Đoạn đường từ khu nhà cũ của dòng họ Lâm về đến tổ ấm của hai vợ chồng, dù chỉ chừng mười lăm phút bộ, song vì e ngại Cố Tử Ý đang mang thai, sợ nhanh sẽ ảnh hưởng đến cái thai trong bụng nên đều bước từ tốn.
Nếu men theo lối đường đồng sẽ rút ngắn một nửa thời gian. Song, vì đang là mùa hè, lo sợ rắn rết chực chờ bất thình lình lao từ những lùm cây, bụi cỏ ven đường, nên để đảm bảo an , cả đoàn vẫn chọn theo lối đường lớn.
Lâm Quốc Đống đưa cả nhà về đến nơi, cẩn thận cầm chiếc đèn dầu thắp sáng gian phòng cho vợ chồng cô, đợi việc đấy mới yên tâm trở về nhà .
Vốn dĩ, Cố Tử Ý định giữ cả chén nước chè tươi hẵng về. chợt nghĩ trong nhà kịp đun nước, thêm giờ cũng muộn nên cô níu kéo nữa, đành để về.
Vừa đẩy cánh cửa gỗ bước , quả nhiên căn nhà quét dọn tươm tất, sạch sẽ tinh tươm, hề còn chút dấu vết nào của việc bỏ trống suốt cả tháng qua.
Cố Tử Ý nâng chiếc đèn dầu soi sáng, để Cương Tử dìu chồng là Lâm Quân Trạch phòng nghỉ ngơi. Sau đó, cô mang thêm một chiếc đèn khác bếp, định bụng đun chút nước để lát nữa còn cái mà rửa ráy chân tay.
Vừa bước đến bên bếp đun, cô cảm nhận rõ ràng nóng tỏa . Sờ nắp nồi, vẫn còn ấm tay. Xem chồng chu đáo đun sẵn một nồi nước nóng cho vợ chồng cô. Tiết trời lúc vẫn còn khá nóng bức, nên nước ấm trong nồi cũng thể nguội nhanh chóng.
Nhờ Lâm chuẩn sẵn, lúc Cố Tử Ý chỉ việc múc nước chậu, pha thêm chút nước giếng cho độ ấm, tiên bưng qua cho Lâm Quân Trạch rửa ráy.
Sau đó, cô trở , định bụng chuẩn nước tắm cho hai đứa nhỏ. Ai dè, Cương Tử tự xách chậu nước ấm sân tắm rửa. Cố Tử Ý thấy cũng quản nữa.
Tắm rửa sạch sẽ cho hai đứa nhỏ xong, cô dặn dò chúng lên giường ngủ.
Hai đứa bé trèo lên giường, ngả lưng xuống gối chốc lát hô hấp đều đều, chìm giấc ngủ say.
Còn Lâm Quân Trạch vẫn đang chà xát đôi chân . Để tránh sự ngượng ngùng, Cố Tử Ý đành lẳng lặng bước khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-80.html.]
Vừa đến sân, thấy Cương Tử cũng rửa ráy xong xuôi đấy, cô liền dẫn đến một gian phòng trống. Trên giường, chăn gối chuẩn tươm tất: “Cương Tử, hôm nay cũng vất vả nhiều , đêm nay cứ nghỉ ngơi ở đây nhé. Cần gì cứ bảo chị dâu.”
“Vâng ạ, chị dâu cũng nghỉ ngơi sớm ạ!” Cương Tử đáp lời.
Cố Tử Ý trở nhà bếp, cô đun thêm một nồi nước khác để tắm rửa cho sạch sẽ.
Đến khi Cố Tử Ý tắm rửa sạch sẽ xong xuôi trở về phòng , Lâm Quân Trạch vẫn đang xoa bóp đôi chân mỏi mệt.
Cố Tử Ý bưng chậu nước bẩn ngoài đổ. Lúc cô trở phòng, Lâm Quân Trạch ngước mắt cô.
“Vợ ơi, lên giường ngủ sớm một chút thôi!” Lâm Quân Trạch thản nhiên cất lời. Lúc nãy cô còn kịp nghĩ tới, mãi đến tận khi sắp sửa ngủ, Cố Tử Ý mới lờ mờ nhận , hình như đêm nay hai họ sẽ ngủ chung một chiếc giường.
Chuyện … quả là ngại ngùng bao.
Dường như Lâm Quân Trạch cũng thấu sự bối rối của Cố Tử Ý, nhưng vạch trần điều đó, lặng lẽ lên giường .
Hai đứa bé ngủ tít tận phía trong cùng. Lâm Quân Trạch cũng dám để chúng ngủ sát bên Cố Tử Ý, chỉ sợ hai đứa nhỏ hiếu động ngủ yên giấc, lỡ cẩn thận đá chân cô thì chẳng chút nào.
Thế nên quyết định, chính sẽ giữa. Cứ thế mà Lâm Quân Trạch ung dung xuống cạnh Cố Tử Ý.
Cố Tử Ý thấy cảnh tượng mắt , cũng chỉ đành thầm tự an ủi lòng . Sẽ chẳng chuyện gì , cũng chỉ là chung một chiếc giường thôi mà!
Hơn nữa, hai cũng với hai đứa con , những chuyện mật cũng đều từng trải qua cả …
Khoan … Suy nghĩ , quả thật chẳng đắn chút nào! Bởi vì Cố Tử Ý miên man suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy , cả như bốc hỏa. Cũng may ánh đèn dầu hiu hắt, thể rõ gương mặt đang đỏ bừng của cô lúc .