Trong công ty   chuyên  rõ chuyện liên quan đến hợp đồng cho cô,  nên trong mấy ngày cô  nhận  gấp đôi niềm vui đến từ xuất bản sách và điện ảnh.
“Tiểu Điềm, hiện giờ  thật sự là  chiến thắng cuộc đời  đó!”
Lạc Bắc Sương  thấy cô  ký hợp đồng, từ đầu đến cuối Sở Tiểu Điềm đều  bình tĩnh, nhưng cô   cảm động đến mắt đỏ bừng,  cảm giác như con cái nhà  cuối cùng  hết khổ.
“Không ,    khiêm tốn  đành,   nhất định  ăn mừng một bữa  trò.”
“Không vấn đề, mời  ăn một bữa lớn!”
“Đương nhiên  ăn một bữa lớn, nhưng   chắc chỉ hai chúng  ăn ?”
Sở Tiểu Điềm chớp mắt, bỗng dưng xuất hiện  mặt cô : “Cậu  bạn trai  ? Vậy ăn cùng  .”
“Tớ  cái rắm bạn trai . Bà đây cô đơn  lâu , nếu  bạn trai là lên trời từ sớm .” Lạc Bắc Sương trợn mắt, nắm lấy bờ vai thon gầy của cô và : “ Tiểu Điềm Điềm đáng thương của tớ, tớ   bạn trai, nhưng   mà.”
“...”
Sở Tiểu Điềm  cô  mấy giây, xoay  chui xuống  cánh tay cô ,  lách .
“Không ,  , tớ vẫn  chuẩn  tâm lý.”
“Gì mà  chuẩn  tâm lý?” Lạc Bắc Sương kéo cô : “Nói cho  chị em tri kỷ là tớ  .”
“Đoàn Tiêu   sách của tớ.”
Lạc Bắc Sương   gì, sờ cánh tay .
Vừa  Sở Tiểu Điềm gọi tên Đoàn Tiêu, giọng điệu  thật là...
Làm    ngay hai  đang yêu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-138.html.]
“Vậy thì ? Anh  cảm thấy sách của Phạn Âm   ? Là rác rưởi?”
“Vậy thì  ,   còn khen Phạn Âm  .”
“Chẳng    ? Chứng minh   cũng đánh giá cao .” Lạc Bắc Sương khựng , sắc mặt trở nên nghiêm túc: “Khoan , Tiểu Điềm,       khen Phạn Âm  , bỗng nhiên tớ phát hiện   những tách bản  và Phạn Âm   mặt  khác, mà  mặt tớ cũng thế. Vậy chứng minh điều gì?”
Sở Tiểu Điềm sừng sỡ.
“Chứng minh là trong lòng của     thừa nhận  và Phạn Âm là cùng một . Cậu   bất cứ ai   đang  truyện của Phạn Âm, bao gồm cả tớ.”
Bây giờ nghĩ , Lạc Bắc Sương cũng vô tình phát hiện cuốn sách đầu tiên Sở Tiểu Điềm xuất bản,  một  cô  tăng ca nên buổi tối  chạy bản thảo, vì huyết áp thấp nên suýt ngất xỉu. Lạc Bắc Sương thấy sắc mặt cô thực sự quá tệ nên  cô về nhà, khi đó Sở Tiểu Điềm ngủ say nhưng  giật  tỉnh dậy bởi cơn ác mộng, lúc  cô  mới phát hiện cô   còn  tiểu thuyết ngôn tình từ lâu, chuyển sang  truyện kinh dị .
“Cậu  thể nghĩ   nguyên nhân ? Tiểu Điềm?”
Sở Tiểu Điềm chần chừ. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
“Tớ cảm thấy,  thể là hai nguyên nhân. Một là bản    tính cách quá khiêm tốn, hiện giờ danh tiếng của Phạn Âm  lớn như ,  hâm mộ nhiều đến mức đếm  hết,  nhiều đồng nghiệp trong công ty của tớ cũng đang theo dõi truyện của , nhưng   hề    theo dõi quá nhiều. Thứ hai, chính là    phá vỡ hình tượng mà   tưởng tượng về . Cậu sợ sẽ khiến bọn họ thất vọng, cảm thấy  đang lừa gạt bọn họ.   nghĩ kỹ , từ ban đầu   từng   là con trai, những hình tượng mà bọn họ cho rằng đều là họ tự tưởng tượng ,  liên quan đến .”
“Hoặc là, còn một điều nữa, trong tiềm thức của ,  sợ ‘Phạn Âm’, bởi vì thứ Phạn Âm   khiến  cảm thấy quá sợ hãi, cho nên   thừa nhận  là cô .”
“... Có lẽ đều  một chút.”
“Hiện giờ bệnh suy nhược thần kinh của  còn nghiêm trọng ?”
Sở Tiểu Điềm lắc đầu: “Dạo gần đây giấc ngủ của tớ  hơn nhiều , mặc dù vẫn    lắm, nhưng  bớt  mơ thấy ác mộng hơn.”
“Là vì Đoàn Tiêu?”
Lần  Sở Tiểu Điềm  hề do dự, cô gật đầu: “ .”
“Vậy nên tớ mới  hai   xứng đôi. Người đàn ông như    khó rung động với  khác. Tuy rằng tớ     vì điều gì và bắt đầu thích  từ lúc nào, nhưng trong lòng  ,  nhất định là một cô gái  đáng yêu, cần  bảo vệ yêu thương. Giống như   tớ từng ,  thích  chỉ cảm thấy   đáng yêu,  đặc biệt. Người  thích  mới cảm thấy  chỗ   , chỗ   .” Lạc Bắc Sương bắt đầu phân tích: “Mặc dù tớ chỉ gặp hai  ở cùng  lúc ở sân bay, nhưng từ trong ánh mắt và từng hành động cử chỉ của  , tớ cảm nhận  h*m m**n bảo vệ  của   dù lặng lẽ âm thầm nhưng vô cùng mãnh liệt. Có lẽ sự h*m m**n bảo vệ  ngoài là bẩm sinh và là bệnh nghề nghiệp của    thì nhất định còn  niềm yêu thích đối với . Mà  thì , hiện giờ     tin tưởng và dựa dẫm    . Tớ tin   cũng nhất định đang hưởng thụ điều .”