Trẻ con vốn mau quên, nhưng để ý đến những lời của các bạn cùng lứa. Bởi , Cố Tri Ý cũng chỉ thể dùng cách để dạy dỗ hai đứa bé, rằng tôn trọng khác.
Mấy đứa bé xung quanh đều ganh tị với Đại Bảo và Nhị Bảo mặt, chúng cảm giác mỗi ngày về nhà, hai em đều đồ ăn ngon.
Đương nhiên, đồ ăn vặt mà hai em mang ngoài cũng chỉ thể xem là một góc của núi băng mà thôi.
Đồ ăn ngon, cứ Tam Bảo là sẽ rõ. Đặc biệt là mùa hè đến, Tam Bảo chỉ mặc chiếc áo may ô nhỏ, những khối thịt bụ bẫm hình trắng nõn như ngó sen cứ lồ lộ . Lúc bế Tam Bảo ngoài, ai mà thèm cái cục mập mạp đáng yêu chứ.
Lúc ở nhà, Cố Tri Ý tranh thủ ai là cô sẽ chụp cho Tam Bảo vài tấm ảnh. Còn Đại Bảo và Nhị Bảo thì tương đối ít, vì cô cách nào tự nhiên lấy máy ảnh chụp cả.
Tuy lúc còn tiện phô bày , nhưng chúng đều sẽ trở thành những ký ức .
Mấy đứa bé sinh trong thời đại nhất.
Cấp cũng nắm tin tức về chuyện , ban đầu vốn dĩ họ cũng can thiệp, nhưng ngờ nó ảnh hưởng đến trẻ con. Ngay cả đứa bé nhà Trịnh Quang Huy về đến nhà còn hỏi: “Cái gì là đám nhà quê ạ?”
Sau khi Trịnh Quang Huy giải thích cho các con xong, còn sang phàn nàn với Trần Nguyệt Hương: “Em xem, mấy trong thành , tự tách rời tập thể đành, khiến mấy đứa bé đang ngoan ngoãn cũng dạy hư thế ?”
“ , giai đoạn của mấy đứa nhỏ chính là thời điểm chúng định hình nhân cách và quan điểm sống của . Mà những lớn trong nhà cũng thật là!” Trần Nguyệt Hương lắc đầu ngao ngán, chị cũng khó mà chấp nhận cung cách của mấy cô quân tẩu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-425.html.]
Trong quân đội, họ cũng quan tâm đến vấn đề nuôi dạy trẻ nhỏ. Thấy những phụ trong nhà dạy dỗ như thế , chỉ sợ mấy đứa trẻ đang tiêm nhiễm những tư tưởng lệch lạc.
“Ngày mai, sẽ chuyện với Hội Phụ nữ bên đó, để các đồng chí của họ chút công tác tư tưởng.” Trịnh Quang Huy giải quyết dứt khoát.
Sáng ngày hôm , mấy trong Hội Phụ nữ tìm mấy chị dâu . Uông Mỹ Phương cũng chính là của Hào Hào, cô gượng tiễn các đồng chí trong Hội Phụ nữ về. Chờ cho đến khi nhà thì càng tức giận nghiến răng nghiến lợi. Lòng căm ghét Cố Tri Ý chồng chất thêm một tầng.
Tam Bảo mười tháng hẳn là bắt đầu tập , câu đầu tiên mà thằng bé cho hồn, nhất định là 'Mẹ'!
Tuy tròn vành rõ chữ, nhưng với ruột Cố Tri Ý mà , đó chính là đang gọi cô.
Cuối cùng cô cũng Lâm Quân Trạch một bước. Xem Tam Bảo vẫn thích cô nhất. Lần Tam Bảo ê a gọi chơi thôi, tính.
Làm cha , họ thích kiểu tranh giành những chuyện nhỏ nhặt như thế , và mãi thấy chán.
Thật , cái dáng vẻ bụ bẫm của Tam Bảo nhà , tự nhiên mà .
Từ ngày Cố Tri Ý cho Tam Bảo cai sữa tập ăn dặm, thằng bé hề kén món món nọ. Điều khiến Cố Tri Ý cũng vơi bớt một gánh lo. Một đứa trẻ kén ăn quả thực là điều may mắn nhất đời. Mỗi ngày, cô đều cẩn thận phối hợp khẩu phần dinh dưỡng hợp lý, nhờ mà Tam Bảo cũng phổng phao, khỏe mạnh hẳn .
Cương Tử mới trở đơn vị đầy hai tháng, mà đến tháng Tám nhận điện báo tin Lâm Hiểu Lan ở nhà mang thai. Vừa cầm tờ điện báo tay, Cương Tử mừng quýnh cả , chỉ mong thể tức tốc xin phép để về ngay quê thăm vợ.
---