LẬT BÀN RỒI! NGÔI SAO TUYẾN 18 BỖNG CHỐC VỤT SÁNG! - Chương 177
Cập nhật lúc: 2025-01-07 15:34:01
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái gì mà hộ lý?”
Bà cụ nhà họ Lục nhíu mày.
“Con bé đó là tiểu thư chính hiệu, ba trai, thì công chức, kinh doanh, đạo diễn. Thật hiểu cô ngày ngày nghĩ cái gì, đầu óc như một mớ bòng bong.”
Lúc Lục mới thực sự hiểu thế nào là ghét một , ngay cả thở của bà cụ cũng bà cảm thấy sai trái.
Bà đúng là hiểu lầm nhưng chuyện thể trách bà ?
Rõ ràng là do bà cụ rõ ràng. Lục Trầm chịu áp lực từ cả gia đình để bước giới giải trí, mà bây giờ còn xuất hiện một còn “ngang ngược” hơn cả con trai bà - một tiểu thư quyền quý mà viện dưỡng lão việc!
Lùi một bước, dù cho thực sự là của bà, thì chỉ cần bà cụ rõ ràng là , cần những lời châm chọc, hạ thấp bà đến mức còn giá trị gì như ?
Sóng mũi Lục mẫu cay cay, nước mắt kìm mà tuôn rơi.
Bà cụ thấy cảnh đó mà chẳng chút thương xót, trong ánh mắt chỉ sự chán ghét.
“Đã lớn tướng , cô bé mười mấy tuổi, cứ suốt ngày lóc thế? Khóc , phúc khí của cái nhà cũng cô cho tiêu tán hết. Mau , đừng ở mặt ngứa mắt.”
“Vậy con về phòng đây.” Mẹ Lục dậy rời .
Trở về phòng, bà đóng cửa , nước mắt càng ngừng rơi.
Bà đau lòng tủi nhục. Những lời bà cụ cứ ngừng vang lên trong đầu bà. Một lớn như bà mà còn rơi nước mắt, thật đúng là hổ.
mà, tuổi già nghĩa là còn cảm giác. Chỉ cần còn thở, còn sống thì vẫn sẽ những lúc thấy tủi . Trong lòng Lục hai giọng : một giọng trách bà chuyện bé xé to, một giọng trách bà cụ cay nghiệt như .
Bà giữa hai luồng cảm xúc , thế nào, thật là khổ sở thể tả.
Còn bên phía bà cụ.
Bà để ý xem con dâu buồn bã , khi phát tiết xong thì bắt đầu chuẩn cho bữa tiệc gia đình.
Bữa tiệc bà tổ chức chủ yếu để gặp Dư Vãn nên mời thêm họ hàng, chỉ vài trong nhà.
Khi nhận điện thoại của bà nội, Lục Trầm sang hỏi ý kiến của Dư Vãn:
“Vãn Vãn, bà nội gọi điện tối nay chúng về ăn cơm, em về ? Nếu em thì cũng , chúng thể đợi vài ngày về .”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Lần bà cụ trở về định ở lâu dài, một thời gian nữa mới sang nước ngoài, nên gặp sớm muộn cũng khác gì .
Dư Vãn lắc đầu: “Như , bà nội là bề , gọi điện mời thì chúng lý do để từ chối. Chỉ là về gấp thế , em nên chuẩn quà gì cho bà.”
Hôm nay là đầu tiên gặp mặt, cô thể tay đến , như sẽ để ấn tượng .
Giờ mà mua những thứ khác thì chắc chắn kịp.
Lục Trầm suy nghĩ một chút: “Hay là thế , chúng siêu thị, mua cho bà vài loại thực phẩm bổ dưỡng. Sức khỏe của bà , những thứ bổ dưỡng là cần thiết, hơn nữa quà tặng kiểu sẽ bao giờ sai.”
Dư Vãn cũng nghĩ như .
Thế là họ lái xe đến trung tâm mua sắm gần nhất.
Trước những gợi ý của nhân viên bán hàng, Dư Vãn hề do dự:
“Lấy tất cả những loại , mỗi thứ một cái, để bà tự chọn cái nào bà thích.”
“Anh ơi, bạn gái hiếu thảo quá, đúng là lấy vợ lấy như cô . Hai sống cùng chắc chắn ngày càng hạnh phúc.”
Nhân viên bán hàng bên ngừng lời .
Lục Trầm mỉm : “ , gặp Vãn Vãn là phúc phận của .”
