“Mẹ, cha, con  … Con cũng   mà. Con chịu  nổi, con thật sự chịu  nổi. Bà tộc lão bắt con bó chân, con đau lắm, đau đến mức  c.h.ế.t  cho .”
Quỷ Mẫu để lộ đôi chân nhỏ xíu chỉ cỡ 22 của . Ả cởi đôi giày nhỏ , để lộ một đôi chân dị dạng gớm ghiếc, trông như một đứa trẻ đang cầu xin sự an ủi từ cha .
Bàn chân của Quỷ Mẫu  ép chặt từ ngón chân thứ hai trở  trong, mu bàn chân vồng lên một cách biến dạng, dị dạng đến cùng cực!
Cha nuôi qua đời,  duy nhất bảo vệ ả   còn, đám tộc lão m.á.u lạnh  rằng con gái thì  bó chân.  ả đau lắm, đau đến c.h.ế.t  sống , đêm  ngủ , đau đến phát sốt.
“Bọn họ … bọn họ  chỉ cần  luyện đủ 999 hồng y quỷ đồng, họ sẽ cho  một đôi chân lành lặn, một đôi chân xinh . Xảo Phượng… Xảo Phượng cũng   một đôi chân khỏe mạnh,  thể chạy,  thể nhảy,  thể trèo cây hái quả, còn  thể… tự tin cho  khác xem nữa.” Quỷ Mẫu vội vã  lóc kêu gào, đến cuối cùng chỉ còn  những tiếng lẩm bẩm vô nghĩa.
Ả chỉ   một đôi chân lành lặn mà thôi.
Sắc mặt của Phùng Kiện và những  khác trở nên phức tạp,   nên lời, chẳng  tâm trạng lúc  là gì.
Thần sắc của Lưu Vũ Phỉ và  bé  một  nữa trở nên mơ màng. Gương mặt Quỷ Mẫu lộ rõ vẻ hoảng sợ, ả bò dậy, mặc kệ đôi chân  xí của  mà  gào: “Mẹ, cha, hai   cần Xảo Phượng nữa ? Có  vì Xảo Phượng   chuyện  ?”
“Là thật, là thật !”
“Mẹ, cha ơi, con sai ! Cha  đừng quên con mà! Con  cần đôi chân lành lặn nữa , đôi chân nhỏ bây giờ của con cũng  lắm ,  chậm một chút vẫn   mà... Con... Con...”
Mắt  bé trợn trắng  ngất lịm .
“Mẹ ơi, cha ơi!”
Quỷ Mẫu   sụp đổ, gào lên thảm thiết.
Tạ Khiêm vội giữ Phùng Kiện đang nóng nảy . Phùng Kiện lo lắng hỏi: “Quỷ nhập chắc chắn sẽ gây hại cho cơ thể,  ?”
Trước đây  xem phim kinh dị thấy bảo,   âm quỷ nhập  sẽ sinh bệnh,  khi còn  nhập viện nữa.
Tạ Khiêm lắc đầu, ánh mắt  bóng lưng Phó Vãn tràn ngập vẻ kính nể. Anh hít sâu một , : “Huyền thuật mà tiền bối Phó  thi triển   là quỷ nhập, mà là thuật khơi dậy ký ức tiền kiếp.”
Phùng Kiện và Vương Phong đồng thời sững sờ. Vương Phong nhớ   : “Hình như đúng là  cách   thật, các cụ đời  bảo là do uống  hết canh Mạnh Bà nên mới .”
“Làng   đây cũng  một cô bé năm tuổi, gặp một  phụ nữ lạ  đường mà cứ một mực nhận là  , còn đòi về nhà   bằng . Tình hình trong nhà  phụ nữ đó thế nào, cô bé đều  vanh vách. Sau  lớn lên thì cũng dần quên hết.”
Phùng Kiện cũng từng xem  chuyện tương tự khi lướt video ngắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-131.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Họ đồng loạt  về phía Phó Vãn. Cô gật đầu thừa nhận: “ là Thuật Hồi Ức,  điều…”
Phó Vãn khẽ nhếch môi,  Quỷ Mẫu bằng ánh mắt thản nhiên nhưng  nở một nụ  tàn nhẫn: “Thuật , mỗi  chỉ  thể dùng một . Kể từ đây, duyên phận với kiếp ...   chấm dứt.”
Trên bầu trời đêm của công viên giải trí, màn trình diễn pháo hoa hoành tráng bắt đầu, sáng rực như ban ngày.
Từng lời của Phó Vãn như nhát búa giáng xuống, phòng tuyến tâm lý của Quỷ Mẫu   sụp đổ.
 là g.i.ế.c   cần dao!
Quỷ Mẫu thét lên một tiếng chói tai, cảm giác như  bộ m.á.u huyết đều dồn thẳng lên não. Ngay lập tức, bà  c.h.ế.t  tại chỗ, linh hồn nhanh chóng thoát  khỏi  thể bán âm của .
Linh hồn của Quỷ Mẫu cúi xuống  đôi chân , đó là một đôi chân lành lặn, khỏe mạnh. Vẻ mặt bà  lộ rõ niềm vui sướng điên cuồng.
 ngay khoảnh khắc tiếp theo, linh hồn bà  đột nhiên trở nên vặn vẹo, méo mó  phình to ...
BÙM!
Một tiếng nổ vang trời, linh hồn của bà  nổ tung   trung, hóa thành vô  viên Hồn Châu lấp lánh, hòa quyện  màn trình diễn pháo hoa lộng lẫy.
“Hồn Châu, Hồn Châu kìa!”
Lũ quỷ nhi ngẩng đầu chiêm ngưỡng bữa tiệc pháo hoa thịnh soạn,  những viên Hồn Châu chứa đầy quỷ lực từ  trời rơi xuống. Đứa nào đứa nấy đều vươn tay , hứng lấy một viên cho riêng .
Đoàn Đoàn đang mải mê ngắm những đóa pháo hoa muôn hình vạn trạng, một viên Hồn Châu cũng từ từ đáp xuống, lơ lửng ngay  mặt . Cậu bé lắc đầu: “Con  cần .”
Cậu chỉ  cùng  ngắm pháo hoa mà thôi.
Vẻ mặt Tạ Khiêm vô cùng phức tạp. Anh vẫn nhớ như in thông tin mà Phó Vãn  công bố  lệnh truy nã vàng ở Quỷ Thị: cô thành tâm mời những quỷ nhi  ân oán với Quỷ Mẫu đến công viên giải trí phía Nam thành phố, và quan trọng nhất, phần thưởng cô đưa  chính là… một viên Hồn Châu.
Nhìn cơn mưa Hồn Châu đầy trời , Phó Vãn quả nhiên  giữ lời.
Người phụ nữ  quả thực điên rồ, nhưng cô     . Mọi thứ dường như đều  trong lòng bàn tay cô,  phận của Quỷ Mẫu   định đoạt từ .
Lũ quỷ nhi hôm nay   một ngày thật vui. Kẻ  hãm hại chúng là Quỷ Mẫu  chết, chúng nhận  Hồn Châu của bà  cũng là lẽ đương nhiên, xem như là một sự đền bù.
Màn trình diễn pháo hoa  kết thúc, Phó Vãn  mấy trăm quỷ nhi, giọng lạnh nhạt: “Ta  mời quỷ sai đến.”