Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 mỉm , bất chợt vì giây phút  như  một dòng cảm xúc ngọt ngào dâng tràn lên trong lòng, cả gương mặt phút chốc đỏ bừng lên. Sợ  phát hiện  nên  nhanh chân  luôn về phòng . Mà  hề  , cái khoảnh khắc  rời  động tác tay của Tuấn Nhật cũng  dừng hẳn  bàn phím. Ánh mắt    đến khi   khuất hẳn  đó đem cả tâm tình uống cạn cả ly .
…
Vì ngủ trễ nên sáng  thức giấc cũng là lúc ánh nắng chiếu cả lên đến đỉnh đầu. Sau khi vệ sinh cá nhân xong   quanh nhà mới  Tuấn Nhật   . Trước khi   bàn ăn còn để một ly sữa đầy và một ổ bánh mì, kèm theo vài dòng chữ  mảnh giấy nhỏ bảo  đừng bỏ bữa.
Chỉ bấy nhiêu sự quan tâm thế thôi mà cũng khiến  vui cả ngày. Ăn sáng dọn dẹp xong  hí hửng bắt xe về nhà .
Vừa  đến sân  thấy  cùng ba đang cùng uống  bên nhà mát. Thoáng trông  về, ba  ngay lập tức vẫy tay bảo   đến
-Thưa ba  con mới về.
Ba  gật đầu, còn  đưa tay kéo   gần,    đảo mắt một vòng  hỏi 
-Chồng con ,  bảo bà sui bên nhà  bệnh hả con.
Ba   chờ đợi câu trả lời.  cũng gật đầu đáp 
-Dạ  chồng con đột ngột  tai biến, bác sĩ   thể vì biến chứng  mà bà sẽ  liệt nửa .
Ba  thở dài
-Thôi để ba  sắp xếp  sang thăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-le-yeu-anh/chuong-18.html.]
 xua tay
-Hôm nay  Nhật với ba Hiệp  đưa  sang mỹ điều trị  ba ạ. Để khi nào  về thì con báo cho ba    sang.
-Vậy cũng . Thôi con  với , ba qua công ty  chút việc.
-Dạ ba   ạ.
Ba   chỉ còn   với ,    vuốt ve  hỏi thăm tình hình đêm đầu tiên giữa  và Tuấn Nhật. Nghe  nhắc đến   thấy đau lòng, chỉ  gục đầu  lòng  kể hết những ấm ức của   cho  , thế nhưng khi  thấy đôi mắt    đầy lo lắng, thì những ấm ức của  vô thức cũng buông bỏ. Bởi vì    vì tình cảm của    phiền đến . Thế nên cuối cùng   giả vờ  thật hạnh phúc để trả lời cho  yên tâm.
Hai  con trò chuyện một lúc,  định bụng sẽ ở  nhà ăn cơm cùng   tối mới về.  chợt sực nhớ  Tuấn Nhật  nhờ  qua công ty đem cái hợp đồng về nhà giúp  . Nhớ   vội chào tạm biệt   bắt xe qua công ty luôn.
Hôm nay   Tuấn Nhật, trong lòng bàn tay bóp chặt chiếc chìa khóa  giao. một  nữa đến nơi  nhưng     còn hồi hộp bởi  đầu   một tập đoàn lớn mạnh như  nữa, mà hôm nay    tự tin, vì      giấu giếm  cái  phận của ,    sợ sệt khi  công ty mang  phận một nhân viên mới. Mà      đến  là phu nhân của Tuấn Nhật,  Tú Minh  , tư cách của nó  bao giờ là xứng tầm với . Và   đường đường chính chính  bên cạnh hỗ trợ cho Tuấn Nhật. Giống như cái cách mà lúc tối   với .  là phu nhân của tổng giám đốc, là  nắm giữ 50% cổ phần thì khi  bước chân  tập  sẽ chẳng  ai ngăn bước  .
  ,  hiểu    gì hết mà  bảo vệ   tới gật đầu chào   nhiệt tình  dẫn  lên thẳng phòng Tổng giám đốc luôn. Lúc đầu  thấy sự nhiệt tình  cũng  khó hiểu, nhưng khi suy nghĩ   khi Nhật  sắp xếp   nên họ mới nhiệt tình với  đến .
-Thưa cô  tới phòng TGĐ  ạ.
Anh bảo vệ lịch sự  với   cũng lịch sự gật đầu đáp  
-Cảm ơn , phiền  quá 
-Không  gì ạ. Chào cô  xuống .