LÃNH CUNG - 4

Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:06:51
Lượt xem: 430

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nương nương lạnh nhạt với nàng, khi nào mới gần gũi ?”

 

“Ngốc , kết minh cần cận, mà là cần chung kẻ địch.”

 

Từ đời Cao Tông trở , hậu phi còn tư sản, ăn mặc dùng đều dựa thánh sủng của Hoàng thượng.

 

Phi tần cầu sủng để cầu ái, mà là để cầu sống.

 

Vẻ của Oánh Quý nhân chính là một mũi gai khiến cả hậu cung khó ngủ, còn lo gì cơ hội?

 

Sau khi dời cung thì lấy cớ bệnh nghỉ dưỡng một thời gian, chỉ nghĩ thất sủng, mất mặt chẳng dám gặp ai.

 

Không ngờ xuất hiện ngày tân nhân đầu tới thỉnh an Hoàng hậu, sắc mặt các nàng đều khó coi.

 

Chỉ Tô Dục Linh công phu dưỡng khí , tuy bất ngờ nhưng vẫn mỉm ân cần hỏi han.

 

Ta cũng , chỗ Tín tần nhường , chỉ Oánh Quý nhân đang quỳ trong hoa sảnh mà hỏi:

 

“Nàng phạm gì, trong cả gian phòng chỉ nàng quỳ mà dậy?”

 

Không ai trả lời.

 

Một bên là phi tử Hoàng thượng sủng ái, một bên là Trung cung Hoàng hậu nắm lục cung, đến heo cũng chọn phe nào.

 

Lúc nụ của Tô Dục Linh chân thật hơn nhiều.

 

Nàng đang chờ phát điên.

 

Muốn bức một phát cuồng, cần thần quái, chỉ cần phớt lờ ngươi.

 

Khiến ngươi thể mở miệng, phát tiếng, nhưng giống như kẻ câm điếc.

 

Ngươi càng cất giọng to, xung quanh càng giả điếc, thì cách đến cơn cuồng nộ càng ngắn.

 

Đến lúc ngươi sụp đổ, thì tội danh điên dại sẽ thành định án.

 

Tô Dục Linh rõ cảnh ngộ, phi tần lục cung đều lưng nàng , coi như vô hình.

 

May , đề cách giải.

 

“Đã ai đáp lời thì hẳn Oánh Quý nhân cũng sai gì. Trụy nhi, đỡ nàng dậy .”

 

Oánh Quý nhân sợ sệt liếc một cái, cúi đầu, dám lên.

 

Tô Dục Linh vẫn mở miệng.

 

Ta lặng im một thoáng, trong phòng chỉ còn tiếng thở, ngột ngạt vô cùng.

 

Ta vung tay hất ngã chén bàn, tiếng sứ vỡ loảng xoảng giật .

 

Nước nóng b.ắ.n lên Tín tần, nàng nhịn , giọng mang giận:

 

“Hiền phi nương nương, đây là ý gì?”

 

“Ồ, , bản cung còn tưởng các ngươi đều điếc cả chứ.”

 

Nói xong, sang Tô Dục Linh:

 

“Hoàng hậu nương nương, hỏi mà đáp, là coi thường cung quy. Hôm nay bản cung hỏi đến hai , các nàng đều trả lời, quá vô phép ?”

 

Không đợi nàng đáp, Tín tần, nhạt:

 

“Người trong cung lâu năm mà còn vô phép thế , lập quy củ cho mới ?”

 

Nghe như mắng phi tần vô quy, nhưng thực chất là mắng Hoàng hậu quản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lanh-cung/4.html.]

 

Tô Dục Linh tự nhiên .

 

Các phi tần thấy sắc mặt nàng khó coi, lập tức quỳ đầy đất.

 

Ta cùng Hoàng hậu giằng co, Oánh Quý nhân vội xin tội, chỉ hôm nay nàng đến muộn, vốn nên chịu phạt.

 

Ta :

 

“Oánh Quý nhân lẽ , Hoàng hậu nương nương xưa nay khoan dung, nếu ngươi còn tiếp tục quỳ, e rằng tổn hại đến danh tiếng nhân hậu của nương nương.”

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Đến đây, Tô Dục Linh buộc xuống thang:

 

“Hiền phi cũng đúng, nhỏ thôi lấy răn, đều lên .”

 

Trúc Đình quả hổ là tâm phúc của Tô Dục Linh, thấy nàng lép vế liền lập tức đỡ lời:

 

“Hoàng thượng còn tới dùng bữa trưa, Khôn Ninh cung sớm chuẩn , các vị nương nương cũng nên lui về nghỉ ngơi.”

 

Tô Dục Linh quả là một Hoàng hậu danh xứng kỳ thực, chỉ quyền mà còn sủng ái của Hoàng thượng.

 

6

 

Chúng phi ngoan ngoãn lui xuống, cũng đưa Oánh Quý nhân trở về Chung Túy cung.

 

Nàng tâm tư đơn thuần, ngừng cảm tạ .

 

Ta một lúc liền ngắt lời nàng:

 

“Oánh Quý nhân, cung quy nghiêm ngặt, ngươi vốn chẳng kẻ bá đạo, đầu đến thỉnh an Hoàng hậu, tuyệt đối sẽ cố tình đến trễ.”

 

Nàng thở dài:

 

“Hôm nay thần khỏi cửa từ sớm, đường chẳng ai va , y phục dính bẩn còn hôi thối khó ngửi. Sợ kinh động đến Phượng giá, đành về tẩy rửa chải gỡ , nên mới trễ giờ.”

 

Ta gật đầu, :

 

“Oánh Quý nhân hẳn cũng thấy , tam cung lục viện, cũ kẻ mới, ai nổi bật bằng ngươi. Về những thủ đoạn nho nhỏ thế e rằng chỉ nhiều chứ chẳng ít. Ngươi ở Chung Tuý cung, vốn nên bảo hộ ngươi, nhưng chắc ngươi cũng từng chuyện của , nay cũng chỉ là Bồ Tát bằng đất lội qua sông…”

 

“Chuyện hôm nay, nếu lý ở bên , cũng chẳng cách nào giúp ngươi. mà…” 

 

Ta đổi giọng: “Ngươi nếu sủng ái, thể giúp ngươi.”

 

Nàng c.ắ.n môi, .

 

Ta nắm lấy tay nàng, tháo chiếc vòng chu sa nơi cổ tay trao cho nàng.

 

“Không vội, ngươi nghĩ cho rõ hãy đến tìm cũng .”

 

Nói xong, tẩm điện.

 

Trụy Nhi Oánh Quý nhân còn ngẩn trong viện, hỏi:

 

“Đồ quý giá như , nương nương cho nàng ? Nếu nàng đến thì thế nào?”

 

Ta : “Nàng sẽ đến.”

 

Oánh Quý nhân vẫn do dự, một là vì giao tình với sâu, hai là nàng tin thể dựa bản để sủng ái.

 

Theo lẽ thường thì đúng là như .

 

đây là chốn hậu cung, ngay cả việc Hoàng thượng lật thẻ bài cũng thể động tay động chân.

 

 

 

Loading...