“Hả?”
“ còn sống thì con gái của chú vẫn còn bố.” Đoàn Tiêu ném đầu thuốc xuống đất, dập tắt.
Khi dậy, băng gạc thấm máu, nhưng sắc mặt đổi chút nào, ánh mắt u ám, từ cao xuống Sở Hàn Giang: “Nếu chú thuê , sẽ bảo vệ mạng sống cho chú.”
“... Vậy thì cảm ơn nhé.”
Đoàn Tiêu nheo mắt, cũng nhớ điều gì: “Chú bảo vệ cô quá .”
“Ai? Con gái ?” Sở Hàn Giang : “Ông đây chỉ mỗi một đứa con gái, bảo vệ nó thì nuôi giống như nuôi con trai ?”
Đoàn Tiêu khẩy: “Chú từng nghĩ đến việc mất sự bảo vệ che chở của chú, cô sẽ sống như thế nào ?”
“Có hiểu chuyện hơn nữa cũng sẽ chú nuông chiều đến mất năng lực tự bảo vệ bản .”
Sắc mặt Sở Hàn Giang cứng ngắc.
Sao ông hiểu chứ.
Ý của Đoàn Tiêu là, vì nuông chiều như , chi bằng để cô sống độc lập và năng lực tự bảo vệ chính .
ông chỉ một đứa con gái, còn là cô con gái đáng yêu như thế, thể nuông chiều cho ?
Ông và thanh niên trẻ m.á.u lạnh Đoàn Tiêu với đạo lý , cuối cùng chỉ thể : “Đợi vợ, sinh thêm một đứa con, sẽ hiểu.”
Trên thực tế, khi đó Sở Hàn Giang nghĩ, hiểu cái rắm.
Nói chừng phụ nữ thích cũng nên đối xử với như thế nào.
Lúc đó Đoàn Tiêu thực sự .
Anh cũng hề con gái của Sở Hàn Giang trông như thế nào, chỉ đó là một cô gái yếu đuối và nhạy cảm.
Cô gái như , đối với phần lớn đều phiền phức, với cũng bất ngờ.
Cho nên giờ từng nghĩ đến việc nể mặt Sở Hàn Giang mà bảo vệ cho cô, dù hợp đồng giữa và Sở Hàn Giang chỉ là bảo vệ một ông.
Cho đến hợp tác thứ hai của hai , Đoàn Tiêu tên của con gái Sở Hàn Giang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-95.html.]
“Con gái Tiểu Điềm của … Hôm nay gửi cho một clip, ôi trời, dáng vẻ đáng yêu , xem, đời đứa con gái đáng yêu như chứ?”
“Con gái Tiểu Điềm của thành một cô gái , càng ngày càng xinh , cũng tên nhóc nào hời nữa…”
Trên thực tế, Sở Hàn Giang cũng chỉ nhắc đến cô ba , đầu tiên là lúc uống say, thứ hai là lúc bệnh viện, thứ ba là lúc chuẩn tạm biệt.
“Nghe cũng về thành phố C? Con gái cũng ở đó.”
Đoàn Tiêu lấy bật lửa , châm một điếu thuốc: “Sao, tìm vệ sĩ cho con gái chú ?”
Sở Hàn Giang suy nghĩ mấy phút, lắc đầu: “Vệ sĩ thì cần , tìm thật thì con bé cũng chấp nhận nổi, hơn nữa cũng tin tưởng khác.”
Để một lạ bảo vệ con gái ông ư?
Đùa gì thế, lỡ như vệ sĩ xong, trúng con gái ông thì ?
“Chú bảo vệ cô ?”
“ gì mời nổi chứ.”
Đoàn Tiêu như : “Dựa tình hình hiện tại của chú, quả thực mời nổi.”
Sở Hàn Giang: “...”
Đoàn Tiêu là một trong những vệ sĩ đắt giá nhất Châu Á. Dựa tình trạng mắt của ông quả thực mời nổi, cho dù là , ông thể Đoàn Tiêu cũng vì cứu nên mới giúp ông chuyến đó, chứ vì tiền thuê .
Mà ai cũng ngờ hai thật sự ngày gặp .
Hơn nữa, Sở Tiểu Điềm vẫn còn một chuyện . Lần gặp mặt đầu tiên giữa cô và Đoàn Tiêu mà cô tưởng, thực đầu tiên hai chạm mặt thật sự.
Đương nhiên chuyện cô , Sở Hàn Giang cũng .
Người sự thật chỉ Đoàn Tiêu.
Việc đầu tiên khi Sở Tiểu Điềm tỉnh chính là tìm Sở Hàn Giang, ông đang giường bệnh, mặt một cái bàn, Sở Tiểu Điềm bưng cháo, múc từng muỗng đút ông ăn.
Sắc mặt của Sở Hàn Giang hơn hôm qua nhiều, buổi sáng bác sĩ tới một chuyến, Sở Tiểu Điềm ở bên cạnh lo lắng thấp thỏm, thấy bác sĩ ông vấn đề gì lớn, chỉ cần nghỉ ngơi thì mới yên tâm.