Lời đề nghị của Hoàng Phúc  là chân thành. Ánh mắt     cũng thâm tình lắm. Đối với Hoàng Phúc nếu đem so sánh với Tuấn Nhật  thể  hai  ngang tài ngang sức, cả nét  trai cũng một chín một mười. Thế nhưng nếu  chọn  dù cho Tuấn Nhật  yêu  thì   chọn vẫn nhất quyết là Tuấn Nhật. Vẫn   là một phiên bản đặc biệt trong lòng . Thế nên đối với Hoàng Phúc  liền từ chối ngay mà chẳng chút áy náy.
-À em chỉ  xem qua thôi. Chứ   suy nghĩ sẽ dùng loại  . Vì em thấy  hợp với  cho lắm.
Hoàng Phúc   đang từ chối nhưng   vẫn cố tình nắm lấy tay   lên tiếng
-Anh  em đang cố tình  né tránh .  Mỹ Trang nè,    rằng  thích em.
Hoàng Phúc nắm tay  thật chặt khiến  bối rối và khó xử vô cùng. Lại thêm đang ở siêu thị sợ  khác  thấy   nên  liền cố gắng rút bàn tay   khỏi tay  . Cố lùi thêm vài bước để tạo  cách.  
-Em  chồng . Xin  giữ tự trọng.
Hoàng Phúc vẫn mặc nhiên  quan tâm đến lời  . Anh  cố tiến tới  với 
-Anh  em và Tuấn Nhật chỉ là cuộc hôn nhân thương mại. Hắn   yêu em! Mỹ Trang,  yêu em là  đây .
Thấy Hoàng Phúc càng lúc càng tiến tới,  sợ   đụng chạm   nên   càng bước đến  càng lùi về  hơn. 
-Anh đừng   , em   . Thôi em xin phép   nhé.
 định  xong là  bước  ngay nhưng Hoàng Phúc  nhanh hơn,   bước nhanh đến, chặn ngay lối   cho  rời khỏi. Vẫn cố tình 
-Em đừng  né tránh    Mỹ Trang. Tuấn Nhật nó    khác, nó  thương em !
Bốp ..
Hoàng Phúc   xong thì từ  đằng  bất ngờ Tuấn Nhật xuất hiện. Anh  tới đối diện với Hoàng Phúc  chẳng để Hoàng Phúc kịp phản ứng  đưa tay đ.ấ.m mạnh  mặt Hoàng Phúc một cái chấn động,  đó  sang vươn tay  kéo   lòng , bàn tay bóp chặt lấy eo   đó   Hoàng Phúc  lạnh giọng 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-le-yeu-anh/chuong-27.html.]
-Người của tao, tao  yêu   thì cũng  đến lượt mày quản. CÚT..!
Cú đ.ấ.m bất chợt khiến cho Hoàng Phúc  phòng thủ  liền ngã Hiệpi bụi  luôn  nền gạch lạnh lẽo.     hề  , hoặc vì đau quá mà xông lên đánh  với Tuấn Nhật 
Hoàng Phúc bình thản  dậy, đưa tay xoa xoa một bên má đang bắt đầu sưng lên  nhếch mép  khẩy. Tiện tay đưa lên miệng lau  vết m.á.u  chảy .
Hoàng Phúc  về phía Tuấn Nhật vài giây bằng đôi mắt đỏ như lửa  đó dừng ánh mắt  ngay   thản nhiên 
- Mỹ Trang  là  tao thích.
-Thích vợ của  khác là sở thích của mày ? Gu mày mặn thế ư?
-Vợ mày tao cũng cướp nếu như mày  xài… ha ha…
Nghe xong câu  của Hoàng Phúc tim  bất chợt đập thình thịch, tâm trạng như một tảng đá đang đè lên. Hoàng Phúc  thế chẳng  là đang  khiêu khích Tuấn Nhật   chứ? Anh  điên , Tuấn Nhật   là  dễ dàng bỏ qua cho  dám chọc tức   . Vô thức trong  dấy lên sự lo sợ về một cuộc ẩu đả sẽ xảy , cũng như thật sự  lo lắng cho Hoàng Phúc, bởi vì dù   và   cũng quen  từ , vì chuyện  nếu        cũng áy náy lắm.
Khẽ nháy mắt,   hiệu cho Hoàng Phúc rời .
-Anh  khùng điên gì , mau  , chồng em đến rước em về .
Dù    ý     về vì sợ    đánh tiếp thế nhưng Hoàng Phúc vẫn  trơ trơ  thách thức  Tuấn Nhật.
-Em  cần  lo cho . Giữa  và nó câu chuyện chỉ mới bắt đầu thôi.
Nãy giờ Nhật đang  Hoàng Phúc  buồn chớp mắt,  câu trả lời   chỉ  lạnh ngữ khí bây giờ trở nên đáng sợ  đáp .
-Giữa tao và mày thì chẳng  gì để  cả. Chỉ là tao thấy mày thích ăn tạp đồ của  khác nên   tay dạy cho mày cách  phân biệt đồ ăn thôi. Cái gì ăn  thì ăn, còn cái mà ăn   nhưng vẫn cố nuốt thì  ngày cái mạng mày cũng  còn .