Làm Giàu Thôi! Tôi Có Nhà Máy Thông Cổ Kim - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-09-20 07:12:24
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dì Dương Trần Kim Việt với ánh mắt đánh giá: "Ối chà, bạn gái ? Cô gái thành phố ?"

"Dì Dương, đây là sếp của cháu, dì chuyện chú ý chừng mực!" Bị xúc phạm đến Trần Kim Việt, Tưởng Tử Hành còn im lặng.

"Đây là nhà cuối cùng ? Còn nhà nào khác ?" Trần Kim Việt lười biếng dây dưa với loại đàn bà lắm lời .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tưởng Tử Hành trả lời: "Là nhà cuối cùng ạ."

Trần Kim Việt gật đầu: "Vậy thôi."

Vừa , Trưởng phòng Trương từ phía cùng thở hổn hển tới: "Sếp Trần, bảo tài xế kiểm đếm một chút, gần sáu trăm cái , tạm đủ chứ ạ?"

"Ừm, tạm đủ , nhà cũng ."

"..." Chú Dương và Dì Dương , cảm thấy gì đó .

Họ theo bản năng đuổi theo vài bước, liền thấy ba mép đường quốc lộ, lên một chiếc ô tô con màu đen. Xe chạy , chiếc xe tải lớn mới rời cách đây lâu xuống dốc. Trong xe chở đầy ắp những chiếc rổ tre đan.

Dì Dương trợn tròn mắt: "Bọn họ, đây là..."

Điện thoại reo, là nhà ông Lưu cùng làng gọi đến, giọng điệu kích động và vui vẻ: "Lão Dương! Tử Hành đến nhà ông đúng ? Hahaha thế nào? Có phát tài ! Đợt ông còn ép giá quá đáng bán đúng ? Bây giờ thì , bán là đúng đắn đấy!"

Điện thoại mở loa ngoài, giọng lớn vang lên rõ mồn một trong đêm tĩnh mịch.

Kèm theo tiếng xe tải lớn dần xa, khiến chú Dương và Dì Dương bấy giờ mới sực tỉnh.

"Tưởng Tử Hành là dẫn đến thu mua rổ tre ư?!"

" ! Hai ông bà ? Không đến ? Vị sếp trẻ đó tay hào phóng lắm, còn chẳng thèm trả giá nữa cơ!"

Hai vợ chồng lập tức tái mét mặt mày.

Trong xe đường về im lặng.

Trưởng phòng Trương hiểu rõ nguyên do, ghế phụ lái, ghế qua gương chiếu hậu, trong mắt đầy nghi hoặc.

Tưởng Tử Hành im lặng một lúc mở lời: "Chuyện , xin ."

Trần Kim Việt đang cúi đầu lướt điện thoại, ngạc nhiên ngẩng đầu: "Gì cơ? Sao ?"

"Người trong làng cháu, họ giới hạn..."

"Chuyện liên quan gì đến ?" Trần Kim Việt thờ ơ: "Hơn nữa, gặp đủ loại kỳ lạ , đừng dây dưa với những ! thật sự tò mò, đề phòng như , mà vẫn thiết tha mang công việc đến cho họ ?"

Nếu cô chậm hai bước nữa, cùng Trưởng phòng Trương, thì sẽ ở phía nữa.

Tưởng Tử Hành im lặng một thoáng: "Chú Dương đây quan hệ với bố cháu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-thoi-toi-co-nha-may-thong-co-kim/chuong-210.html.]

Trần Kim Việt gật đầu, cô thấy , là bố qua đời. Hơn nữa đây còn hỏi họ mượn tiền, vì bà nội bệnh.

"Anh đang cần tiền gấp ?" Cô nghĩ hỏi: "Anh cũng sắp hết thời gian thử việc , chúng ký hợp đồng chính thức, thể thanh toán lương thử việc cho ."

Tưởng Tử Hành quả thật thiếu tiền, từ chối: "Đa tạ."

Trần Kim Việt gật đầu, còn hỏi thêm gì đó thì điện thoại rung lên một tiếng, một tin nhắn hiện . Là Lương Sơ Nghi —

--- Chương 131 ---

Thứ của cô là sâm núi hoang ?

Lương Sơ Nghi, [Thu mua ạ, cô Trần nguồn hàng nào giới thiệu ?]

Trần Kim Việt mở hộp thoại trả lời, [ một ít ở đây, Tổng giám đốc Lương xem hứng thú .]

Cô lật tấm ảnh chụp buổi chiều, [Ảnh.jpg]

Lương Sơ Nghi trả lời nhanh, [Đợi một chút.]

Mười phút . Bên gọi điện thoại trực tiếp đến. Trong ấn tượng của cô, giọng phụ nữ điềm tĩnh, lạnh lùng lúc kích động: "Cô Trần, thứ của cô là sâm núi hoang ?"

Trần Kim Việt suýt chút nữa thốt câu ' rõ'. Rồi chợt nghĩ đến lời Tự Vũ núi cũng , thì chắc chắn là sâm hoang .

"Vâng, cô mua ?"

"Muốn!"

Lương Sơ Nghi dứt khoát , nắm bắt trọng điểm lời của cô : "Cô một ít, là bao nhiêu?"

Trần Kim Việt nghĩ đến một trăm củ sâm đó, và ngày mai còn nữa: "Khá nhiều, giá cả thế nào ạ?"

Lương Sơ Nghi : " đưa đến giám định niên đại, nhưng chỉ cần là sâm núi hoang, giá cả sẽ rẻ. Củ sâm cô chụp , xây xát, những củ khác phẩm chất ?"

Trần Kim Việt, "..." Đó là do cái rổ của bọn họ quá cũ nát, rò rỉ. Rơi xuống đất nhặt lên...

"Có lẽ, phần lớn vẫn còn nguyên vẹn ạ?"

"Ngày mai cô thời gian ? sẽ đến tìm cô."

Củ sâm núi hoang cô chụp trong ảnh, ngoài vết xây xát thì các phương diện khác đều vô cùng hảo. Lão Đông y ít nhất là năm mươi năm tuổi, cụ thể xem trực tiếp.

Nếu cô còn nhiều củ sâm nguyên vẹn, thì điều đó quả là thể tin , Lương Sơ Nghi quyết định gác công việc đang , tự một chuyến.

Trần Kim Việt do dự: "Ngày mai lẽ tiện lắm, chút việc."

"Vậy ngày thì ?" Thứ mà Lương Sơ Nghi nhắm tới thì nhất định .

"Cuối tuần ." Trần Kim Việt ngoài giao hàng , còn một vài việc khác cần xử lý.

Loading...