Toàn   phủ đầy những hạt băng sắp đóng băng, đang ở giữa gió tuyết lạnh lẽo, nhưng trái tim  nóng hổi, yết hầu  khẽ chuyển động, bản năng kìm nén từ lâu biến thành một tiếng thở dốc khàn khàn khó nhịn.
Phù Minh vui mừng đến mức lồng n.g.ự.c nóng ran, nhưng    cách biểu đạt niềm vui, lông mày nhíu chặt.
Cộng thêm vẻ ngoài lạnh lùng của , chỉ cần   một chút, trông  hung dữ như  ăn thịt .
Hai đứa trẻ bất ngờ  thấy một tên sát thần từ xa lao đến, lập tức bật  kinh thiên động địa.
Tang Niệm Niệm: "..."
Phù Minh: "..."
Tang Niệm Niệm chỉ đành bảo Phù Minh tránh xa một chút: "Đừng sợ,  là phu quân của tỷ tỷ, sẽ   gì các ngươi ."
Hai tiểu Thụ Yêu  một lúc, thấy Phù Minh thật sự  đến gần nữa, mới dần dần nín ,   lời khiến   kinh ngạc: "Tỷ tỷ,  tỷ  tìm một phu quân  xí như ?"
Tang Niệm Niệm: "..."
Nàng    đáp lời thế nào, chỉ : "Các ngươi  lửa để  gì?"
Trong lúc Phù Minh  chạy về, nàng  trò chuyện với hai tiểu yêu ,   chúng   ác ý, chỉ là  mượn lửa.
"Tiên sinh của chúng   bệnh, chúng   giúp ngài  ấm áp hơn một chút, nhưng yêu quái trong làng đều   nhóm lửa." Tiểu Thụ Yêu lớn hơn .
Tang Niệm Niệm nắm bắt  từ khóa: "Trong làng?"
"Vâng ạ, tỷ tỷ    , làng cách đây  gần, chỉ cần vượt qua mười ba ngọn núi,  mười ngày là đến ."
Tang Niệm Niệm: "..."
Mười ba ngọn núi,  gần ?
Hơn nữa, nếu   mười ngày, cho dù nàng cho mượn lửa, hai tiểu Thụ Yêu  chắc cũng  thể mang lửa về .
"Tỷ tỷ đừng lo lắng, chỉ cần tỷ đồng ý cho chúng  mượn lửa, chúng  sẽ   ơn tỷ, còn việc bảo quản lửa thế nào, chúng  tự  cách."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-quan-yeu-nghiet-cua-ta/chuong-16-3.html.]
Tang Niệm Niệm: "Được , nếu các ngươi cần thì cứ tự lấy một ít..."
Nàng còn   hết câu, tiểu Thụ Yêu nhỏ hơn  vội vàng thò đầu  đống lửa.
Tang Niệm Niệm: "?!!!"
Nàng đưa tay  kéo nó , nhưng  thấy đống củi đang tắt dần với tốc độ cực nhanh, một chiếc lá  đầu tiểu Thụ Yêu cũng biến thành hình dạng ngọn lửa.
Tang Niệm Niệm: "??" Các ngươi Thụ Yêu  cấu tạo như  ?
Nàng còn đang kinh ngạc, tiểu Thụ Yêu  thỏa mãn đội ngọn lửa  đầu: "Tiên sinh,  lửa , ngài thấy ấm hơn chút nào ?"
Con chim nhỏ màu vàng  đầu nó lập tức kêu "chíp chíp",  vẻ cao thâm khó lường.
Tang Niệm Niệm: "........." Cái gì,   là con chim nhỏ béo ú !
Mãi cho đến khi hai tiểu Thụ Yêu vui vẻ rời , Tang Niệm Niệm vẫn còn chìm trong sự chấn động của cảnh tượng  .
Nàng vẫn luôn  thế giới   yêu quái, nhưng  bao giờ tiếp xúc với họ, cùng lắm chỉ gặp mặt một  đại yêu  hình   mỹ  sự bảo vệ nghiêm ngặt.
Quốc phong Tang quốc cởi mở, tuy  đến mức xem yêu quái là thú dữ như Chu quốc, nhưng sự kỳ thị là  thể tránh khỏi.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Đặc biệt là những bán yêu sinh   xí như tiểu Thụ Yêu, một khi xuất hiện  đường phố, sẽ  coi là dị loại, là quái vật, sẽ   ai bằng lòng lắng  yêu cầu của họ, dù cho tâm nguyện của họ chỉ là thiêu đốt bản , sưởi ấm cho một con chim nhỏ sắp c.h.ế.t cóng.
"Điện hạ đừng lo lắng, thuộc hạ    đưa cho họ một ít đá lửa, lá cây của bán yêu  giống củi bình thường,  đượm, cho dù họ đốt lửa suốt đêm, cũng sẽ   nguy hiểm gì, cùng lắm là đầu xuân sẽ  hói đầu."
Phù Minh giọng  lạnh lùng, ném chiếc lá hình trái tim mà tiểu Thụ Yêu nhặt , tặng cho họ  quà cảm tạ  lửa thiêu rụi, tai  hiểu    đỏ: "Bán yêu đều là những sinh vật tà ác, chiếc lá    chừng chính là tín vật ẩn chứa lời nguyền,   thuộc hạ   ở nhà, Điện hạ tuyệt đối đừng mở cửa cho bọn họ nữa."
Tang Niệm Niệm: "..."
Cảm động trong lòng nàng nhanh chóng  lời  lạnh lùng vô tình của Phù Minh đánh tan,  đồng tình lắm với quan điểm của .
Mãi đến tối, nàng ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào của chiếc lá  tỏa  từ đống củi, thật sự mơ thấy một "ác mộng"  Phù Minh biến thành Thụ Yêu tà ác trói chặt  đất, kêu trời trời  thấu, kêu đất đất  ,  dây leo thô ráp to lớn của  tùy ý chui  l.i.ế.m láp.