Thẩm Hải  hổ xen : “Cái đó,  là   cứ   chỗ  ?”
Thu Thu  qua, Thẩm Mi lập tức  theo.
Triệu Dương tò mò  cô bé, : “Trước đây  cứ cảm thấy nhà của đầu bếp Phó  lạnh lẽo,   là vì cô bé  ?”
Đoàn Đoàn gật đầu.
Thu Thu  xuống ghế dài cạnh Thẩm Mi, cô bé đặt con thỏ màu hồng lên đùi .
Thẩm Mi mắt ngấn lệ  con thỏ: “Bé thỏ ...”
Thu Thu: “Của .”
Thẩm Mi  lúc sinh thời Thu Thu vẫn luôn  thích mẫu thỏ , năm nào bà cũng sẽ  mua một con, mua về  đốt .
Năm ,  trong nhà   bà cứ vì đứa trẻ  mất mười mấy năm  mà tinh thần sa sút, liền tự ý mang nó  cho  khác mà  hỏi ý bà.
Lúc đó, tinh thần của Thẩm Mi suýt nữa thì  sụp đổ.
 ai ngờ , chú thỏ mà  tặng cho Thu Thu, qua tay bao , cuối cùng vẫn trở về trong tay cô bé.
Lý Mỹ Phượng đương nhiên nhận  Thẩm Mi, cũng  chuyện bà  trải qua, đau lòng đưa cho bà tờ khăn giấy: “Ăn cơm ,   dùng bữa .”
“Ừm, Thu Thu lúc nhỏ  thích ăn chè trôi nước nhân thịt,  đút cho con ăn nhé.” Thẩm Mi dùng khăn giấy lau nước mắt, gắp mấy viên chè nóng hổi, cẩn thận dùng đũa tách  đôi, đút cho Thu Thu.
Thu Thu ngoan ngoãn há miệng ăn.
Hóa , cô bé cũng   đút cơm ăn.
“Chị dâu, món gà sốt cay Tứ Xuyên  tuyệt cú mèo, chị nếm thử .” Triệu Dương xoay chiếc bàn kính đến chỗ Lý Mỹ Phượng.
Lý Mỹ Phượng tuy tính tình hiền lành nhưng cũng thích ăn cay,  thấy món gà sốt cay, mắt  sáng lên.
Triệu Côn Minh  bên cạnh vội : “Thôi đừng ăn, dạo  cứ nhịn  .”
Bà Chu  cùng bàn  ,  chút phỏng đoán: “Chẳng lẽ... sang năm chúng    uống rượu mừng ?”
Lý Mỹ Phượng  chút ngượng ngùng, mặt ửng hồng : “Vâng, hôm qua  mới thử,   ạ.”
Ban đầu dùng que thử thai,  thấy hai vạch   chút  tin, ngày hôm  Triệu Côn Minh lập tức chở vợ đến bệnh viện  kiểm tra, xác định là  mang thai.
Triệu Dương chấn động: “Vậy là  thật sự sắp   chú ?”
Cháu gái sắp chào đời  ư?
Đầu bếp Phó bá đạo thật, nhanh như  mà  trai chị dâu cuối cùng cũng   đứa con mà họ hằng mong ước,  còn là thụ thai tự nhiên! Không  chịu những khổ sở .
Các vị phu nhân  mặt ở đây đều là   kinh nghiệm sinh nở,  ăn  phổ cập kiến thức cho Lý Mỹ Phượng về những điều cần chú ý trong giai đoạn đầu của thai kỳ.
Hai vợ chồng đối với đứa con khó    vô cùng căng thẳng. Vốn dĩ Lý Mỹ Phượng  định đến, nhưng    trong đó  sự tham gia của Phó Vãn,  khi suy  tính  vẫn quyết định đến dự. Vì ,  bàn ăn, ngay cả món gỏi cô cũng cố gắng  động đến, chỉ ăn một chút đồ nóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-260.html.]
Lý tổng  ở một bàn khác  : “Đoàn Đoàn, còn nửa tháng nữa là đến tháng 9 khai giảng , ông Lý  giúp cháu tìm  một trường mẫu giáo  , cháu chuẩn   học  nhé.”
Đoàn Đoàn ngạc nhiên, ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ  ạ.”
Đoàn Đoàn  mong   học, cũng  thích  học.
“Thưa quý vị...”
Thẩm Hải cầm lấy micro, hắng giọng phát biểu.
Giám đốc Thẩm bình thường chủ trì  bao nhiêu cuộc họp,  bao giờ run như tối nay.
“Chào mừng quý vị  đến tham dự tiệc mừng thọ 100 tuổi của cha , Thẩm Quốc Hùng. Tối nay xin   cứ ăn uống no say.”
Những oan hồn đang ăn uống vui vẻ lập tức vỗ tay.
Thẩm Hải  nâng ly rượu lên: “ xin mặt dày một chút, hy vọng   sẽ cùng  chúc mừng cha  trăm tuổi minh thọ vui vẻ!”
Tất cả   và oan hồn  mặt đều hưởng ứng, đồng thời  dậy nâng ly rượu, ly nước trái cây  mặt, giơ cao quá đầu, đồng thanh hô lớn.
“Chúc mừng Thẩm lão gia tử, trăm tuổi minh thọ vui vẻ!”
Tiếng hô đồng thanh vang trời dậy đất, long trọng đến cực điểm.
Thẩm lão gia tử cũng nâng ly rượu  ở một bên, mặt mày hớn hở. Ông uống cạn ly rượu trong một : “Đa tạ, đa tạ các vị!”
Bây giờ mà xuống Âm Phủ, còn ai dám  nhạo ông lúc  ma  bắt  canh cổng nữa chứ? Ai   thể diện như ông?
Xứng đáng!
Mãn nguyện!
Các tu sĩ thật  cũng  đến, họ  ăn ở một bàn trong góc. Nghiêm Hoa ở giữa đám đông Huyền Tu  con ác quỷ mặt mày hớn hở , chậc chậc lưỡi đầy xúc động.”
“...
Quỷ gia, màn phô trương  bá đạo thật.
Các vị Huyền Tu bọn họ, đặc biệt là  tử của Thiên Cực Huyền Môn,  giờ vẫn luôn duy trì truyền thống tiết kiệm  .
Thức ăn  bàn tối nay  quá ngon, bọn họ  ăn sạch sành sanh.
Tạ Khiêm tay mắt lanh lẹ gắp nốt miếng lạc rang cuối cùng  bát của .
Lý chưởng môn  hài lòng: “Không tồi,  tồi, quý trọng lương thực là nguyên tắc của tông môn chúng , ăn sạch sẽ hết là  nhất.”
Mãi cho đến khi họ  đầu  và  thấy...
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Một đám oan hồn bắt đầu l.i.ế.m đĩa!
“Bà nội mày, cái đĩa  là của tao!”
Đã thành ma , bây giờ chẳng còn lý trí gì nữa.