Cô giáo của cô đang  chui trong một xưởng đen 
Lý Nhã Hân lảo đảo một cái, bàng hoàng  vẻ mặt vẫn bình tĩnh như  của Phó Vãn.
Cô , cô  cô giáo của   chết!
Cô giáo ơi…
Giữa đêm khuya, gần một vạn  trong phòng livestream   câu  của Phó Vãn mà ai nấy đều thấy lạnh sống lưng.
“Chị chủ ơi, chị nên nhớ nghề chính của chị là đầu bếp, thiên sư chỉ là sở thích tay ngang thôi, nửa đêm nửa hôm  mấy chuyện  sợ c.h.ế.t khiếp.”
“Hu hu, em chỉ vì đói đêm nên mới  xem livestream đồ ăn thôi mà, em đang ở nhà một  đó,  cần  dọa   đến mức  !”
“Chủ quán Phó quả là  cách dọa  một cách nghiêm túc. Đây là  gặp   khuất thật ?”
“Biết   nhỉ, nếu là   yêu nhất của , dù  mất  thì cũng    nhỉ?  thực sự   gặp  ông bà nội  khuất của , nhớ họ lắm.”
“+1,   yêu nhất dù  qua đời  cũng sẽ  sợ,   họ sẽ  hại .”
…
Lý Nhã Hân vẫn nhớ Phó Vãn là một thiên sư tay ngang, còn từng xem bói cho ba tên côn đồ, cô lập tức kích động hẳn lên: “Thật sự  thể gặp  cô giáo của  ?   gặp cô !”
“Không   c.h.ế.t  sẽ xuống âm phủ đầu thai chuyển thế ? Cô giáo  mất hơn ba tháng , chắc là  đầu thai  chứ? Liệu  còn  thể gặp  cô  ?”
Bạn trai Cao Dương vội đỡ lấy cô bạn gái đang kích động đến mức ho sặc sụa, nhíu mày nhắc nhở: “Nhã Hân, em bình tĩnh  . Dù gì chúng  cũng là sinh viên xuất sắc của Đại học Công nghệ Ninh Thành đấy.”
Nói  mấy lời mê tín dị đoan , lỡ truyền  ngoài thì    cho thối mũi.
Đại học Công nghệ Ninh Thành là một trong những trường đại học hàng đầu cả nước, những nghiên cứu trong trường đều vô cùng quan trọng đối với quốc gia.
Phó Vãn  trả lời, chỉ chỉ  tấm bảng trắng ghi thực đơn.
“Thực đơn hôm nay: Cơm chiên. Gồm: Cơm chiên trứng jambon, Cơm chiên thịt heo xào ớt xanh.”
Lúc  Lý Nhã Hân chẳng còn tâm trí  mà để ý đến chuyện ăn uống, cô liếc qua loa   nhanh: “Cho  một phần cơm chiên thịt heo xào ớt xanh. Có  288 tệ một đĩa  ạ?”
Lý Nhã Hân vẫn nhớ giá tiền mà ba tên côn đồ   trả  .
Phó Vãn liếc cô một cái: “Đó là giá khuyến mãi tối qua, tối nay là 1888 tệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-143.html.]
Cao Dương  xong liền sặc nước bọt: “Phụt!”
“1888 tệ một đĩa cơm chiên thịt heo xào ớt xanh? Cơm chiên của chị  bằng vàng ?”
Phó Vãn vẫn bình tĩnh: “Thuận mua  bán.”
Triệu Dương, một con cú đêm chính hiệu, vẫn đang lượn lờ trong phòng livestream, tỉnh như sáo. Anh trai và chị dâu của   khi nhận  bùa tình yêu trợ duyên thì  sớm ăn tối  về phòng “tạo ” từ lâu.
Triệu Dương bĩu môi bình luận: “1888 tệ mà đắt á? Đối với tay nghề của đầu bếp Phó thì đây chắc chỉ là món khai vị thôi.”
Lý Nhã Hân  nghĩ nhiều, lập tức : “ ăn! Chị chủ cho  một phần.”
Lý Nhã Hân  sang bạn trai, Cao Dương bĩu môi: “ là coi   là kẻ ngốc mà,   ăn .”
Đoàn Đoàn nhanh nhảu : “Anh ơi,   thể ăn đồ kho ạ. Một chân gà kho giá tám tệ, một cánh gà kho giá năm tệ.”
“Cái giá  đúng là c.ắ.t c.ổ mà!  dù   bình thường vẫn  thể mua .
Món kho  đặt trong nồi, dù  đậy nắp kín kẽ vẫn  ngăn  mùi thơm nồng nàn lan tỏa  ngoài. Bay Cao Dương  từng ngửi thấy mùi chân gà kho nào hấp dẫn đến thế,  lập tức gọi món: “Vậy cho  năm cái chân gà kho, mười cái cánh gà kho.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hệ thống Ẩm thực đột ngột vang lên nhắc nhở: “Ký chủ, món kho do Đoàn Đoàn  bán cho khách sẽ   tính  thành tích của cô.”
“Được thôi,” Phó Vãn đáp.
Phó Vãn tỏ  khá hứng thú: “Khi nào  nhiệm vụ mới ?”
Nghe thấy câu , Hệ thống Ẩm thực liền thấy uể oải. Nó vẫn còn ám ảnh  màn thể hiện của Phó Vãn ở công viên giải trí bỏ hoang  .
Hệ thống Ẩm thực ngập ngừng: “Nhiệm vụ mới đang  chuẩn , ký chủ xin đừng nôn nóng.”
Nó  nghĩ  một nhiệm vụ thật khó, thật thử thách mới !
Sau khi nắm  bí quyết, món cơm rang thịt heo ớt xanh của Phó Vãn    nhanh.
Lý Nhã Hân trong lòng vẫn đang rối bời vì chuyện cô giáo mà Phó Vãn  , đến nỗi cái chân gà kho thơm phức  bạn trai đưa đến tận miệng mà cô cũng chỉ ăn  hai miếng. Ngay khi đĩa cơm rang  đặt  mặt, Lý Nhã Hân  vội vàng hỏi: “Đại sư, đại sư, cô  xem    mới  thể gặp  cô giáo của ?”
“Gọi  là đầu bếp,” Phó Vãn .
Lý Nhã Hân vội sửa : “Đầu bếp Phó.”
Lý Nhã Hân cầm thìa múc bừa một miếng cho  miệng. Ngay lập tức, một vị khô khốc, nhạt nhẽo như nhai  củi mục lan  khắp khoang miệng. Cơn buồn nôn dâng lên cổ họng, nhưng cô   gắng gượng nuốt ngược trở  khi  câu  tiếp theo của Phó Vãn: “Cô giáo của cô vẫn   đầu thai .”