Nói , họ  vội vàng chuyển khoản cho Phó Vãn.
Vương Phong  tiếng thông báo tiền về liên tục từ điện thoại của Phó Vãn mà há hốc mồm, hai mắt như  rớt cả  ngoài.
Chỉ với mười hai bát mì gói ban nãy mà bà chủ đây  kiếm  cả trăm vạn?
Số tiền  mà ở mấy thành phố nhỏ như quê  , đủ để mua một căn biệt thự  sân vườn rộng rãi !
Phó Vãn    dư trong tài khoản,  ngờ cũng  ngày  tiền của  lên đến sáu con .
Trước khi xuyên   , mà  khi xuyên đến Thiên Cực Huyền Môn thì  càng .
Phó Vãn  chằm chằm  màn hình một lúc lâu, bất giác thở dài một  đầy cảm thán.
Cô yêu nấu ăn.
Hệ thống Ẩm thực: “Móa nó!”
“Để  rửa bát cho!” Triệu Dương  bàn ăn bừa bộn, lập tức xắn tay áo lên một cách thành thục, để lộ bắp tay rắn chắc.
Vương Phong chứng kiến cảnh  mà chấn động. Bà chủ tối nay kiếm bộn tiền như thế mà vẫn để khách tự  rửa bát ?
Phó Vãn liếc  khoản thu nhập sáu con  tối nay, cảm thấy quả thật  nên cung cấp một dịch vụ chất lượng hơn.
Phó Vãn  hiệu cho Triệu Dương: “Ra ngoài bẻ giúp  một cành hòe.”
Triệu Dương tuy  hiểu đầu đuôi  , nhưng vẫn ngoan ngoãn trèo lên bồn cây.
Anh  vốn cao lêu nghêu, chỉ cần nhón chân một cái là tóm  cành cây, dùng sức bẻ gập một cái   ngay một cành tươi non mơn mởn, lá vẫn còn xanh biếc.
Triệu Dương hai tay dâng cành hòe lên như dâng báu vật, tò mò   Phó Vãn định  gì.
Phó Vãn cầm lấy cành cây, khẽ lẩm nhẩm pháp quyết.
Cành hòe trong tay cô bỗng  gió mà bay, lá cây xôn xao rung động. Ngay  đó, một làn khói xám bỗng bốc lên từ cành lá.
Trong chớp mắt, làn khói tan , cành hòe  biến thành một bà lão mặt đầy nếp nhăn sâu hoắm.
Bà  lưng còng, mái tóc bạc trắng  cài một chiếc lá hòe.
Mọi  vì   kinh nghiệm từ đêm qua nên vẫn còn giữ  bình tĩnh, riêng Vương Phong thì sợ đến c.h.ế.t  tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-77.html.]
Biến... biến   sống!
Bà lão  từ  chui  ?
Vương Phong thậm chí còn nảy  một suy đoán táo bạo: Lẽ nào  vẫn còn đang kẹt trong mê hồn trận mà con quỷ nhỏ đêm qua  bày ? Tất cả những gì  đang thấy đều là ảo giác, đều   sự thật?
Bà lão phấn khích   thể , mừng rỡ : “Ta biến thành  ? Ta hóa thành hình   ư?”
Bà  vội túm lấy Triệu Dương đang  gần nhất, gương mặt già nua  cố tỏ  vẻ e thẹn, điệu đà: “Ta hóa hình trông  xinh  ? Chắc chắn là   đúng ? Có  là một đại mỹ nhân ?”
Triệu Dương á khẩu,   nên trả lời thế nào cho .
Đoàn Đoàn suy nghĩ một lát  : “Lúc còn trẻ bà nhất định là một đại mỹ nhân ạ.”
 là một  bé  EQ cao!
“Lúc còn trẻ...”
Nụ   mặt bà lão tức thì cứng đờ. Bà cúi xuống  đôi tay , da nhăn nheo chi chít.
Bà  đưa tay sờ lên mặt,  thô ráp  hằn sâu những nếp nhăn. Bà bật  nức nở.
“Trời ơi! Sao   biến thành một bà già thế !”
Phó Vãn  cho bà   thời gian sầu xuân cảm thu, mặc kệ tiếng  lóc ai oán, cô lạnh lùng  lệnh: “Đi rửa bát .”
Bà lão định từ chối, nhưng    bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt của Phó Vãn, cơ thể  phản ứng nhanh hơn não. Bà  lập tức răm rắp  thu dọn bát đũa.
Lý Mỹ Phượng và những  khác thấy   ái ngại   nỡ. Nhìn một cụ bà trông  bảy, tám mươi tuổi  rửa bát, họ thật sự  đành lòng.
Tuy bà lão  do cô Phó biến , nhưng dẫu  tuổi tác cũng  lớn thế .
Truyền thống kính già yêu trẻ  ăn sâu  m.á.u của  Hoa Quốc .
“Bà... bà   là cái cây hòe già  ?!” Tề Tú Lan thì chẳng  chút  nỡ nào. Bà hùng hổ bước tới, chỉ thẳng  bà lão và tức giận chất vấn.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Những  còn  đều kinh ngạc. Bà cụ  là hòe thụ tinh?
Triệu Dương từng   Tiết Định Khôn  một hòe thụ tinh giữ chân ở đây suốt hai tháng trời, hóa    dung mạo thế  ư? Đù!
Triệu Dương bỗng  cảm giác thằng bạn  của    vấy bẩn. Đây chẳng  là chuyện bà già bao nuôi trai trẻ trong truyền thuyết  ?
Nếu Tiết Định Khôn mà  thấy “dung nhan”  của hòe thụ tinh, Triệu Dương ngờ rằng  khi khỏi bệnh,   sẽ  tu luôn cho .