Hắn   vô sỉ, dựa  việc nơi  là vực sâu, Điện hạ  yếu đuối đơn thuần như ,  thể rời xa ,   hiểu chuyện chăn gối, liền dụ dỗ nàng  mật với  hết   đến  khác, còn thường xuyên trong mơ đem nàng...
Phù Minh cổ họng khô khốc, cố gắng đè nén dục vọng  tiếp tục nếm thử nhụy hoa, quỳ  mặt đất hôn lên mu bàn chân  cong lên của Tang Niệm Niệm.
Không lâu  khi gặp hai tiểu Thụ Yêu , yêu lang xảo quyệt  liên tiếp phát hiện  mấy con đường rời khỏi vực sâu.
Có một con đường  gần bọn họ, cũng  nguy hiểm, chỉ cần chuẩn  một chút,  quá mười ngày là  thể rời khỏi thung lũng  tuyết tan bao phủ khắp nơi , trở về thị trấn phồn hoa náo nhiệt của nhân gian.
Đó là một thị trấn của Tang quốc,  ở biên giới gần với Hải Đô và Yêu Sơn nhất, quanh năm  trang trí bằng những vỏ sò và  minh châu quý hiếm  đáy biển, giao thương với các đại yêu qua , vô cùng phồn vinh.
Chỉ cần   thành Ngu Linh, tín hiệu truyền tin sẽ khôi phục, chủ nhân của   thể lập tức trở về kinh đô, một  nữa  vị Tiên Thư Công chúa cao cao tại thượng.
Trong hơn một tháng ,   vô  cơ hội  với Tang Niệm Niệm rằng   tìm  cách rời khỏi đây.
  khi nếm trải cảm giác quấn quýt ngày đêm, độc chiếm Công chúa,    thể chịu đựng nổi những ngày tháng  thể tiếp xúc với nàng như  , càng thêm ghen ghét những  đàn ông  thể xuất hiện trong bữa tiệc xem mắt của nàng.
Dưới sự dày vò  ngừng của lương tâm, ngoại trừ thỉnh thoảng bán con mồi để đổi lấy một ít lá tình yêu, Phù Minh  bao giờ phóng thích khi   Công chúa cho phép, thời kỳ động dục cũng  ngừng kéo dài  sự áp chế hết   đến  khác, nếu   giải tỏa, sẽ nhanh chóng  phản phệ.
  dường như  nhận  điều , vẫn chìm đắm trong giấc mộng   thể sống cùng Tang Niệm Niệm mãi mãi  vực sâu,   tỉnh .
Tang Niệm Niệm  hài lòng với thái độ ngoan ngoãn  lời của , lập tức đưa  yêu cầu đầu tiên.
"Tháo mặt nạ xuống."
Phù Minh  chút do dự tháo mặt nạ xuống.
Trước đây   sợ Điện hạ ghét bỏ làn da thô ráp và đầy sẹo của , nhưng hai tháng  mật  qua  cho  tự tin, vết sẹo  mặt  tuy rõ ràng, nhưng vẫn   xí dữ tợn bằng điểm yếu của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lang-quan-yeu-nghiet-cua-ta/chuong-17-1.html.]
Ngay cả điểm yếu của , Điện hạ cũng chỉ  ghét bỏ một chút, chắc hẳn sẽ  chán ghét  vì vết sẹo  mặt.
Quả nhiên,    thấy vẻ chán ghét  mặt Tang Niệm Niệm.
Thầm thở phào nhẹ nhõm, Phù Minh  thấy vị chủ nhân xinh  của   lên tiếng: "Yêu cầu thứ hai là... Ta  ngươi  phu quân của ."
Tang Niệm Niệm  xong,  chút   tự nhiên mà vuốt ve mái tóc đen nhánh như thác nước: "Ngươi  đồng ý ?"
"Thuộc, thuộc hạ..."
Trong đầu ầm một tiếng nổ vang, Phù Minh   nên trả lời thế nào. Hắn chỉ cảm thấy khí huyết   dồn lên, đôi môi mỏng nhạt màu cũng biến thành đỏ tươi.
Phu quân.
Hắn thật sự  thể,  phu quân của nàng ?
Răng nanh của bán yêu ngứa ngáy, Phù Minh bụng  căng cứng, nước bọt  ngừng chảy xuống: "Thuộc hạ đồng ý."
Hắn ngẩng đôi mắt xanh thẳm hẹp dài lên, ánh mắt sáng rực như hai ngọn lửa, dã tâm và tham lam phơi bày   trong ánh lửa mờ ảo: " mà Điện hạ, Người  đồng ý một yêu cầu của thuộc hạ ?"
Tang Niệm Niệm  ánh mắt nóng bỏng của  dọa giật , giả vờ bình tĩnh : "Ngươi  thử xem."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Trước mặt nàng xuất hiện một bóng đen,  hình cao lớn của Phù Minh che khuất nàng  .
Bàn tay to thô ráp của  phủ lên bụng nhỏ mềm mại của nàng, vết chai cũng  cách nào ngăn  nhiệt độ nóng bỏng, như  lưu    nàng dấu ấn chỉ thuộc về .
Yết hầu  lấm tấm những giọt mồ hôi màu mật ong,  thành kính  si mê   mắt nàng: "Điện hạ, Điện hạ, xin Người hãy yêu , xin Người mãi mãi chỉ  một   là phu quân."