Phó Vãn thở dài, cô cũng chỉ  dựa  việc  chút đồ ăn ngon để kiếm thêm ít tiền thôi mà? Có điều cô đúng là  kiêm chức thật.
Tạ Khiêm khi  thấy hot search  Weibo   tình hình  thể  . Kéo cả sư phụ Nghiêm Hoa của  đến giúp cũng tính  xuể. Người thì hỏi kỳ thi nhập học tháng 9 tới  lọt  top 10  ,   hỏi rằm tháng bảy năm nay nên đốt vàng mã cho tổ tiên ở  để   quản lý đô thị bắt.
Phó Vãn chỉ phụ trách cung cấp một đĩa cơm rang  hương vị kỳ lạ.
Đặc biệt là khi thanh toán, giá tiền của mỗi thực khách   giống ,   chỉ mất vài trăm,    mất hơn một nghìn tệ, khiến  ít thực khách bực bội chửi bới.
Không ít  đang xếp hàng  thấy tình hình ,  khi suy  tính   dứt khoát bỏ về.
Dù  thì, ai mà   lát nữa Phó Vãn sẽ đòi họ bao nhiêu tiền cho một bát cơm rang như  chứ?
Phó Vãn thấy  cũng  ngăn cản, vạn sự chung quy đều   đến duyên phận.
“Đến lượt    ? Hì hì, Phó Vãn,  còn nhớ  ?” Hàng dài cuối cùng cũng đến lượt một cô gái vô cùng xinh , cô  tươi vẫy tay với Phó Vãn.
Nói , cô gái còn vô cùng đắc ý  đầu   Tôn Xương Minh và đám bạn.
Nhan sắc của cô khiến  ít thực khách đang xếp hàng  sáng mắt lên. Cô và Phó Vãn thuộc hai phong cách khác , cô gái  mắt buộc tóc đuôi ngựa cao xoăn tít, cài một chiếc nơ bướm màu đỏ, trông vô cùng ngọt ngào.
Phó Vãn  cô: “Tề Nhược Nhược.”
Tề Nhược Nhược  chút kinh ngạc xen lẫn vui mừng,  ngờ    hoa khôi nổi tiếng của trường cấp ba nhớ đến, cô vui  điên lên: “Cậu còn nhớ  ?   bao giờ xóa WeChat của  ! Bây giờ  là một blogger chuyên review quán ăn, vẫn luôn  đến quán của  review để giúp  kéo tương ́c đấy.”
Thực khách xung quanh cũng nhanh chóng nhận  cô: “Đây   là ‘Nhược Nhược ăn mãi  béo’ ? Hình như cô  là một food blogger  hàng triệu fan  mạng xã hội đấy. Trước đây  còn tưởng cô  dùng app chỉnh sửa, ai ngờ ngoài đời xinh thật!”
“ cũng xem video của cô  , cô  review quán siêu đỉnh, những quán cô  giới thiệu   từng thất vọng.”
“Lời to , lời to , cho dù quán ăn của đầu bếp Phó  khó ăn  nữa,  gặp Nhược Nhược cũng đáng giá!”
...
Tề Nhược Nhược là một “nhan khống”, cô đặc biệt ưu ái những   ngoại hình . Nhìn gương mặt  đến nghẹt thở của Phó Vãn, cô nháy mắt : “  thể giúp  quảng bá vài câu  ? Cậu  ngại  tiết lộ  phận của  ?”
Phó Vãn : “Được chứ.”
Được cho phép, Tề Nhược Nhược hắng giọng : “Chào mừng quý vị đến thưởng thức quán ăn của Phó Vãn, cô  chính là con gái của bếp trưởng Phó từ nhà hàng Trung Hoa năm  Phúc Mãn Lâu ở Ninh Thành, con gái nối nghiệp cha, ăn  là lời đó nha.”
Đám đông thực khách lập tức bùng nổ, đồng loạt  sang  Phó Vãn với ánh mắt  thể tin nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-232.html.]
Thảo nào!
Những cư dân mạng  xem qua livestream của Lý Nhã Hân  đây vẫn luôn thắc mắc về Phó Vãn. Bà chủ quán  nghề tay trái  bá đạo như  , tại  còn  bán đồ ăn? Chuyển hẳn sang  cô thầy bói    hơn ?
Hóa  là vì con gái nối nghiệp cha, bố của cô  đây là bếp trưởng của một nhà hàng Trung Hoa năm  ư?
Người dân Ninh Thành  mặt tại hiện trường  càng hiểu rõ về Phúc Mãn Lâu hơn. Từ 20 năm ,  khi  Phó Đại Thành sang nhượng , nhà hàng  ngày càng ngon hơn.”
“Rất nhiều  chọn nơi đó để đính hôn, cầu hôn  hẹn hò, bởi ngoài hương vị thơm ngon , Phúc Mãn Lâu còn  sang chảnh và đẳng cấp.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“   khẩu hiệu tuyên truyền của Phúc Mãn Lâu bây giờ   vẫn luôn là bếp trưởng đương nhiệm chính là đồ  của bếp trưởng Phó ?”
“Vậy rốt cuộc là tay nghề của con gái ruột đỉnh hơn,  là của  tử chân truyền bá đạo hơn?”
“Chắc là con gái ruột ? Dù  con gái ruột   chừng còn  để  cho vài món tủ.”
Một  khác lập tức phản bác: “Chuyện đó  chắc ,  nhiều ngành nghề đều  quy tắc truyền nam  truyền nữ, con gái ruột cũng vô dụng thôi.”
...
Xung quanh  là tiếng bàn tán xôn xao, nhưng Tề Nhược Nhược   hài lòng.
Dù  thì  tranh luận mới  chủ đề,  chủ đề mới  traffic. Quán ăn nhỏ nổi tiếng  thì  thể từ từ phát triển lên, Phó Vãn cũng  cần  vất vả như  nữa.
Tề Nhược Nhược thật  vẫn  chút thương cảm cho Phó Vãn. Tuy nhà họ Phó trong giới thượng lưu ở Ninh Thành chỉ thuộc hàng cuối, nhưng dù gì cũng là một thiên kim đại tiểu thư.
Bây giờ chỉ  mỗi cái bằng  nghiệp cấp ba, một  dắt theo một đứa trẻ bán hàng rong ngoài đường,  thôi cũng  là vô cùng vất vả.
Là bạn học cũ, giúp  một tay cũng .
“  đây nhé?” Tề Nhược Nhược chỉ  một chỗ trống gần đó, ngọt ngào hỏi.
Phó Vãn  chằm chằm  mặt cô, nhàn nhạt : “Không, cô   cùng.”
Tề Nhược Nhược lập tức ngớ : “?”
Hả? Tại  ?
Tạ Khiêm,  đang xem bói đến mức não sắp nổ tung,  hiệu cho Tề Nhược Nhược   : “Mời cô.”
Tề Nhược Nhược ngơ ngác, cô   khách quen!