LÃNH CUNG - 5
Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:07:20
Lượt xem: 409
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda
Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:07:20
Lượt xem: 409
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda
Hậu cung phi tần đông đúc, lượt thẻ bài đầu tiên đưa lên cho Hoàng thượng chọn, phần lớn đều sắp xếp theo ý Hoàng hậu.
Hoàng thượng bận rộn chính vụ, hiếm khi nhớ đến phía còn một nhóm trông ngóng đến khô cả ánh mắt.
Nàng tự dựa ân sủng, còn chờ dài lâu đấy.
7
Ta mượn cớ dưỡng bệnh, còn thỉnh an Hoàng hậu nữa.
Oánh Quý nhân sáng tối thỉnh an sót một , thế nhưng mãi vẫn chẳng đợi thánh chỉ của Hoàng thượng.
Gió lạnh rít qua, đêm tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay, cửa phòng gõ vang.
Trụy Nhi mở cửa, chỉ thấy Oánh Quý nhân ướt đẫm, run rẩy ngừng, chỉ đôi mắt sáng rực như lửa.
“Quý nhân đây là thế nào?”
Trụy Nhi mời nàng , lấy chăn chuẩn khoác lên nàng.
Oánh Quý nhân mặc kệ thể ướt lạnh, quỳ rạp xuống mặt , lóc cầu xin:
“Xin nương nương cứu giúp thần !”
Những ngày qua, của Hoàng hậu ít khó nàng.
Nàng vốn định nhẫn nhịn để sóng yên gió lặng, nhưng Nội vụ phủ cắt xén than sưởi của nàng.
Mùa đông phương Bắc, chỉ dựa giá rét cũng đủ lấy mạng .
Tô Dục Linh rõ ràng là nàng c.h.ế.t.
Nàng vốn chẳng xuất thế gia đại tộc, nha theo hầu khi nhập cung.
Còn bọn cung nữ thái giám hầu hạ, tin nàng đắc tội với Hoàng hậu, đều vội vã tìm đường khác.
Một Tử Cấm Thành to lớn, mà chẳng tìm nổi một để ý nàng sống c.h.ế.t .
Ta đỡ nàng dậy, khoác chăn lên nàng:
“Ta hiểu , nếu thể c.ắ.n răng chịu đựng, ngươi cũng sẽ đến cầu .”
Oánh Quý nhân gượng :
“Không sợ nương nương chê , thần tuy xuất cao, nhưng ở nhà cũng là châu ngọc trong mắt phụ mẫu, nào từng chịu khổ như ?”
“Vừa thần khát nước uống, gọi chẳng ai, đành tự múc nước nhóm lửa, ngờ ngã, nước cùng tuyết đổ ướt cả … Lúc đó thần mới , thì lạnh đến cực điểm sẽ còn cảm giác lạnh, chỉ còn thấy đau.”
“Như kim châm, từng mũi, từng mũi nhỏ dày đặc chích trong xương cốt… Thần hiểu, so với những quý nữ cao môn trong cung, mẫu tộc thần quyền thế, chịu chút thiệt thòi, uất ức cũng là nên.”
“Dù sủng ái, thần cũng thể gây phiền lụy cho gia tộc. khi trong tuyết, thần vẫn tự hỏi, cam tâm sống như suốt nửa đời .”
Nàng bất ngờ nắm c.h.ặ.t t.a.y , trong mắt tràn đầy sát khí khiến hài lòng.
Nàng :
“Thần đáp rằng, cam tâm. Nương nương cũng từng , luận dung mạo, chẳng ai nổi bật bằng thần . Vậy vì thần sống như chó, chịu đủ khinh miệt và nhục nhã?”
Ta :
“Muội tư dung như tiên, đương nhiên nên vùi lấp. Chủ nhân của hậu cung là Hoàng hậu, nhưng chủ nhân thiên hạ, là Hoàng thượng.”
Ta nghĩ mãi mới thấu rõ, đến nay cục diện hậu cung, cuộc đấu đá giữa phi tần, kỳ thực chẳng liên quan, mà liên quan đến ý nguyện của Hoàng thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lanh-cung/5.html.]
Hoàng thượng và Tô Dục Linh đấu, nhưng chỉ trong phạm vi định sẵn, vượt giới.
Hắn dùng sự tồn tại của để ràng buộc hành vi của Tô Dục Linh, cho phép thực sự lấy mạng nàng .
Quả thật khổ tâm tính toán.
Ta sớm nên hiểu Hoàng thượng chủ trì công đạo cho Thẩm Ninh là vì thích Tô Dục Linh.
Trụy Nhi vắt khô khăn, Oánh Quý nhân lau mặt.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Hoàng thượng thích Tô Dục Linh ở điểm nào đây?
Thẩm Ninh thuần hậu, thiện lương, cái gì cũng , chỉ là dung mạo kém một chút.
Tô Dục Linh tâm cơ sâu nặng, thủ đoạn độc ác nhưng khuynh quốc khuynh thành.
Trước vẫn tưởng Hoàng thượng là minh quân, hẳn công chính nghiêm minh, trừng ác dương thiện.
quên mất, cũng là nam nhân. Mà nam nhân yêu nữ nhân vì điều gì chứ?
Khăn lướt qua, chỗ da thịt trắng ngần như ngọc của nàng ửng lên sắc hồng.
Phải , nam nhân trong thiên hạ đều yêu sắc hồng .
Sắc mới là lưỡi đao lóc xương.
Đã là sự sủng ái nông cạn như thì kẻ trẻ trung, tràn đầy sức sống, mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, tại thể thắng?
8
Oánh Quý nhân nửa đêm đến tìm , chuyện sáng hôm truyền đến tai Hoàng hậu.
Trúc Đình dẫn theo ngự y đến:
“Nghe đêm qua Oánh Quý nhân lạnh, Hoàng hậu lo lắng, liền sai dẫn ngự y đến. Ta hiểu, Oánh Quý nhân dù ốm cũng sẽ ốm.”
“Chung Túy cung nhất nên nuôi hai kẻ bệnh tật cửa cung, diện kiến, tự nhiên sẽ thể tranh sủng.”
Oánh Quý nhân hoảng hốt , nàng chắc đoán dụng ý của Hoàng hậu, nhưng hóa giải.
Ta an ủi nàng:
“Trước hết chẩn mạch .”
Ngự y nắn râu cân nhắc hồi lâu, :
“Quý nhân nhiễm phong hàn, mấy tháng tới nên tránh ngoài đón gió.”
Trúc Đình bắt chước giọng ân cần hỏi han vài câu định , nhưng gọi .
“Đã Trúc Đình ở đây, tiện chứng một phen.”
Ta lệnh đưa các thái giám cung nữ hầu hạ Oánh Quý nhân tối qua tới sân, nghiêm giọng hỏi:
“Đêm qua là ai canh phòng?”
Đám cúi đầu, ai dám đáp.
Trụy nhi kéo ghế, thong thả xuống, liếc Trúc Đình một cái.
“Sao , lời chẳng thấy ? Đại cung nữ Trúc Đình cũng ở đây, dạy mấy xem, tội khi trái lệnh là gì?”
Bọn mới đồng loạt quỳ xin tha.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.