Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
….
Nước mắt  vô thức rơi xuống vì sự nhiệt tình của Phúc  lúc . Bộ đồng phục     kịp , tay áo còn xoắn lên đến khuỷu sự mệt mỏi lộ rõ  gương mặt  buổi  việc đầy vất vả thế mà khi về đến nhà  một  nào  than mệt mỏi, vẫn vui vẻ   và luôn đem thức ăn về để vỗ béo cho . Đối với tấm lòng của Phúc thật sự khiến  vô cùng khó xử.
-Em  ? Sao tự nhiên  .
Phúc    gương mặt  xuất hiện cảm xúc bối rối , lập tức đặt con cua lên bàn   tới  xuống cạnh  hỏi han.  cũng vội vàng đưa tay lau  dòng lệ  rơi xuống, hít một  căng bụng,  mỉm , cầm lấy chiếc khăn sạch vươn tới lau  mồ hôi  mặt Phúc.  
-Em  ? Chỉ là thấy   với em quá nên em xúc động xíu thôi.
Phúc lặng , đón nhận sự quan tâm của . Đến khi bàn tay  rút khỏi khuôn mặt   mới  bật dậy    hồi lâu. Mãi một lúc  mới chậm rãi lên tiếng 
-Vậy từng đó thời gian chúng  ở cạnh . Em  chịu mở lòng đón nhận tình yêu  dành cho em   Mỹ Trang?
Phúc hỏi  bằng những lời lẽ chân thành, cùng ánh mắt hằn lên sự chờ đợi khát khao một câu trả lời Tú Minh. Thế nhưng  càng bày tỏ   thấy bản   ôm bao khó xử.  nhắm mắt, cố gắng  bao  cũng tự hỏi lòng  rằng sẽ cho  câu trả lời thế nào?  cuối cùng  một lúc suy nghĩ   tiếp tục  Phúc thất vọng khi mà câu trả lời của  chỉ xem  là một    hơn  kém. Còn chuyện tình cảm,    thẳng rằng là   yêu . Mà  chỉ trả lời đơn giản rằng khi nào ký ức của  nhớ   nếu như thật sự  và Phúc là vợ chồng như lời    thì lúc đó trái tim  dù  hề yêu  thì  vẫn sẽ ép buộc nó dành trọn tình yêu của  cho  mà  oán  thoán dù cho   là  tâm địa  xa đến mức nào  cũng chịu đựng  hết…
Nghe xong Phúc   buồn mà  .     bao   phụ Phúc , nhưng nếu   thế  cũng       cho đúng. Khi mà bây giờ đến bản   là ai, cha , gia đình  thế nào, đứa bé trong bụng  vì   hình thành vẫn là một câu hỏi   giải đáp. Dẫu  Phúc đối với   , nhưng  sợ khi  nhớ   chuyện, những quyết định vội vã sẽ khiến cho  nhận  những rắc rối về . Nên  đành   cho phép   yếu lòng.
Cứ nghĩ Phúc   là bỏ mặt và giận dỗi .    hiểu    dễ chịu đến thế  coi như  hề  chuyện gì xảy . Thở cái mạnh . Phúc  cầm con cua  bảo . Em  nghỉ . Anh   cua xong  đem lên cho em ăn nhé. Cua  ngon lắm,  nhờ ông chủ của  đặt mấy hôm mới  đấy. 
Nói  Phúc  thẳng  trong. Còn   ở ngoài  mãi một lúc vẫn  thể thoát  khỏi những khó xử đang bao vây lấy . Cho đến khi ngoài cửa    tiếng xe và tiếng    chạy đến. Tiếng  vội vã đập cửa thật mạnh  mới giật   bật dậy  gọi cho Phúc chạy  xem là chuyện gì đang xảy ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-le-yeu-anh/chuong-72.html.]
Chúng   khỏi bất ngờ khi ở nước Mỹ xa xôi  xuất hiện bất thình lình  là ông Vạn ba của Hoàng Phúc!
Sau khi mở cánh cửa  và  thấy ông , Phúc ngạc nhiên tột độ liền thốt lên
-Ba ?  ba  đến đây?
Ông Vạn lật đật  , tay  hành lý chỉ vỏn vẹn một chiếc mũ nồi đội  đầu. Mắt ông láo liên  quanh  hỏi Phúc
-Con nhỏ  ?
Phúc  sang   khó hiểu hỏi  ba 
-Ba hỏi Mỹ Trang  chuyện gì ?
Ông Vạn đanh mặt, đôi mày rậm nhíu chặt  chiều giận dữ  thốt 
-Chuyến hàng   của chúng    phát hiện. Conmeno là thằng Nhật nhún tay , cả thằng Đường, đến cuối cùng ba mới   nó là công an mật  cài ?
-Hả…ba…ba  ?
-Là chuyện chúng  buôn bán hàng cấm   cảnh sát phát hiện. Cũng may ba  dự cảm  lành nên  đặt vé máy bay bay qua đây  khi  chuyện  phát hiện. Là thằng Nhật, tất cả là tại nó. Mối thù  nhất định ba sẽ trả đủ ..