Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngồi cạnh ba Hiệp bên ngoài,   ba chỉ mới mấy hôm  gặp mà ba tiều tụy và già  trông thấy. Người đàn ông Nhật độ ngày nào giờ đây gương mặt đầy vẻ phờ phạc. Hai mắt ba sưng húp chốc chốc  rơi nước mắt khi kể với  về tình hình của .
Mấy ngày  sang đây ngày nào Nhật cũng gọi hỏi thăm  về tình hình của , nhưng   dám  với   yếu nhiều , vì sợ  lo lắng  ảnh hưởng đến công việc nên   lựa lời  cho  yên tâm hơn thôi. 
Những ngày còn   trực chiến suốt bên viện và  phiên với ba  chăm sóc cho  theo giờ   thăm bệnh, còn đa phần bệnh viện   y tá chăm sóc trực tiếp cho  . Mà công nhận một điều y học bên nước ngoài thật sự  phát triển luôn, cả y bác sĩ đều giỏi, với tình hình  chồng  yếu ,  lúc bà sắp ngừng thở thế mà nhờ sự nỗ lực của các bác sĩ bên  mà ngày  chuẩn  về tình hình của  cũng tiến triển tích cực hơn.
…
Đến hẹn một tuần  về,  khi về  đưa ba  tiền mà Nhật chuẩn  sẵn để đưa ba đóng tiền điều trị cho ,   đó   sân bay và  về. Vừa đáp xuống sân bay   thấy Nhật  chờ sẵn bên ngoài, còn  cả ba   nữa. Cả nhà đưa  về, khi ghé nhà hàng  ăn  trò chuyện  mới  mấy ngày   Nhật cũng  ghé qua nhà thăm ba   nên hôm nay   về ba   đích  cùng Nhật  đón  để hỏi thăm về tình hình sức khỏe của bà thông gia.  còn   ba   sẽ sắp xếp công việc  bay qua đó thăm một chuyến. 
…
Trở  công ty  một tuần vắng mặt. Theo như lời Nhật sắp xếp thì hôm nay  sẽ cho một   trong phòng thiết kế chuyển công tác về  tỉnh một hai ngày, và  cũng sẽ lấy lý do  ký hợp đồng   ở công ty để Ngọc Hạnh dễ dàng  tay với  hơn. Đến khi nào nó đưa   xe  thì  sẽ  theo  lưng  để bảo vệ. 
Vì kế hoạch vạch sẵn cho nên hôm nay  một  lên công ty thôi, cảm giác trong lòng lúc  vô thức cũng thấy sợ sợ khi nghĩ đến chuyện   đang chuẩn  hại  nên khi xe đậu đến cổng và  tự   . Đôi chân  như mang theo cả tấn đá. Nặng nề kinh khủng, đôi chân thì bước mặc dù lòng  .
Đang mang tâm trạng lo lắng khi   bước  cổng công ty mấy bước thì đột ngột  một bóng  chạy nhanh tới kéo tay   lôi tuột  ngoài. Lúc   hoảng sợ vô cùng cứ nghĩ là bọn nó đang  tay bắt , mà nếu nó hành động thế  thì  sợ Nhật  chuẩn  kịp. Tình hình  khi nguy hiểm cho  nên  chuẩn  la lên để kêu bảo vệ ứng cứu thì lập tức   há họng   bàn tay bịt chặt miệng  . Đằng  lưng một giọng nam  quen quen vang lên  bên tai .
-Là  đây. Em đừng  la lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-le-yeu-anh/chuong-54.html.]
 nín thở  ,  đàn ông  mặt kéo chiếc mũ lưỡi trai đang che nửa khuôn mặt lên. Hiện diện  mặt  bây giờ là  Phương trưởng phòng.
 quá đổi bất ngờ khi  hành xử thế  nên liền lắp bắp lên tiếng
-Anh Phương? Anh đang  gì thế ?
Anh Phương đang  đột ngột quỳ xuống  níu lấy tay  như van xin
-Mỹ Trang  xin em, em  với Tổng giám đốc đừng đuổi việc    hả? Nhà  còn  già, con dại họ cần . Nếu  mất việc họ sẽ c.h.ế.t đói đó em.
Nghe đến đây đầu  nổ ấm một tiếng. Nhìn  Phương  nhíu đôi mày . Thật sự quá đỗi ngạc nhiên vì tin 
-Anh  đuổi việc? Vì ?
-Giám đốc   lý do.   nghĩ liên quan đến em?
Liên quan em?  càng ngạc nhiên hơn nên lập tức kêu   lên  
-Chuyện thế nào   em  cho rõ xem.
-Thì từ chuyện  mắng em vụ chiếc váy thiết kế trùng lặp với thiết kế của Ngọc Hạnh. Ngoài việc đó    nghĩ  vì  Nhật  đuổi  cả.