn hằn những đường vân sóng. Sau đó, cho tất cả chiếc nồi rán dầu đặc biệt trong gian của .
Cố Tri Ý chợt suy nghĩ, thể dẫn nguồn điện năng trong gian bên ngoài để dùng nhỉ.
Vừa , cô tiện lúc khoai tây đang chờ chín, bèn nhân cơ hội hàn huyên với Mông Mông một lát.
“Mông Mông, thể dẫn điện năng ngoài và sử dụng ?”
“Trước mắt thì . Chủ nhân, thăng cấp !”
Cố Tri Ý đến thăng cấp thì đau đầu như búa bổ. Quả nhiên, bất kể hệ thống nào thì cũng chẳng thoát khỏi hai chữ 'thăng cấp' .
...
“Mông Mông, nếu thường xuyên giao dịch thì sẽ nhanh chóng thăng cấp ?”
“ đó chủ nhân!”
Có câu trả lời chắc chắn, Cố Tri Ý mới thực sự yên tâm.
Dù cô cũng dự tính, khi theo Lâm Quân Trạch về đơn vị, cô vẫn sẽ tiếp tục công việc ăn buôn bán của .
Chỉ là, khi chuyển đến đơn vị, cô nên gì đây? Quả thực là một vấn đề lớn cần suy tính kỹ lưỡng.
Chẳng mấy chốc, những miếng khoai tây chiên vàng ruộm. Cố Tri Ý trút khoai tây chiên một đĩa, lấy thêm một đĩa nữa, cho sốt cà chua đó, xong xuôi mới rời khỏi gian riêng.
“Đại Bảo, Nhị Bảo, mau đây ăn khoai tây chiên! Đây là phần thưởng cho hai đứa vì gần đây giúp trông nom Tam Bảo ngoan đấy!”
Hai em lập tức chạy vọt nhà bếp, bước ngửi thấy mùi khoai tây chiên thơm lừng. hết, chúng vẫn quên rửa sạch tay chân, đó mới vốc những miếng khoai tây chiên nóng hổi đĩa lên, thổi ăn, trông thật đáng yêu.
“Mẹ ơi, món ngon tuyệt vời!” Khuôn mặt Đại Bảo tràn đầy vẻ hớn hở, thích thú.
Bởi vì hai em chẳng thứ sốt cà chua đỏ au trong đĩa là gì, nên cứ chuyên tâm ăn khoai tây thôi.
---