Chuyện     rõ là  mục đích khác, cô  nghĩ đến mấy chuyện rối rắm như trong mấy bộ phim truyền hình sướt mướt, với những tình tiết éo le, gây sốc kiểu hai  họ sẽ hiểu lầm   gì đó. Ăn no rửng mỡ ? Còn cái gì mà xúc tiến tình cảm linh tinh nọ , Cố Tri Ý chỉ thấy khó hiểu.
Bước chân của Lâm Quân Trạch đột nhiên dừng ,   Cố Tri Ý: “Vậy em   gì với   mà lâu đến thế? Anh ở đây chờ em cả buổi trời  đấy.”
Lâm Quân Trạch   là  tin vợ , nhưng  chỉ cảm thấy, hạng  như  thì cứ trực tiếp cự tuyệt là  , căn bản chẳng cần tốn lời với    gì.
Cố Tri Ý mỉm   : “Anh đang sợ em  lòng đổi  đấy ?”
“Cũng  hẳn thế, khả năng   của em,  vẫn luôn  tin tưởng.”
Lâm Quân Trạch hiện rõ vẻ mặt tự tin. Vừa  khi nam sinh  rời , Lâm Quân Trạch còn cố ý quan sát   một chút. Chà chà, chỉ cần liếc qua một cái là  ngay, đó   là kiểu  mà vợ  để mắt tới .
“Anh đây là đang khen em  là đang tự khen chính bản   đấy hả?”
Cố Tri Ý  khỏi tròn xoe mắt,   thật chẳng   hổ là gì. Ngoài mặt thì khen cô  con mắt   tinh tường, nhưng thâm tâm thì  đang tự khen   trai  . Nếu ,   cô  thể để mắt tới   chứ?
“Đương nhiên là khen vợ  chứ còn ai. Mà , hai  các em  trò chuyện những gì thế?”
Hiếm khi Lâm Quân Trạch tò mò chuyện thiên hạ, Cố Tri Ý cũng  giấu giếm  gì, lập tức kể rành rọt đủ loại hành động khác  của Lư Vĩ với . Cuối cùng, cô hỏi: “Anh  xem,  đó   là đầu óc  vấn đề ?” Nói đoạn, cô còn chỉ chỉ  đầu .
Lâm Quân Trạch gật gật đầu, : “Quả thật  vẻ lạ lùng. Ý em là   đầu óc   ,  ? Hay là còn  gì khác nữa?”
Cố Tri Ý cố ý hồi tưởng  một chút, một hồi lâu  mới nhớ  chính xác lời   : “Khà khà,  , bạn học Lư,  thật lấy  lạ là    thi đậu   Thanh Hoa thế nhỉ? Cái đầu óc , xem    minh mẫn cho lắm.”
Sau khi Cố Tri Ý thuật  xong xuôi với Lâm Quân Trạch, liền  thấy vẻ mặt suy nghĩ sâu xa của . Cô  khỏi tò mò hỏi: “Thế nào ? Chẳng lẽ cái bộ dạng đó còn  điểm nào bất  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-551.html.]
“Ừm, vợ , để  suy nghĩ  một chút.”
Biểu hiện của Lâm Quân Trạch còn  bí hiểm,  cho Cố Tri Ý  nhịn  mà tò mò.
Hai  suốt cả quãng đường  ai  câu nào, Lâm Quân Trạch cứ thế mà suy nghĩ miên man. Vừa về tới nhà,    luôn  sân.
Mấy đứa nhỏ  thấy cái dạng đó của ba ba , đều chạy đến bên Cố Tri Ý, nhỏ giọng tò mò hỏi: “Mẹ ơi, ba ba    ạ?”
“Ba ba,   ba   bài toán nào  khó  chăng?” Không cần nghĩ,   thể hỏi  câu  chỉ  thể là Nhị Bảo mà thôi.
Cố Tri Ý liếc mắt   nhóc một cái, tức giận : “Con cho rằng ai cũng giống con đấy ?”
Nói xong liền chuẩn   nấu cơm. Ai ngờ Lâm Quân Trạch đột nhiên vỗ mạnh xuống bàn một cái, hô lên: “Vợ ,   !”
Làm cho bốn  con  đó giật nảy . Ngay lập tức Lâm Quân Trạch  đối diện với bốn cặp mắt đang   trừng trừng, đầy vẻ chất vấn.
“Biết cái gì,  mau mà  ?”
“Ba ba, ba  con sợ mất mật!” Nhị Bảo bày  vẻ mặt hoảng hốt tột độ, vỗ vỗ n.g.ự.c .
Tam Bảo cũng bắt chước  nhóc vỗ vỗ, với vẻ mặt trách móc  Lâm Quân Trạch: “Ba ba, ba   thật là  .”
Lâm Quân Trạch:......
 mà  vẫn  sang Cố Tri Ý,  vẻ “   rõ hết cả , giờ em  chịu khó mà hỏi  thôi”,  cho Cố Tri Ý suýt nữa thì    nữa.
---