Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nói xong cuộc điện thoại đó Nhật tắt máy, biểu hiện  mặt  là sự suy tư.  thấy  nên lập tức hỏi Nhật
-Chuyện gì  . 
Nhật    đưa tay xoăn lấy tay áo. Anh 
-Không  gì . Em   đồ  
  ,   đang  dối  thế nhưng nếu Nhật    thì dù  cạy miệng   chắc  cũng sẽ   . Thế nên dù thắc mắc trong lòng  cũng đành im lặng    phòng tắm 
Thay một chiếc váy trắng thanh lịch  bước . Cũng  lúc Nhật  bật dậy khỏi giường. Anh   giọng nhẹ nhàng
-Chúng   ăn nha. Em  ăn gì?
-Em ăn gì cũng . Anh cứ chọn  
-Vậy phở nhé 
-Dạ.
Nhật đưa   tới một quán phở lớn, ăn sáng xong   đưa  về công ty. Thế nhưng khi  định bước lên phòng cùng Nhật thì bất ngờ   đưa tay ngăn  .
Nhìn  Nhật 
-Em qua phòng thiết kế  như bình thường . Đừng  phòng .
 nhíu mày  Nhật. Hình như  giấu  điều gì đó   bí mật lắm
-Anh giấu em chuyện gì đúng ?
Nhật đột nhiên phì , đưa tay véo lấy mũi  một cái rõ đau
-Em  đa nghi. Sang đó  việc . Đây là lệnh đó.
 bĩu môi.   đành   lời  mà rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-le-yeu-anh/chuong-47.html.]
Đang  phác thảo bản thiết kế mới, thì đùng một phát  Phương  . Anh     lớn tiếng
-Mỹ Trang,     đánh giá quá cao về em   hả?
Nghe  Phương  mà  thật khó hiểu thế nên lập tức   lên hỏi   ngay
-Anh  gì mà em  hiểu gì hết ? Tự nhiên đánh giá cao em là ?
Anh Phương thở mạnh, ánh mắt chán nản    đưa tay đập mạnh thứ gì đó xuống bàn cái rầm. Mấy cây   bàn vì  dùng lực mạnh mà vô thức rơi lụp bụp luôn xuống nền gạch
-Em xem . Chuyện  là thế nào. Bản thiết kế của Ngọc Hạnh tại  em  nhận vơ là của em ?
  xấp tài liệu liên quan đến bản thiết kế mà    đảm nhận, bất ngờ hơn hết là cạnh bên bản thiết kế của  còn một bản thiết kế y chang cạnh bên, duy chỉ  phần đuôi váy   kịp  thành thì cạnh bên bản thiết kế    thành hết . Phần đuôi váy thiết kế hết hợp lông vũ trông thật sang trọng thế nhưng cái thiết kế , nếu như là    kết hợp như thế . Cũng bởi vì  tìm   ý tưởng nên  mới bỏ dang dở đến bây giờ. Lại thêm chuyện rắc rối giữa  và Nhật mà  quên bén  luôn, nếu như hôm nay  Phương  hỏi, thì  lẽ  cũng  nhớ.
Đứng ngẩn   sự việc  mắt  thêm nét mặt khó chịu của  Phương càng khiến  thêm lo lắng. Nhìn   hỏi   nữa cho rõ.
-Anh đang  gì ? Bản thiết kế của em thì liên quan gì đến Ngọc Hạnh.
Anh Phương vẫn giữ thái độ kiên quyết  trách mắng  chẳng chút nể nang
-Anh  rõ em là vợ tổng giám đốc Tuấn Nhật. Thế nhưng   vì như thế mà   dám xử phạt em. Từ khi gặp em  luôn ngưỡng mộ về năng lực cũng như cách em  việc, thế mà     quá thất vọng khi mà em dám ăn cắp ý tưởng của  khác để mà  ý tưởng của riêng . Mỹ Trang,    đánh giá em quá cao  nên em mới coi    gì  hả?
Càng   Phương  mà  càng tức. Nắm chặt bản phác thảo của   tay,  bóp mạnh đến mức chỉ còn một chút nữa là nó sẽ rách toang  luôn  . Chưa  đến chuyện Ngọc Hạnh tại    một thiết kế giống y như đúc của . Thì cái chuyện mới sáng  Phương  chịu tìm hiểu rõ đầu đuôi  vô cớ chửi  thì    chấp nhận  .
Nhịn    đành lớn tiếng  với  Phương
-Anh  điều tra rõ ngọn ngành  mà  trách mắng em hả?
Anh Phương vẫn dùng thái độ để đáp  
-Anh  điều tra kỹ . Là em lấy ý tưởng của Ngọc Hạnh. Tại   hả Hạ. Em dư sức để   mà.
-Anh  cần  ? Tốt    gì thì đây cũng là bản thiết kế và ý tưởng của riêng  em. Còn con Ngọc Hạnh. Nó  đó là thiết kế của nó thì  bảo nó  đây đối diện với em!
-Ngọc Hạnh hôm nay  việc bận nên  xin  nghĩ lúc sáng .