“Nhiệm vụ của  vẫn  kết thúc.” Đoàn Tiêu đeo kính râm, tay còn  khoác vai cô, dẫn cô  tới  xe: “Trước khi hợp đồng  kết thúc,  vẫn là vệ sĩ của em,  theo em thì theo ai?”
“Không , em  thể thuê  nữa, em  nghèo!”
Đoàn Tiêu nhếch khóe môi, khom  hôn lên má cô: “Nếu em bằng lòng, miễn phí cả đời.”
Nếu em bằng lòng, miễn phí cả đời.
Đợi đến khi về đến nhà, Đoàn Tiêu  rời , Sở Tiểu Điềm vẫn còn đang tiêu hóa chuyện .
Vậy là cô  cần  thanh toán phí cao ngất ngưỡng nữa  ?
Sở Tiểu Điềm đang ngây  thì Đoàn Tiêu gọi tới.
“Nghỉ ngơi ?”
“... Vẫn .”
“Đang  gì đó?”
“Ngây … Không , em đang sắp xếp đồ đạc.”
Đoàn Tiêu như đang , nhưng xung quanh  ồn ào, cho nên   rõ: “Anh đang ở trung tâm thương mại mua ít đồ ăn cho em, tủ lạnh trong nhà trống  ? Có gì  mua ?”
“Anh đang… Mua đồ cho em?”
“ .”
Vừa  khi đưa cô  nhà, Sở Tiểu Điềm chỉ tùy tiện  một câu “ lâu như , cũng may đồ trong tủ lạnh  dọn sạch từ , nếu   hết hạn sử dụng ”.
Khi đó Đoàn Tiêu   nhà cô, chỉ dặn dò cô nghỉ ngơi   mất,  ngờ    đến trung tâm thương mại.
“Tại   dẫn em  chung?”
“Em cần nghỉ ngơi.”
Giọng  của  vẫn lộ  cảm giác mệnh lệnh  thể từ chối, nhưng cảm giác   khiến   cảm thấy vô cùng dịu dàng.
“Đợi em nghỉ ngơi xong , sẽ dẫn em  thăm hai tên nhóc .”
Hai tên nhóc , đương nhiên là Karl và Tuyết Cầu .
Vốn dĩ Trình Nhượng tính dẫn hai con ch.ó đến sân bay đón cô, nhưng   Đoàn Tiêu suy nghĩ gì mà   thời gian chính xác cho bọn họ, khi Trình Nhượng tới, hai   về đến nhà .
Trong lòng Sở Tiểu Điềm ngọt ngào,  kìm  mà  . Cô  định  gì đó, bỗng nhiên  thấy tiếng la hét truyền đến từ đầu dây bên .
“Sao thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-113.html.]
“Trung tâm thương mại   gây chuyện,   xem thử.”
“Vậy,    cẩn thận đó.”
“Ừ,  cần lo lắng, lát nữa  gọi cho em.”
Sau khi tắt máy, Sở Tiểu Điềm  lo lắng, nhưng cô  lo lắng Đoàn Tiêu sẽ xảy  chuyện, dù   cũng  trải qua bao nhiêu sóng gió, vô  mưa b.o.m bão đạn ,  điều tiếng la trong điện thoại  tuy xa, nhưng  vô cùng đáng sợ, chắc   đùa, thật sự  chuyện    xảy .
Cô cứ thế chờ đợi điện thoại của , chờ nửa tiếng đồng hồ cũng   tin tức nào.
Rốt cuộc xảy  chuyện gì ?
Nếu   chuyện gì, dựa  tính cách của Đoàn Tiêu,  nhất định sẽ gọi điện cho cô, sẽ  để cô  ở nhà lo lắng thấp thỏm.
Sở Tiểu Điềm cắn môi, trong lòng  khỏi lo lắng.
Bỗng nhiên điện thoại reo lên, tuy là chuông thông báo tin nhắn Wechat, nhưng Sở Tiểu Điềm vẫn mở   ngay lập tức.
Là tin nhắn của Lạc Bắc Sương gửi đến: Tiểu Điềm,  thật sự xác nhận quan hệ với Sếp Đoàn   ?
Nếu là lúc   chuyện gì, Sở Tiểu Điềm chắc chắn sẽ  chuyện  tỉ mỉ với cô , nhưng hiện giờ cô vô cùng lo lắng cho an nguy của Đoàn Tiêu, cho nên chỉ trả lời một câu:  .
Rất nhanh Lạc Bắc Sương  gọi điện tới.
“Tiểu Điềm,  ở nước K   thương đấy chứ?”
“Không , chẳng  tớ suốt ngày báo bình an cho  .”
“Tớ chỉ hỏi thăm thôi, thực  còn  chuyện khác   với .”
Sở Tiểu Điềm   thì  cô   chuyện thật: “Sao thế, xảy  chuyện gì  ?”
“Không  chuyện của tớ, là Đoàn Tiêu.”
Cơ thể của Sở Tiểu Điềm lập tức căng cứng: “Cậu  gì cơ?”
“Không, ,    , là   xảy  chuyện,   cứu   .” Lạc Bắc Sương bất lực : “Ngại quá, tớ  ông chủ gọi  tăng ca đột xuất, bây giờ  xử lý công việc  gọi điện cho , mất tập trung . Trước mắt  đừng lo lắng, hiện giờ tớ gửi đường link cho  xem.”
Sau khi tắt điện thoại, Lạc Bắc Sương  gửi đường link cho cô.
“Có  cãi  ở trung tâm thương mại,  đánh , tên điên  ném con   xuống lầu…”
Cho dù  cần cô  , Sở Tiểu Điềm mở đường link  cũng   chuyện gì.
Hôm nay là thứ bảy, trung tâm thương mại  đông đúc, khi xảy  chuyện     đang livestream, đúng lúc   chuyện .