Cố Tri Ý chỉ đơn giản là hẹn đối phương một bữa cơm trưa để tiện gặp gỡ, bàn bạc công việc.
“Vậy cũng . Hay là chúng đến quán cơm hôm dùng bữa . Hẹn gặp buổi trưa.” Từ Thịnh cũng trì hoãn, chuyện với Cố Tri Ý xong, liền phúc đáp ngay cho đối phương.
Cũng đúng lúc Cố Tử Lâm và Cố Tử Sâm đến phòng tìm Cố Tri Ý.
“Anh hai, hai chuẩn một chút. Trưa nay em dẫn hai em ngoài ăn cơm.”
“Em gái, cần tốn kém như . Anh thấy khách sạn cũng nhà ăn mà.”
“Anh hai, buổi trưa nay là em bàn chuyện ăn đấy.” Cố Tri Ý bất đắc dĩ giải thích.
“À , là . Được , chúng chuẩn ngay đây, nhất định để em mất mặt .” Cố Tử Lâm vỗ n.g.ự.c cam đoan, nét mặt hớn hở.
Đến bữa trưa, Cố Tri Ý dẫn theo hai em đến quán ăn hẹn, cô đặt sẵn một gian riêng tươm tất.
Cô mới định chỗ , Từ Thịnh dẫn theo của đến .
“Nào, bà chủ Cố, để giới thiệu một chút. Đây chính là mà nhắc đến với cô, ông chủ cửa hàng Hà Đại Thạch, cứ gọi tắt là ông chủ Hà.”
“Xin chào, ông chủ Hà, mời ông .” Cố Tri Ý mỉm bắt tay với Hà Đại Thạch, đó mời an tọa.
“Chào cô, ngờ bà chủ Cố trẻ trung và đầy triển vọng đến thế.”
Hà Đại Thạch trông chừng ngoài bốn mươi, kiểu đầu hói (Địa Trung Hải) nhưng vóc vẫn còn giữ sự gọn gàng. Cả ông toát lên vẻ khá thiện, dễ gần.
“Ông đấy thôi, bà chủ Cố là sinh viên mới nghiệp Đại học Thanh Hoa năm nay đấy.” Từ Thịnh thêm, ý khen ngợi.
“Ồ?” Hà Đại Thạch hiển nhiên tỏ khá hứng thú với cô gái trẻ mặt.
Cố Tri Ý cũng mỉm nhẹ, nhân tiện giới thiệu luôn trai và em trai .
Lúc mới tề tựu an tọa, khí bắt đầu cởi mở hơn.
Cố Tử Lâm cũng tháo vát, giúp đỡ rót cho . Cố Tri Ý, với thói quen cũ, rót xong, liền tráng sơ qua chén đĩa bằng nước sôi để đảm bảo vệ sinh.
Hà Đại Thạch nhướng mày hành động của Cố Tri Ý, liền hiểu rằng bà chủ Cố đây cũng là một cẩn trọng, tỉ mỉ trong việc.
Cố Tri Ý tiên đưa thực đơn cho , để họ chọn món . Trong lúc chờ món, Hà Đại Thạch mới chủ động mở lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-950.html.]
“Bà chủ Cố, chúng cũng cần khách sáo nữa. Nghe cô mua hai cửa hàng của để ăn buôn bán ?”
“ . xưởng sản xuất quần áo riêng ở Bắc Kinh, nên đến Đường Thành bên để mở rộng ăn, kiếm thêm chút lời.” Cố Tri Ý bình thản , giọng điệu tự tin.
“Ồ? Bà chủ Cố quả thật tầm .” Hà Đại Thạch khen ngợi Cố Tri Ý.
Thị trường ở Bắc Kinh định, ngờ, nơi đầu tiên cô mở rộng chính là Đường Thành đầy tiềm năng .
“Còn về các cửa hàng của , khu phố quần áo ở đây chắc chắn sẽ chính phủ đưa diện quy hoạch phát triển trọng điểm. Theo xu hướng hiện tại, sự phát triển trong tương lai sẽ triển vọng. Bản cũng dự định đầu tư một bất động sản, nhưng việc , ban đầu cũng định .”
Đến lượt Cố Tri Ý cảm thấy bất ngờ.
Thật sự nghĩ tới, ông chủ Hà cũng là một tầm xa trông rộng như , thể thấy tiềm năng của bất động sản.
Theo góc của dân bình thường hiện nay, hai cửa hàng đáng giá bao nhiêu chứ? Lời của ông rõ ràng ẩn ý sâu xa.
“Vậy giờ thì , tại ông chủ Hà đổi quyết định?” Cố Tri Ý đột nhiên hỏi, giọng như hỏi đùa như thăm dò ý tứ.
Không ngờ, Hà Đại Thạch gật đầu xác nhận.
Lần , ngay cả Từ Thịnh bên cạnh cũng tỏ khá kinh ngạc, khỏi liếc Hà Đại Thạch với vẻ khó hiểu.
Ban đầu, Từ Thịnh chỉ định đích đến gặp Cố Tri Ý để bàn bạc đôi chút về cửa hàng, bởi lẽ Hà Đại Thạch vẫn chỉ cho thuê, ý định bán hẳn.
Chẳng ai ngờ, ông chủ Hà đột ngột đổi ý ngay khoảnh khắc .
Từ Thịnh đưa mắt Cố Tri Ý, tự hỏi nữ chủ nhân họ Cố rốt cuộc sức hút gì mà khiến ông chủ Hà xoay chuyển nhanh đến ?
“ thể hỏi một chút, vì ông chủ Hà bất chợt đổi quyết định ?” Cố Tri Ý nở nụ tươi tắn hỏi.
“ cảm thấy cô Cố là một tầm , kết tình giao với cô Cố. Không câu trả lời cô lòng chăng?” Hà Đại Thạch vẫn điềm nhiên đáp lời.
Cố Tri Ý thấu hiểu gật đầu, ánh mắt ánh lên vẻ đồng điệu như gặp tri âm khi Hà Đại Thạch.
“Ông chủ Hà, đó chính xác là điều đang !”
“Ha ha ha ha!!” Hà Đại Thạch bất chợt phá lên lớn.
Hiển nhiên ông hài lòng với câu trả lời của cô.
---