Chỉ là khi Cố Tri Ý đang chuẩn về thành phố Triều một chuyến thì nhận một phong thư mà cô từng nghĩ đến.
Người gửi thư chính là Khâu Vân Vân, từng Lý Tiểu Nha hãm hại .
Trước đó, Khâu Vân Vân gặp tai ương, nhà cô cũng đều ở Bắc Kinh, gia cảnh Khâu Vân Vân cũng khá giả. Cha cô đều là học thức, một mặt họ chạy vạy khắp nơi để kiếm tìm công đạo, mong bọn Lý Tiểu Nha chịu sự trừng phạt đích đáng. Mặt khác, Khâu cũng vì quá lo lắng cho Khâu Vân Vân, nên vẫn ngừng chạy đôn chạy đáo.
Cha Khâu Vân Vân lo lắng cho con gái, đó vô cùng căm hận Lý Tiểu Nha, vì họ vô cùng hy vọng bọn Lý Tiểu Nha trừng trị thích đáng.
Khâu Vân Vân vẫn biểu hiện kiên cường, thêm mấy bạn cùng phòng an ủi nên nỗi đau dần dần nguôi ngoai.
lẽ sự tình thực hư thế nào, lẽ chỉ cô rõ hơn ai hết.
Khi Lý Tiểu Nha nhận phán quyết, Khâu Vân Vân cũng lập tức thu dọn đồ đạc, thủ tục xin nghỉ học.
Khi , để các bạn học cần bận tâm, cô cũng chẳng lớn chuyện thêm.
Ngay khi tất cả đều cho rằng kẻ trừng phạt thì cũng là lúc Khâu Vân Vân rời .
Khâu Vân Vân tự ý giấy giới thiệu, cô lừa dối nhà để rời khỏi Bắc Kinh, đến cả nhà cũng chẳng Khâu Vân Vân .
cứ mỗi tháng, cô đều đều đặn thư về nhà báo tin bình an.
Người trong nhà dựa theo địa chỉ giấy giới thiệu tìm đến, nhưng hóa đó là nơi thật.
Sau khi Cố Tri Ý mang thai, nhiều chuyện liên quan đến Khâu Vân Vân đều do Hồ Tư Tuệ kể cho cô.
Vì lúc nhận thư của Khâu Vân Vân, cô vô cùng tò mò.
Đến khi cô xem xong nội dung bên trong thư thì thở phào một nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-805.html.]
“Vợ , chuyện gì thế?” Giọng của Lâm Quân Trạch vang lên phía cô.
Cố Tri Ý khẽ lắc đầu, đoạn kể tóm tắt về việc Khâu Vân Vân gửi thư cho .
Những chuyện liên quan đến Khâu Vân Vân đây, Lâm Quân Trạch thật cũng đôi chút, nên lúc cũng hỏi nhiều nữa.
“Vậy thì điều đó chứng tỏ cô hiện giờ đang sống thỏa, lẽ đến một nơi khác, một nơi ai cô , cô sẽ sống một cuộc đời yên bình hơn.” Lâm Quân Trạch an ủi.
Cố Tri Ý cũng khẽ gật đầu, : “ . Như thế cũng , cũng hy vọng cô thể sớm thoát khỏi quá khứ, sống một cuộc đời thanh thản, tự tại.”
Cố Tri Ý thở dài. Thật , chuyện nào thể dễ dàng như lời chứ?
Có nhiều chuyện chỉ trong cuộc mới thấu, Cố Tri Ý chỉ đành thầm chúc phúc cho Khâu Vân Vân.
Trong thư, Khâu Vân Vân cảm ơn Cố Tri Ý, còn cô đang sống trong một ngôi làng nhỏ tận phương Nam, cuộc sống đơn giản, thể tự trau dồi học vấn qua sách vở, mong Cố Tri Ý sẽ học hành ngày càng tiến bộ.
Cố Tri Ý nghĩ đến một sinh viên xuất sắc của Đại học Thanh Hoa, với tương lai xán lạn dường ...
Cô chỉ đành thở dài thườn thượt. Cô nghĩ, nếu cơ hội phát triển công việc ở phương Nam, lẽ sẽ dịp gặp cô .
vì Cố Tri Ý sắp về nhà, nên khi nhận phong thư , cô cũng chỉ thể tạm thời gác chuyện sang một bên mà thôi.
Mấy họ định ngày mốt sẽ trở về, Cố Tri Ý tính toán thời gian, khi về đến thành phố Triều thì là những ngày cuối năm hai mươi mấy âm lịch .
Thế mà khéo, bọn trẻ còn thể chơi lâu thêm chút nữa.
Vả , Cố Tri Ý cũng thầm nghĩ lâu về nhà, chắc hẳn nơi chốn nhiều đổi khác, cô xem thử gì khấm khá hơn chăng.
---