Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương 2:
Không  là do  diễn quá nhập tâm,  là mấy ngày nay quá mệt mỏi. Vừa bước  phủ tướng quân, mắt  tối sầm , chân mềm nhũn, suýt nữa ngã lăn  đất.
“Phu nhân, cẩn thận!”
Một nam tử áo đen bên cạnh nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy , lòng bàn tay  vững vàng.
Ta  kỹ. Người  mặc dù mặc trang phục hộ vệ trong phủ, nhưng   đôi lông mày thanh tú,  ưa . Thậm chí còn  trai hơn cả Vương Nhị Ma Tử ở trang viên nhà .
Ta  chút ngạc nhiên. Từ khi  đến phủ tướng quân, ngoài quản gia già thì chỉ  các nha  nhỏ, hiếm khi thấy những  đàn ông khác ở sân . Không ngờ, trong phủ tướng quân còn  hộ vệ  dung mạo như ?
Ta mềm mại ngã  lòng , nhắm mắt , lập tức bất tỉnh nhân sự. Vẻ mặt  hộ vệ trầm xuống. Giọng  trầm thấp mạnh mẽ, khiến   xao xuyến:
“Phu nhân, thật thất lễ. Để  đưa   phòng , mau gọi đại phu đến!”
Hắn bế ngang  lên, sải bước về phòng,  cảm thấy vô cùng an  trong vòng tay rộng lớn và vững chắc của . Trong lúc kéo đẩy,  còn sờ thấy cơ bụng. Anh  . Tập luyện  đấy chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lam-qua-phu-song-qua-ngay/chuong-2.html.]
Ta tựa   hộ vệ cao lớn đó, nhân cơ hội sờ soạng suốt dọc đường, giả vờ nhắm mắt nhưng trong lòng  vui như mở hội.
Sau khi  đặt lên giường,  giả vờ tỉnh . Người hộ vệ đó   . Hắn cùng với nha   canh  cửa phòng , bóng lưng như cây tùng xanh mướt mắt. Đẹp trai, võ nghệ cao cường,  còn trung thành. Tại   đưa   sân của  nhỉ?
Ta nảy  một kế:
“Ngươi là  của viện nào? Tên là gì?”
“Bẩm phu nhân, tại hạ là  mới đến, tên là A Tiêu.”
Thì  tên là A Tiêu.
Ta yếu ớt ôm ngực, dùng khóe mắt liếc :
“Gần đây ban đêm  thường xuyên gặp ác mộng,   sợ hãi, nếu điều ngươi đến sân của , ngươi  bằng lòng ?”
A Tiêu sắc mặt thản nhiên, trực tiếp từ chối :
“Tại hạ là nam nhân, việc  e rằng  .”