Ông nội Trần dù cũng là ăn lâu năm, quen thuộc với trong huyện, cũng nhạy cảm với chuyện: “Điền Khải Dân kiếm lợi lộc gì từ con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó, bây giờ tốn công sức dò hỏi như , chắc chắn là trả thù! ngẫm lời ông tối nay, chắc là nghi ngờ Trần Kim Việt vấn đề, chuyện ăn của cô sạch sẽ!”
Trần Kiệt thấy lời , hai mắt cũng sáng lên đầy phấn khích.
Anh mà!
Nếu việc ăn thực sự đến thế, bố thể nợ nhiều như ?
“Chỉ con đường phi pháp thì kiếm tiền mới nhanh hơn thôi!” Ông nội vẻ mặt tinh ranh: “Thằng nhóc Điền Khải Dân đó hám lợi quên nghĩa, cho dù điều tra , cũng thể mua chuộc, chuyện chúng vẫn tự điều tra!”
Trần Kiệt nhíu mày: “Chúng điều tra thế nào? Mọi đều con tiện nhân đó lừa , bây giờ đều một lòng bênh vực nó!”
Ông nội trả lời: “Nghe gần đây nó chạy lên tỉnh, chúng cũng lên tỉnh ! Tìm mấy lão bạn già của , hỏi xem nó đang gì ở tỉnh!”
“Đáng lẽ từ sớm !”
Trần Kiệt xong lập tức kích động tức giận: “Sớm điều tra rõ ràng, bắt con tiện nhân đó móc tiền , cháu cũng đến nỗi trốn về quê!”
Số tiền còn ít ỏi của bọn cho vay nặng lãi lấy mất.
Chú hai trong thời gian lóc om sòm đòi chia gia tài, đến việc đào gần hết tiền dưỡng già của ông bà nội .
Còn lấy lý do bảo vệ con trai út, đuổi , đứa cháu ruột khỏi nhà.
Bây giờ còn tiền để nước ngoài trốn nợ nữa.
Chỉ thể trốn về quê nhà.
Môi trường ở quê kém hơn thành phố một chút, chịu đủ …
“Ôi chao, cháu ngoan của bà chịu thiệt thòi !” Bà nội xong vội vàng an ủi, đó dỗ dành: “Cháu cứ nhịn thêm chút nữa, ông nội nhất định sẽ nhanh chóng nghĩ cách!”
Ông nội từ cư dân mạng vạch trần, tức giận đến mức hổ, bực vì đứa cháu tiền đồ, chuyện chỉ gây sự.
bây giờ tìm đột phá khẩu, tính kiên nhẫn cũng hơn một chút, lập tức dịu giọng an ủi theo.
Trần Kiệt càng khó chịu hơn: “Cháu lâu ăn cơm tử tế, gầy mấy cân ! Nếu hôm nay Điền Khải Dân đích gọi tên gặp cháu, hỏi chuyện trường học của Trần Kim Việt, thì hai ông bà còn đón cháu về đúng ?!”
“Bọn cho vay nặng lãi thế nào, cứ đuổi theo cháu cắn xé, ông nội cũng là bất đắc dĩ thôi mà!”
“Nhất định là con tiện nhân Trần Kim Việt đó giở trò!”
“…”
Ba họ đường , thì suy nghĩ, thì mắng chửi.
Hoàn nhận con đường quen thuộc, tối đen như mực đó, chính là ở đây bọn cho vay nặng lãi chặn .
Khoảnh khắc tiếp theo, một gã tóc vàng, dẫn theo một đàn ông cơ bắp từ bụi cây lao .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-thoi-toi-co-nha-may-thong-co-kim/chuong-136.html.]
“Trần thiếu gia, lâu gặp! Cảm giác nghỉ dưỡng ở quê thế nào?”
“!!!”
Ba sắc mặt biến đổi dữ dội, đầu định chạy.
Rồi thấy phía cũng ba khác bước .
…
Chiều hôm .
Trần Kim Việt đến kho hàng, chú Trịnh với cô một chuyện kỳ lạ.
Tối qua công ty dược phẩm Dự Nguyên xuất hàng gì, gọi mấy chục chiếc xe tải lớn, rầm rộ vận chuyển đồ đạc về tỉnh.
Trần Kim Việt thấy quá bất ngờ, Chu Dật Xuyên đích đến huyện, còn ở đây, chắc chắn là chuyện.
Cô chỉ buồn : “Chú Trịnh, chú tin tức rộng thật đấy nhỉ?”
“Cái mảnh đất nhỏ xíu như , chuyện gì mà giấu ai? Quan trọng nhất là, xe ngang qua cửa nhà máy của chúng , ầm ầm suốt cả đêm, cả đêm đấy!”
Khoảng thời gian đặt nhiều nguyên liệu, chú Trịnh thỉnh thoảng trực đêm.
Nói xong chú nhịn lẩm bẩm: “Cũng họ nhiều việc lắm mà, nhiều hàng thế!”
Trần Kim Việt ngoài mặt biểu lộ gì, nhưng trong lòng một nữa cảnh giác hơn.
Một nơi nhỏ bé như huyện , hệ thống giám sát quá diện, nhưng thì đông, mắt thì tạp.
Nếu cứ luẩn quẩn trong nội bộ thì vẫn quá dễ phát hiện.
May mắn , địa điểm nhà máy ở tỉnh thành chốt.
Đang suy nghĩ, xe của chú Hà chở hàng chạy .
Vừa xuống xe, chú liền hớn hở chào Trần Kim Việt: “Cháu gái, hôm nay cháu đến sớm !”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trần Kim Việt vẫn quen với sự nhiệt tình của chú Hà, cô mỉm lịch sự: “Cũng việc gì, nên cháu đến nhà máy ở thôi ạ.”
Chú Hà bí mật ghé sát , hạ giọng : “Chú cho cháu một chuyện mới lạ !”
Trần Kim Việt: “???”
Hôm nay là ?
Ai cũng thích buôn chuyện ?
“Không Trần Kiệt trốn nợ về quê một thời gian ? Tối qua vì về huyện, về bọn cho vay nặng lãi tóm !”