Mua xong quà, họ cùng đến biệt thự nhà họ Lục.
Khi gặp bà cụ, Dư Vãn mang quà đến, lễ phép chào hỏi:
“Bà ơi, cháu chào bà ạ.”
“Ngồi xuống , bà cháu thích ăn hoa quả gì nên chuẩn đủ loại. Cháu ăn lót nhé, sắp dọn cơm .”
Bà cụ chăm chú quan sát Dư Vãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lat-ban-roi-ngoi-sao-tuyen-18-bong-choc-vut-sang/chuong-177.html.]
Cô gái thật sự xinh , gương mặt thanh tú, khí chất hơn .
Bà cụ chuyện với Dư Vãn về nhiều chủ đề khác , càng càng cảm thấy quý mến. Ánh mắt bà ngày càng lộ rõ sự yêu thích.
“Bà hiểu vì cháu trai bà mê cháu như . Cháu xinh khéo léo. Nếu bà là con trai, chắc chắn cũng sẽ thích cháu.”
Bà cụ nắm lấy tay Dư Vãn, nhẹ nhàng vỗ vỗ.
“Bà nội, con mà, gặp cô một bà sẽ thích ngay. Cô thực sự tuyệt.”
Lục Trầm bên cạnh , trong lòng vui mừng kể xiết.
Ban đầu trong lòng vẫn còn chút lo lắng, sợ rằng bà nội sẽ giống như , ưa gì Dư Vãn, thậm chí cố tình khó cô.
Mẹ nghĩ rằng đang bắt nạt Dư Vãn, nhưng thực chất, bà tổn thương chính là .
Ai mà một cay nghiệt như chứ?
May mắn , bà nội như thế.
Mẹ Lục bên , trong lòng thấy vô cùng khó chịu. Mọi ai cũng vui vẻ, chỉ bà là .
Hồi đó, khi bà bước chân nhà , bà cụ từ đầu đến chân đều soi mói bỏ sót điểm nào. Còn bây giờ, đến lượt Dư Vãn, thái độ của bà cụ khác biệt.
Nếu Dư Vãn thực sự là thiên kim tiểu thư, bà còn thể chịu . cô thì là cái gì chứ?
Bà thật sự nghĩ mãi thông!
lúc bà cũng chẳng cơ hội để lên tiếng.
Trong bữa ăn, bà cụ chỉ nhiều gắp thức ăn cho Dư Vãn, mà cả hai còn trò chuyện vui vẻ. Không khí chẳng thể hơn nữa.
Đến khi trời dần tối, bà cụ liếc đồng hồ :
“Vãn Vãn, muộn thế , bà giữ cháu ở nữa. Để bà bảo tài xế đưa cháu về nhé.”
“Không cần ạ, cháu đưa em về .”
Lục Trầm cũng dậy theo.
Bà cụ lắc đầu: “Người con gái lớn giữ , bà thấy con trai lớn cũng chẳng khác gì. Hai năm nay chúng gặp , bà nội khó khăn lắm mới về một chuyến, con thể ở nhà thêm để trò chuyện với bà ?”
Những lời thật hợp tình hợp lý.
Bất cứ già nào cũng mong quây quần bên con cháu, tận hưởng niềm vui gia đình.
Dư Vãn thể từ chối yêu cầu của bà cụ.
Cô sang Lục Trầm: “Em tự về , em lớn thế , chẳng lẽ còn sợ em lạc ?”
“Vậy khi nào về đến nhà, nhớ gọi cho một cuộc nhé.”
Lục Trầm cũng thêm gì nữa.
Sau khi Dư Vãn rời , bà cụ uống thêm một tách .
Đặt tách xuống, bà với Lục Trầm:
“Cô gái tên Dư Vãn đúng là nhưng bà đồng ý cho hai đứa ở bên . Con nên sớm cắt đứt với cô .”
“Cái gì cơ?”
Lục Trầm tin nổi tai .
Trên đời gì lý lẽ nào như thế.
Nếu bà nội thích Dư Vãn, ép hai chia tay thì còn thể chấp nhận. rõ ràng bà quý cô, hai còn vui vẻ, giống hệt như bà cháu ruột.
Bây giờ, Dư Vãn mới rời khỏi, bà ngoắt 180 độ những lời . Anh thật sự thể chấp nhận nổi.
“Bà nội, bà đang đùa cháu ? Câu đùa chẳng buồn chút nào .”