Sau khi giao chuyện lắp đặt điện thoại bàn cho Lâm Quân Trạch, Cố Tri Ý thể an tâm vướng bận, chuyên tâm lo việc cửa hàng.
Xoay sở xong chuyện cửa hàng thì cũng đến lúc lũ trẻ khai giảng.
Năm tới, Đại Bảo và Nhị Bảo sẽ bước cấp hai. May mắn , ở khu đó trường cấp hai, tất cả học sinh trong khu phố đều theo học tại đó.
Cố Tri Ý chút lo lắng cho cái đứa học hành lẹt đẹt như Nhị Bảo, liệu nhóc thể đậu học cùng trường với trai .
Tuy nhiên, thấy Nhị Bảo nỗ lực trong học kỳ mới, Cố Tri Ý cũng tạo thêm áp lực cho các con.
Sau kỳ học mới bắt đầu, cô liền bận rộn đăng ký các khóa học, đồng thời lên kế hoạch khai trương cửa hàng. Cũng may là tất cả các cửa tiệm của cô đều cùng một địa phương, nên xảy tình trạng cạnh tranh gay gắt, kiểu vặt vãnh giữa các cửa hàng nhỏ.
Vì , khi Lâm Quân Trạch trở đơn vị, cũng giúp đỡ Cố Tri Ý nhiều việc, nhờ thế cô đến mức luống cuống tay chân vì chuyện cửa tiệm.
Hơn nữa, hiện tại, cửa hàng của Vương Quế Chi cũng đang dần lên, mà Cố Tri Ý thỉnh thoảng cũng tay giúp đỡ chị . Đến lúc , Cố Tri Ý mới nhận thuê quá ít .
Cho nên, nếu mở rộng kinh doanh, việc thiếu hụt nhân công là điều thể chấp nhận .
Ngô Cát Vi trở về quê nhà ở tỉnh Hà để việc, còn Hồ Tư Tuệ, Cố Tri Ý cũng bặt tin lâu. Trước đó, Cố Tri Ý thành phố Dương, còn Hồ Tư Tuệ bên cũng bận rộn trình diện ở đơn vị mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-965.html.]
Thế nên, hôm nay Hồ Tư Tuệ với vẻ mặt phờ phạc đến tìm Cố Tri Ý.
“Sao , mới gặp mấy hôm mà nông nỗi ?” Cố Tri Ý thấy bạn như nhịn mà trêu chọc.
“Tiểu Ý, đừng nữa, thời gian gia đình họ Trương của Trương Lực đến chơi, nhân tiện tính chuyện trăm năm của hai đứa tớ. Bảo là tớ còn bận bịu công việc ở cơ quan, nên hai đứa tớ sớm thu xếp đấy chuyện, trong thời gian tớ sẽ theo sắm sửa đồ đạc cho đám cưới.”
Cố Tri Ý nhướng mày. Trước đó, lúc Lâm Quân Trạch trở về nhắc qua với cô chuyện gia đình Trương Lực lên Bắc Kinh. Cô cũng đoán là họ đến để bàn bạc chuyện hôn sự của hai , chỉ là ngờ việc sắp xếp nhanh đến .
“Vậy cũng khá đó chứ.” Cố Tri Ý nghĩ, Trương Lực cũng tới tuổi, với hai đứa cũng yêu mấy năm , tình cảm xem chừng mặn nồng, bền chặt.
Vậy kết hôn sớm một chút cũng , để lớn trong nhà yên lòng.
“Tốt cái gì mà hả, đồ đạc cần sắm sửa thật sự quá nhiều, mà còn bao lễ nghi rườm rà cần để tâm nữa chứ. Nhà hai đứa cách xa tít tắp, thế nên rằng khi đó họ cứ sang Bắc Kinh mà lo liệu là xong. Bên nhà Trương Lực chỉ trai chị dâu, còn chủ yếu là họ hàng bên tớ ở đây.”
Tìm mãi mới tới chỗ Cố Tri Ý, Hồ Tư Tuệ liền thỏa sức trút bầu tâm sự.
Cố Tri Ý hiện tại đời sống khấm khá hơn xưa nhiều, nên việc cưới xin cũng cần chuẩn tươm tất, chút phô trương cũng là điều dễ hiểu. Hơn nữa, trong nhà Hồ Tư Tuệ chỉ cô và trai, nên cô kết hôn cũng là lúc hai em dàn xếp đấy chuyện gia đình.
“Chuyện cưới hỏi nào mà chẳng rắc rối thế, nhưng mà xưa điều kiện nhà tớ như bây giờ. Cậu cũng đấy, lấy vợ gả chồng trong thôn cũng là một chuyện phiền hà vô cùng.” Cố Tri Ý khuyên giải .
---