Người đàn ông dẫn đầu,  mặt  một vết sẹo sâu hoắm như một khe rãnh, vết sẹo  ngừng tỏa  âm khí. Ánh mắt  âm u lạnh lẽo, tay nắm chặt cây quyền trượng đầu lâu: “Một lũ tìm chết.”
Cây quyền trượng vung  một luồng quỷ lực, tốc độ cực nhanh. Lý chưởng môn còn  kịp phản ứng, chiếc Tỉnh Hồn Linh trong tay   c.h.é.m đứt, vỡ  đôi.
Lý chưởng môn lập tức kinh ngạc: “Ngươi...”
Quỷ lực thật mạnh.
Nghiêm Hoa kinh hô thành tiếng: “Hắn là chủ Chợ Quỷ!”
Nghiêm Hoa là khách quen của Chợ Quỷ,  từng   Chợ Quỷ tổ chức hoạt động, ông  từng từ xa  thấy chủ Chợ Quỷ   chiếc kiệu tám  khiêng diễu hành.
Nghiêm Hoa  dứt lời, cả    đánh văng  như một đường parabol, ông hộc  một búng m.á.u  quỳ rạp  mặt đất  động đậy.
Má ơi, ngày đầu tiên nhớ Quỷ gia.
Không đúng, Quỷ gia  đến thì cũng ăn hành thôi.
“Sư phụ!” Tạ Khiêm kinh hãi tột độ, xông lên điên cuồng lay Nghiêm Hoa, suýt nữa thì  cho óc của ông văng  ngoài.
Thấy Nghiêm Hoa mở mắt, Tạ Khiêm lập tức : “Sư phụ mau dậy , tối nay sợ là  một trận chiến ác liệt đấy.”
Nghiêm Hoa: “...” Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt .
“Các ngươi là cái thá gì mà dám cản đường ? Tối nay ai dám cản ,  sẽ biến kẻ đó thành quỷ nô, đời đời kiếp kiếp  nô lệ cho .” Chủ Chợ Quỷ  khà khà.
Mấy ngàn oan hồn   đủ ?
Bọn họ ở Phúc Mãn Lâu mãi   ngoài, bố  họ sẽ lo lắng chứ? Sẽ đến xem thử chứ?
Những cô  bé  từng ăn đồ ăn của bếp trưởng Mạnh ở Phúc Mãn Lâu  đây, đều là món điểm tâm dự .
Lý chưởng môn trong lòng   tính toán, lạnh giọng quát: “Chúng  chịu ơn trời đất tu luyện  pháp thuật ngày nay,  đến lúc báo đáp trời đất.”
“Các  tử Thiên Cực Huyền Môn , lập trận!”
Một đoàn  tử tay cầm kiếm gỗ đào, nhanh chóng dàn thành trận pháp, vây chặt mấy ngàn oan hồn ở chính giữa,  lưng về phía họ để bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-251.html.]
Một vài nữ hồn   nhịn  mà che miệng , vì chính , và cũng vì những vị thiên sư đang bảo vệ họ.
Chủ Chợ Quỷ mỉa mai một tiếng: “Chút tài mọn.”
Các tu sĩ mặt mày căng thẳng, còn  thì thong thả ung dung giơ tay lên vỗ vỗ trong  trung. Trong núi rừng, dần dần hiện  vài bóng hồng y nữ quỷ và hồng y quỷ đồng.
Gương mặt chúng tĩnh mịch,  trán  ấn phù văn của tà thuật, cổ tay, cổ chân đều  xiềng xích. Và chân của những nữ quỷ   cong vút lên một cách kỳ dị, các cô  đều đang  những đôi giày thêu hoa sen đỏ đen của tục lệ “gót sen ba tấc”.
Tất cả đều là lệ quỷ!
Chỉ một con thôi cũng đủ để  hại cả một vùng.
Nhiều hồng y lệ quỷ như ,  thể là chuyện một sớm một chiều.
Lý chưởng môn   một suy đoán cực kỳ đáng sợ: “Ngươi, các ngươi rốt cuộc   gì?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Gương mặt chủ Chợ Quỷ lộ  vẻ hoài niệm,  say sưa : “Thời thế   đúng, thời thế    thể thái bình như   chứ?”
Mọi  an cư lạc nghiệp? Vớ vẩn!
Dương gian thuộc về loài , oan hồn chỉ  thể xuống Âm Phủ đầu thai? Nhảm nhí!
Hắn  thế gian  trở  như năm đó,   thế giới  lệ quỷ hoành hành,   mặt trời  bao giờ mọc nữa!
Lý chưởng môn lập tức  một suy đoán đáng sợ.
“Thời đại khủng bố giáng lâm?”
Sử sách của tông môn ghi , ngàn năm   hề thái bình như bây giờ. Người sống lang thang, quỷ quái khắp nơi, dân chúng  chỉ  lo lấp đầy bụng mà còn  chạy trốn khỏi sự tấn công và áp bức của lũ quỷ.
Thiên Cực Huyền Môn, với tư cách là đại tông phái thời bấy giờ, vì kiên quyết chống  các oan hồn  loạn mà  Tứ Phương Quỷ Vực vây công. Chính vị Chưởng Môn Nguyên Quân Phó Vãn lúc đó  xuất quan, phong ấn Quỷ Vương, thế giới  về thái bình, ranh giới giữa  và quỷ từ đó cũng trở nên rõ ràng.
Tên điên chủ Chợ Quỷ ,    thời đại khủng bố một  nữa  trở !
Mắt Lý chưởng môn sung huyết, ông đột nhiên hiểu . Khu rừng  chắc chắn chính là nơi mà Chưởng Môn Nguyên Quân năm đó  phong ấn Quỷ Vương!