Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
  sang bàn của ba  đang   nhỏ với ba là  và Nhật về . Ba  hỏi  chúng   ở  dùng tiệc thì  lắc đầu,  nhỏ với ba vài tiếng  đó   về luôn. 
Hai chúng  bước  khỏi căn phòng đó. Cảm giác  bên ngoài  khí dễ chịu hẳn. Vừa  bên  của   khó chịu,  thấy cửa toilet đối diện nên   với Nhật
-Anh   lấy xe . Em  toilet   ngay.
-Anh  đây đợi em.
-Thôi   ngoài . Em  ngay mà. 
-Vậy cũng .
Nhật  thẳng  ngoài, còn  cũng  nhanh  toitlet để giải quyết sự khó chịu. Đến khi cảm thấy trong   thoải mái.  xả nước, kéo váy xuống ngay ngắn  mở cửa định bước  ngoài. Thì bỗng nhiên vô tình phòng toilet nam bên cạnh    tiếng 
-Ông định khi nào mới rời khỏi Tuấn Nhật?
Nghe nhắc đến Tuấn Nhật, bất giác  nghi ngờ  gì đó   nên liền  ngay cửa  lén thì   một giọng khác vang lên
-Ông Vạn   nếu chúng  về bên đó sẽ  hề bạc đãi chúng . Còn sắp xếp cho chúng  lên giữ chức giám đốc của mấy chi nhánh bên . Chuyện rời khỏi Tuấn Nhật   nghĩ tới .  mà…
-Có  ông cũng như  đang tiếc 10% cổ phần của chúng  ở Tuấn Nhật  ?
- ? Dù  thì 10 mấy năm qua chúng  cũng cống hiến  nhiều  đó. Nếu bỏ  như    đành lòng.
-Tiếc cái gì ông ơi. Vậy ông  nghĩ trong mười mấy năm qua ba con thằng Nhật  coi chúng   gì  ? Dù gì cũng là cổ đông của công ty nhưng  chuyện ba con nó đều tự quyền 
-Ừ thì ông  cũng đúng. Thế bây giờ ông tính ?
- tính   sẽ âm thầm bán cổ phần của   hết cho  của ông Vạn. Sau khi Tuấn Nhật sụp đỗ cũng là lúc chúng  đường đường chính chính rời .
-Người của ông Vạn? Ý ông  Tuấn Nhật  tay trong từ lâu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-le-yeu-anh/chuong-59.html.]
-Ông   thật ?
-Vậy chẳng lẽ  đó là…
-Ông đoán đúng  đó.
-Thật bất ngờ, nhưng coi bộ  thấy cũng  đó. Để  hỏi xem những  khác  đồng tình    sẽ theo ông luôn.
…   đến đây cả   khỏi run lên, thật sự  bàng hoàng vì  nghĩ bên Tuấn Nhật   nhiều    Vạn Phúc mua chuộc đến ?  là như Nhật đang lo lắng, nội bộ của Tuấn Nhật   bất . Giặc trong lẫn giặc ngoài đang tàn phá công ty. Nếu như   mạnh mẽ như Nhật thì Tuấn Nhật  lẽ  sụp đỗ từ lâu .
Còn nữa nếu như  bộ cổ đông đều đem bán hết cho Vạn Phúc thì chiếc ghế của Nhật cũng  còn  vững nữa. Nghĩ đến đó thôi   sợ  chuyện  lành nên ngay lập tức định bụng sẽ chạy   với Nhật những gì    .  mà xui xẻo cho , do gấp  nhanh quá mà   trẹo chân  ngã mạnh  nền ghạch luôn. 
Vừa  bên trong hai   phát hiện    đang  lén nên họ vội mở cửa  . Trông thấy   ngã, ánh mắt lo sợ khi   thấy họ  lẽ họ cũng  đoán   điều gì? Còn  khi  thấy hai  đó xuất hiện, ngay lập tức   nhận  họ là hai  mà lúc nãy  cùng xe của  với Nhật. Vậy là họ… 
Bụp…
Biết   gặp nguy hiểm nhưng  kịp kêu cứu thì đằng  đầu    thứ gì đó đập mạnh.  choáng váng, đau đến mức  còn  gì  đó ngất  luôn…
Không    ngất  trong bao lâu, chỉ cho đến khi cảm nhận đầu  đau nhức, nhưng  ký ức đều trống rỗng  nhớ gì,  mới nặng nề mở mắt . Nhìn xung quanh là một nơi  lạ, ánh sáng ẩm thấp, xung quanh là bốn bức tường  cũ.
 ngơ ngác, đưa tay lên vỗ lấy đầu  mấy cái để cố gắng tìm  ký ức để nhớ   là ai, nhưng vô ích,  càng suy nghĩ thì đầu   nhức thêm.
Đang ôm đầu nén đau thì bất ngờ bên ngoài    cuộc  chuyện
Giọng ai đó vang lên như kiểu  bực tức
-Tình hình ở công ty thế nào ? Ba   thằng Nhật  đến quậy phá nữa ?
-Moa nó thiệt. Con  nghĩ nó  điên đến thế. Cứ tưởng sẽ mua  cổ phiếu của mấy lão già bên đó nhưng  ngờ chúng   thực hiện thì nó     một bước. Hai tên già đó  nó bức tử .
-Hả? Nó gan lớn  ?
-Ba  thấy hôm khai trương công ty  . Đàn em nó kéo đến b.ắ.n c.h.ế.t mấy thằng bên  đấy.