“Cái   là gì?   chia sẻ trải nghiệm của  mới .  đang  thang cuốn thì nó đột nhiên sụt xuống, cả   rơi thẳng xuống .   nghĩ  chắc chắn c.h.ế.t , nhưng tờ khăn giấy  in hình bùa bình an đó  chống đỡ  cái thang cuốn đang  cuồng hơn mười giây,  qua đường nhân cơ hội kéo  lên nên nhặt   một mạng! Hiện tại đang  trong bệnh viện.”
“Vãi,  , đây là ông mệnh  nên tuyệt đấy, thang cuốn mà sụt thì hơn nửa là  tong !”
“Cái đó...  là sinh viên Đại học Công nghệ Ninh Thành,  đây  cầm đôi đũa gỗ đào của đầu bếp Phó,  thấy  nên lấy  trâm cài tóc. Tóc   mọc  , một đứa hói nửa đầu như   mọc  tóc, trời đất ơi!”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“? Đù, đũa gỗ đào  tác dụng  á? Tối hôm đó  chỉ dùng để ăn cơm rang thôi,  còn  thể dùng để mọc tóc nữa ?”
“Quán ăn  bá đạo ? Đồ ăn của bếp trưởng Mạnh ở Phúc Mãn Lâu cũng  công hiệu  thần kỳ mà.”
“Ha ha ha, là một   ăn ở cả hai nơi,  thấy vẫn nên đến Phúc Mãn Lâu , bên đó  chỉ  công hiệu thần kỳ mà hương vị còn ngon nữa, hê hê.”
Phó Vãn thật   để tâm đến những gì     mạng, dù  thì nếu chỉ xét riêng về tay nghề nấu nướng, Mạnh Chí Khoan vẫn lợi hại hơn cô.
“Mẹ ơi, thơm quá ạ.”
Từ phía ban công truyền đến giọng  của Đoàn Đoàn. Phó Vãn  đầu , thấy một cánh cổng  gian  mở   ban công, Thẩm Đoan dắt tay Đoàn Đoàn từ cõi Âm trở về.
Phó Vãn đậy nắp nồi hầm,  nhạt hỏi: “Lão tổ tông nhà họ Thẩm, ngài  trốn nữa ?”
Trốn chứ, vẫn luôn trốn ở Âm Phủ còn gì.
Thẩm Đoan    thế nào, tuy là  đồng ý, nhưng rõ ràng là cô  xé rách y phục của , còn  chút kiêng dè  ở từ đường thì  ,  cần câu nệ tiểu tiết.
Thẩm Đoan xách một cái túi màu đen   căn bếp  lớn lắm,  trả lời mà : “Lúc cùng Đoàn Đoàn trở về,  nhặt  ít nấm dại ở trong rừng cõi Âm.”
Đoàn Đoàn  bên cạnh phấn khích vỗ tay: “Mẹ ơi, bọn con nhặt  nhiều lắm, hầm canh chắc chắn sẽ  ngon!”
“Chú Thẩm lợi hại thật đó ạ, Đoàn Đoàn  thấy trong rừng cõi Âm   nhiều tiếng kêu kỳ lạ, nhưng lúc bọn con nhặt nấm   gặp  nguy hiểm nào cả.”
Phó Vãn nhận lấy cái túi, thờ ơ ừ một tiếng: “Ừ, chú Thẩm của con đúng là lợi hại.”
Thẩm Đoan: “...”
Phó Vãn tuy    cõi Âm, nhưng  từng nhặt nấm ở đó bao giờ, trông chúng mọc   vẻ kỳ kỳ quái quái.
Không  nấm dại cõi Âm và nấm dại ở Điền Nam dương gian   là cùng một loại , xào  chín thì  độc  nhỉ?
Đoàn Đoàn nhón chân  lên mặt bàn bếp,  chút kinh ngạc hỏi: “Mẹ ơi,     nhiều món ăn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-246.html.]
“Đây là cá lăng hấp, đây là gà hấp hành,  là chân ngỗng hầm bào ngư   ạ?”
Phó Vãn : “Ừ, đang luyện tập cho bữa tiệc mừng thọ cõi âm.”
Không cần quan tâm hương vị   , dù  thì vẻ ngoài cô học theo thực đơn trông cũng  giống.
Hệ thống Ẩm thực: “?? Ký chủ, cô  nhận đặt tiệc lớn ư?”
Phó Vãn: “Ừ.”
Hệ thống  hét lên,  gào thét. Ký chủ rốt cuộc lấy   tự tin mà dám  mấy trăm bàn tiệc chứ? Thẩm Hải cũng    sẽ để cô  đầu bếp!
Phó Vãn bình thản: “Ông  sẽ đến mời  thôi.”
Xong , xong , phen   hỏng hết danh tiếng mất.
Hệ thống chạy điên cuồng trong thức hải của Phó Vãn,     .”
“Đôi mắt đen thẫm của Thẩm Đoan lóe lên một tia sáng,  hỏi: “Âm Phủ   nhiều nguyên liệu, heo, dê, bò, gà các loại  đều  thể lo .”
Phó Vãn dời ánh mắt  về phía .
 là   lầm !
Thẩm Đoan ung dung đẩy Đoàn Đoàn sang một bên,  tựa   bệ bếp, chiếc áo choàng mặc hờ hững để lộ  lồng n.g.ự.c trắng nõn,  : “Rất nhiều gia súc ở dương gian vì mắc bệnh dịch mà  chôn sống, nhưng loại gia súc   thể  luân hồi.”
Mạnh Bà thích dùng chúng để nấu canh, nhưng cung vẫn lớn hơn cầu, chỉ  thể đặt ở những ngọn núi khô héo của Âm Phủ.  chúng nó   con  hạn chế nên vô cùng điên cuồng, khắp nơi quấy rối còn tùy tiện tấn công oan hồn.
Phó Vãn ngẫm nghĩ  gật đầu: “Được.”
Cô bình tĩnh dời tầm mắt khỏi lồng n.g.ự.c của , tắt bếp  lấy điện thoại di động trong túi , mở lịch lên.
Cách rằm tháng bảy, còn năm ngày nữa.
Thực đơn mới quý ba của Phúc Mãn Lâu sắp  công bố. Theo thông lệ, tài khoản chính thức sẽ mời các khách mời đến nếm thử  để tạo thanh thế cho món ăn mới.
Trước đây, Tề Nhược Nhược với hàng triệu fan chắc chắn sẽ  trong danh sách  mời, nhưng từ  khi video   đăng lên thì  còn khả năng đó nữa.