Bên trong vọng  tiếng  thét yếu ớt của một bé gái: “Mẹ ơi... Con   quỷ, con đói quá, con  ăn bánh mì... Con khát quá, con  uống nước...”
Người phụ nữ giơ d.a.o lên c.h.é.m loạn xạ   khí, Vương Phong sợ hãi vội vàng né sang một bên.
“Quỷ! Mày là quỷ! Nhà tao  quỷ! Con quỷ độc ác , mau cút  khỏi  con gái tao!”
Từ  cánh cửa  vang lên tiếng  ngày một nhỏ dần của cô bé: “Ba ơi, ba ơi bao giờ ba mới về? Ba  sẽ đưa con  công viên giải trí chơi mà, Tư Tư   công viên giải trí... Uống nước... Tư Tư   công viên nữa , Tư Tư  uống nước, con khát lắm...”
Vương Phong bỗng nhận     gần cửa phòng ngủ hơn một chút, đủ để  thấy cảnh tượng bên trong.
Cô bé đang chạy toán loạn trong phòng. Em cố trèo lên cửa sổ nhưng nó   khóa chặt, em cố đập cửa để  ngoài nhưng cửa cũng   khóa trái.
Cô bé khát khô cả cổ.
Vương Phong thấy em tiểu cả  quần,  thử l.i.ế.m vệt nước tiểu  đó. Ánh mắt yếu ớt của em chợt lóe lên, như thể  tìm   cách giải quyết.
Tim Vương Phong thắt .
Cho đến  , cô bé kiệt sức đến mức  tiểu   nữa, cũng chẳng còn sức để bò lết. Em  im lìm  chiếc giường bẩn thỉu, tựa như một con cá chết.
Ngoài phòng,   điên loạn vẫn  ngừng gào thét rằng em là quỷ.
Sau đó, em thật sự biến thành quỷ.
Vương Phong giật b.ắ.n ,  nhận   thứ  mắt   đổi. Cảnh tượng   như một ảo giác, còn giờ đây vẫn là phòng khách với chi chít những dấu tay m.á.u trẻ con.
Một cơn gió lạnh lùa , cánh cửa phòng ngủ kẽo kẹt mở , từ bên trong, mấy con tiểu quỷ chậm rãi bò .
Chúng đồng loạt  về phía Vương Phong, nở nụ  “khặc khặc” ma quái  từng bước một áp sát  gần . Hơi lạnh từ bốn phương tám hướng ập đến khiến Vương Phong hét lên thất thanh.
“Đừng  đây! Các ngươi đừng  đây! Ta quen  thiên sư  lợi hại đó!”
Vương Phong vung chân múa tay loạn xạ,  chợt nhớ  món pháp khí mà Phó Vãn  đưa cho  – một chiếc kính râm   từ kính của một tên phú nhị đại.
Phó Vãn  dặn, khi nào nỗi sợ hãi của  lên đến đỉnh điểm thì  thể dùng nó.
Bây giờ  sắp sợ đến tè  quần , cảm giác đối mặt với một tiểu nữ quỷ và bảy con tiểu quỷ khác    giống  !
Vương Phong luống cuống móc chiếc kính râm trong túi áo , đeo lên mũi.
Thay đổi ! Tất cả   đổi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lao-dai-huyen-hoc-bi-gan-voi-he-thong-am-thuc/chuong-87.html.]
Bảy khuôn mặt tái nhợt đáng sợ của lũ tiểu quỷ  mắt  đều biến đổi, chúng biến thành...
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
... những thanh dưa hấu, với đôi mắt  to  tròn xoe.
Vương Phong: “...?”
Vương Phong  thể tin nổi mà chớp chớp mắt, bảy thanh dưa hấu  biến thành bảy chú heo con màu hồng đang kêu eng éc.
Vương Phong: “...”
Tiểu nữ quỷ cất tiếng gọi: “Ba ba!”
Sáu con tiểu quỷ còn  cũng hùa theo: “Ba ba.”
Vương Phong  thấy, nhưng giọng của chúng    biến thành giọng Hầu ca.
Bảy giọng  y hệt Tôn Ngộ Không đồng loạt chui  tai , cùng một động tác nhất trí gọi “ba ba”.
Vinh hạnh quá  chứ,  cả Hầu ca gọi bằng cha.
Nỗi sợ hãi tan biến trong nháy mắt.
Hết sợ thì hết sợ thật đấy, nhưng Vương Phong  rơi  trầm mặc. Một sự im lặng đến cạn lời.
Thủy quỷ tác oai, chớ chơi bên bờ sông
Vương Phong vốn tưởng rằng đây sẽ là một pháp bảo hàng đầu,  rút  là  thể dọa lũ tiểu quỷ chạy mất dép, ai ngờ...
Đây chẳng  là đeo cho kính râm một cái filter của mấy app video ngắn  ?
Quả nhiên, một bát mì gói giá 518 tệ thì  thể đòi hỏi chất lượng phục vụ quá cao , Vương Phong vẫn hiểu đạo lý .
Filter cũng  ít, mấy cái filter hot nhất  các nền tảng video ngắn đều  đủ. Chỉ cần chớp mắt là  thể đổi, còn  chằm chằm hai giây là xác nhận chọn filter đó.
Vương Phong thích mấy thanh dưa hấu hơn nên  đổi về.
Hiệu quả của chiếc kính râm  quả thật  tồi, nỗi sợ của Vương Phong đối với lũ tiểu quỷ giảm dốc  phanh. Thậm chí khi  bảy thanh dưa hấu xếp hàng ngay ngắn,  còn  chút buồn .
Thêm filter , trông cũng đáng yêu phết.
Tiểu nữ quỷ cầm đầu đang thì thầm to nhỏ với sáu con tiểu quỷ còn . Âm thanh của chúng  phát  từ miệng, mà là những tiếng gầm gừ như dã thú phát  từ cổ họng.