Làm Giàu Thôi! Tôi Có Nhà Máy Thông Cổ Kim - Chương 380

Cập nhật lúc: 2025-09-20 07:37:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hiện tại hai bộ lạc nhỏ nương tựa chúng , tổng cộng hơn một nghìn , nếu sáp nhập họ, chúng cũng sẽ trở thành một bộ lạc lớn.” Tống Vũ tiện miệng nhắc đến.

Trần Kim Việt : “Vậy quá , hãy tìm hiểu kỹ lưỡng xem họ .”

Tống Vũ dừng động tác ôm khúc gỗ, đầu cô: “Làm để tìm hiểu?”

Thực tiếp nhận lắm.

Trước đây sáp nhập nhiều bộ lạc nhỏ, đều là những bộ lạc khác bỏ rơi, cuối cùng bộ lạc của họ mua chuộc, hại họ.

Dập tắt ngọn lửa thiêng của họ, dò hỏi về vật cúng tế của họ…

Bây giờ cô đầy cảnh giác với các bộ lạc xa lạ.

Sau thanh lọc những đó, họ hiếm khi tiếp nhận mới.

“Ừm… cô lẽ về thời gian thử việc ?” Trần Kim Việt khoanh chân bên bờ ao, truyền đạt cho cô chế độ việc hiện đại: “Cô cứ để tất cả họ , nhưng sắp xếp giám sát, một kèm một. Theo dõi một thời gian, ghi những đóng góp và khuyết điểm của họ, những đóng góp sẽ chuyển thành thành viên chính thức của bộ lạc, những quá nhiều khuyết điểm thì đuổi …”

Tống Vũ một đống gỗ, lời đề nghị đầy hứng thú, đúng là một ý tưởng .

Trước đây cô chỉ nghĩ đến việc bầu các tù trưởng nhỏ.

Để các tù trưởng nhỏ quản lý một phần nhỏ .

vẫn xảy sự cố, các tù trưởng nhỏ đáng tin cậy, hơn nữa họ cũng thể giám sát hết .

Vậy thì một giám sát một .

Chọn những khác họ để giám sát.

Và quyết định khi quan sát một thời gian, phát hiện vấn đề là thể xử lý ngay.

“Tuyệt vời, về sẽ ngay!”

“…”

Trần Kim Việt tiễn Tống Vũ , cá cũng vớt xong.

Tổng cộng bốn con.

Đưa Quách Phó Cục hai con, tặng Chu Dật Xuyên hai con.

Tôn trọng sở thích đặc biệt của chủ lớn.

Còn việc thể nuôi hợp pháp , thì tùy tự xử lý.

Tiện thể bàn bạc với , nhà máy nông cụ bên cô cần một lô nông cụ tiên tiến, bên Khương Kỳ An, chắc sắp đến mùa thu hoạch nhỉ?

Với những suy nghĩ đó, Trần Kim Việt rời khỏi gian, vệ sinh cá nhân xong yên tâm giấc ngủ.

Sáng hôm .

Trần Kim Việt lâu lắm mới trải nghiệm cảm giác đúng giờ, chín rưỡi đúng hẹn điện thoại của Quách Phó Cục phiền.

Ban đầu cô chút oán giận, nhưng giọng điệu ở đầu dây bên gần như nghẹn .

“Kim Việt , cá đến ?”

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-giau-thoi-toi-co-nha-may-thong-co-kim/chuong-380.html.]

vui quá cả đêm ngủ , nên đến nhà máy của cô chờ . Cô cứ từ từ đến, đúng giờ bình thường là , cần vội vàng.”

“…”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Đổ tại cô, tối qua rõ ràng cho ông .

Cô vệ sinh cá nhân, quần áo, ăn sáng xong bưng một cái bể cá thủy tinh nhỏ từ lầu xuống.

Tưởng Tử Hành thấy vội vàng chạy đến đỡ lấy.

Thời tiết đầu xuân ấm áp trở , buổi sáng sân viện tràn ngập ánh nắng. Trần Kim Việt mặc áo hoodie và quần thể thao, đội mũ lưỡi trai che gần nửa khuôn mặt.

Cả trông vẻ uể oải.

Thế nên cô để ý, khi Tưởng Tử Hành đặt cá lên xe, lẳng lặng cô mấy .

Dáng vẻ thôi…

Chiếc xe từ từ lăn bánh khỏi khu biệt thự, Tưởng Tử Hành cân nhắc lời lẽ vẫn lên tiếng, ẩn ý.

“Cô gì cần , cứ việc sai bảo, bên cái gì cũng thể .”

Trần Kim Việt ngủ ngon, phát ngôn phần phản diện: “Giết phóng hỏa cũng ?”

Tưởng Tử Hành mím môi im lặng một lát, đùa một cách lạnh lùng: “Giết thì , nhưng đánh thì thành vấn đề.”

Trần Kim Việt khẽ hai tiếng, đó : “Vậy thì cảm ơn , ai mà gọi sớm như , sẽ cho đánh đó.”

Tưởng Tử Hành: “…”

Anh thấy cô bình thản như , đại khái cũng cần lo lắng, thế là im miệng.

Văn phòng nhà máy sản xuất đồ nội thất.

Trần Kim Việt khiêm tốn, thừa cơ khó, nhưng Chu Dật Xuyên thì .

Chỉ trong hai tiếng chờ đợi ngắn ngủi, đàm phán xong các phương án kinh doanh gỗ.

Nói đơn giản là nguồn gốc sẽ hỗ trợ giải quyết, nhưng mỗi khi một lô hàng, họ chọn , với mức giá tương đối ưu đãi.

Cái dễ thôi.

Bán cho ai mà chẳng là bán?

Muốn hợp tác lâu dài, đối phương cũng thể để họ chịu thiệt!

Chu Dật Xuyên sảng khoái đồng ý!

Trần Kim Việt khi đến nơi, tin thì kinh ngạc.

Biết thế vội vàng đến .

Chắc nán một chút nữa, thì các thủ tục kinh doanh cũng tất

“Kim Việt, đồ đến ? Khoảng bao giờ thì đến?” Quách Phó Cục thấy họ về gỗ, sốt ruột, nhưng tiện ngắt lời.

Mãi mới tìm khe hở để chen hỏi.

Mấy chuyên gia mà ông mang theo mặc dù cũng mặc đồng phục công tác, nghiêm chỉnh chờ đợi, nhưng thái độ vẫn khá bình tĩnh.

Thực họ đều tin thể thấy loài vật tuyệt chủng.

Loading...