Cô bỗng nảy lên ý ,   đều là  khác chọc cô, bây giờ cô cũng  chọc họ.
“Các   gặp Phạn Âm ?”
Đám  đồng loạt im lặng mấy giây,  đó cúi  với Sở Tiểu Điềm: “Xin chị dâu nhất định  giới thiệu cho chúng !”
“Được thôi, nể tình các  chân thành như ,  sẽ giới thiệu cho các  gặp.” Sở Tiểu Điềm hắng giọng: “Thực , chỗ   một   quan hệ vô cùng  thiết với Phạn Âm.”
“Ai?”
Sở Tiểu Điềm chỉ Đoàn Tiêu: “Là  .”
Đoàn Tiêu từ đầu đến cuối đều  cô, trong mắt hiện lên nét : “ .”
Mọi  ai cũng ngơ ngác: “Sếp,     nhắc tới bao giờ thế.”
“ đó,  rốt cuộc Sếp và Phạn Âm  quan hệ gì? Là khách hàng ?”
“Họ hàng? Anh em?”
Sở Tiểu Điềm lắc đầu: “Tất cả đều  .”
Sở Tiểu Điềm  những khuôn mặt kích động và mơ màng , cô quyết định   úp mở nữa.
Cô  tới  mặt Đoàn Tiêu, cầm một tay ,  một cách trịnh trọng và mạnh mẽ: “Anh  là  của Phạn Âm.”
Cô dừng  giây lát  : “Nói một cách chính xác,   là bạn trai của Phạn Âm.”
Hiện trường im lặng.
Một giây, hai giây, mười mấy giây...
Năm mươi mấy giây trôi qua.
Cuối cùng   run rẩy lên tiếng: “Sếp, Sếp, thứ  cho em  thẳng nhé, rốt cuộc  ... Có mấy...”
Anh   thể   từ đó, vẫn là  bên cạnh  tiếp: “Bạn gái?”
Đoàn Tiêu lạnh lùng : “Cậu  xem   mấy ?”
Đương nhiên là chỉ   chị dâu !
Vậy  nghĩa là...
Bỗng một âm thanh kỳ lạ vang lên,    bật dậy khỏi ghế.
Là Triệu Huy.
Anh  lảo đảo  dậy, ợ   : “Không ,    tiểu.”
Đám     lảo đảo   ngoài, Trình Nhượng : “... Cậu   thấy  là  ?”
“Mẹ kiếp.” Có  ôm đầu: “ thấy  uống say ,  cần  bình tĩnh một chút.” Nói xong,   cầm ly nước lạnh hất lên mặt .
Ngay cả Nghiêm Nặc  giờ luôn bình tĩnh thong dong cũng ngẩn ngơ một lúc mới hỏi: “Chị dâu, cô thật sự là...?”
Sở Tiểu Điềm nghiêm túc gật đầu: “ chính là Phạn Âm, hàng thật trăm phần trăm.”
Cô   xong,   mặt bỗng chốc  rơi  trạng thái ngơ ngác,  thể thoát .
Ngoại trừ Đoàn Tiêu và Sở Tiểu Điềm, chỉ  Trình Nhượng   sự thật từ  là  vẻ mặt bình tĩnh, những  bên cạnh   thì đều trở thành ngơ ngác, ngơ ngác +1, ngơ ngác +2, ngơ ngác +3...
Sở Tiểu Điềm lắc tay Đoàn Tiêu, nghiêm túc hỏi : “Có  em mới    ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-170.html.]
Đoàn Tiêu gật đầu: “ , em   .”
Đôi mắt vốn ngập nước của cô trông càng sáng hơn: “Em thật sự    ?”
Chưa đợi Đoàn Tiêu gật đầu, cô  ôm lấy đôi má đỏ ửng của : “Woa, em bỗng cảm thấy  lợi hại quá .”
Bởi vì  quen khiêm tốn, cho dù càng ngày càng nổi tiếng cô cũng  từng nghĩ đến việc tiết lộ  phận của , cũng  bao giờ nghĩ đến cô  thể   chuyện  là Phạn Âm  mặt nhiều  như thế.
Đoàn Tiêu , sờ đầu cô: “, Tiểu Điềm lợi hại nhất.”
Sở Tiểu Điềm cầm lấy ly rượu của ,  uống một ngụm, nhưng  nhanh   Đoàn Tiêu ngăn : “Em  thể uống tiếp nữa.”
Anh sờ khuôn mặt của Sở Tiểu Điềm,   nóng .
“Đi thôi,  đưa em về nhà.”
“, đúng ... Tuyết Cầu của em ?”
“Ở chung với Karl,  cần lo lắng.”
Trước khi đến, bọn họ  đưa Tuyết Cầu đến căn cứ, cho nên bây giờ Tuyết Cầu đang ở chung với Karl, Sở Tiểu Điềm  quên mất chuyện .
Đoàn Tiêu lấy áo khoác mặc  cho cô,  nắm lấy tay cô: “Bọn   .”
Trình Nhượng : “ bảo tài xế tới chở hai .”
Đoàn Tiêu cũng uống rượu,  thể lái xe.
Đợi hai   khỏi phòng, tất cả   mới  lượt lấy  tinh thần, thoát khỏi trạng thái ngơ ngác.
“Sếp và chị dâu...  ?”
“Là Sếp và Phạn Âm  ...”
“Khoan ,  vẫn  bình tĩnh ... Chị dâu chính là Phạn Âm á? Không    nhầm đấy chứ?”
“... Mẹ kiếp, hôm nay chúng    bí mật động trời ?”
Bọn họ đang  chuyện thì Triệu Huy   .
Anh   mới ngủ dậy,  vệ sinh, rửa mặt một chuyến, lúc   bớt say hơn, vẻ mặt rạng rỡ: “Nào nào, đều  đó  gì thế, chúng  tiếp tục uống... Ủa? Sếp và chị dâu   ?”
Nghiêm Nặc hỏi: “... Vừa nãy  khi   vệ sinh   thấy gì ?”
Triệu Huy ngơ ngác: “Không , nãy   cẩn thận ngủ  , ai  gì  ?”
Những  khác: “...”
Nghiêm Nặc: “Đồng chí Triệu Quang Quân , xem    bỏ lỡ một bí mật lớn .”
Lâm Phi Phàm: “Một bí mật kinh thiên động trời đó.”
Trình Nhượng mới  tiễn Đoàn Tiêu và Sở Tiểu Điềm  về,   đến cửa: “Một bí mật kinh thiên động trời  thể dọa c.h.ế.t .”
Triệu Huy: “... What?”
Anh  chỉ chợp mắt  mấy phút,  vệ sinh một chuyến,   về   đều  bộ dạng ? Rốt cuộc là   say  bọn họ say?
Lâm Phi Phàm cầm cuốn sách “Hung đồ”  chữ ký của Phạn Âm lên: “Triệu Quang Quân,   xem đây là gì?”
Một phút , nhân viên phục vụ  ở hành lang  thấy tiếng hét đột nhiên phát  từ trong phòng: “Mẹ kiếp! Phiên bản  chữ ký của Phạn Âm! Con  nó,  lấy   ,  rõ   nào!!!”