Lúc   tay cũng  bớt chút sức lực , bây giờ mặt Lâm Tịch  khôi phục  như , chẳng    gì nữa.
Còn mặt Trương Nghiên thì  chỉ tát  hai cái, vốn còn chẳng sưng lên nữa là.
Không ngoài dự đoán, Hà Đại Minh  mặt hai  họ,  đó bực bội : “Làm gì  cái gì ? Nguyễn Nguyễn, con  tay thật đấy ?”
Tính Hà Nguyễn mềm mỏng dễ  bắt nạt,  ngoài  , chứ  trong nhà    rõ.
 , Hà Đại Minh vốn chẳng tin Hà Nguyễn   tay thật.
Diễn thôi mà, ai mà chẳng .
 lập tức cúi thấp đầu xuống,  đó  khổ: “Ba, con    dì   con như … Ba cảm thấy con là loại  như thế  ạ?”
Lời  dứt, Hà Đại Minh   về phía Trương Nghiên, sắc mặt vô cùng khó coi: “Nguyễn Nguyễn đến con kiến còn  nỡ giẫm ch.ết,   thể đánh bà cơ chứ, bà đừng  quá đáng quá!”
Nói một cách công bằng, Hà Đại Minh  đủ tư cách  một  cha.
Chuyện Trương Nghiên và Lâm Tịch vô tình  hữu ý nhắm  Hà Nguyễn, thật  Hà Nguyễn  từng  với ông , nhưng ông  đều cố đè  chuyện xuống vì mặt mũi của cái nhà , chỉ cảnh cáo hai  con  một chút thôi.
 
 mà, cho dù vô trách nhiệm đến thế nào, ông  vẫn phân chia rõ ràng giữa con gái ruột của  và con gái do  khác đem tới, Hà Nguyễn thì sợ Lâm Tịch đe dọa mới  dám mách,   sợ, bảo mà mách thật thì xem đứa nào sợ đứa nào!
Mặt Trương Nghiên đầy vẻ  chịu tổn thương, giọng  còn mang chút run rẩy: “Ông xã ,  cho rằng em sẽ cố tình vu oan cho nó ?”
Diễn xuất của bà  bỗng chốc bùng nổ, lập tức cắm đầu xuống sofa, đau đớn gào :
“  theo  lâu như  mà   coi  là hạng  như thế,    thì ham hố  gì cơ chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lat-mat-khi-vo-si-quyen-anh-bi-bao-luc-hoc-duong/8-dien-tro.html.]
Vào lúc Hà Đại Minh tỏ vẻ  nỡ, định an ủi bà ,   ở bên cạnh nhướng mày,  đó nhẹ giọng :
“Chắc ham hố tiền nhỉ, đúng , tháng  dì  mua cho em trai dì một căn biệt thự, ba    ? Đừng bảo là dì  đuổi   khỏi nhà, để  dì độc chiếm tài sản của ba  đó nhé?”
Đây là chuyện  đây Hà Nguyễn   lén , nhưng Lâm Tịch  dùng ảnh nu.de để đe dọa cô , thế nên Hà Nguyễn vẫn luôn  dám  cho Hà Đại Minh.
Vẫn nên để  tới    .
Không ngoài dự đoán, Hà Đại Minh   thấy , sắc mặt lập tức đen .
 
Ông   Trương Nghiên, trong mắt chỉ  dò xét, sự  đành lòng  đó đều bay sạch.
“Bà mua biệt thự em trai bà ? Sao    ?”
 ở bên cạnh thêm dầu  lửa: “Sao mà ba   cơ chứ, con cũng là trùng hợp   chuyện  thôi, Vạn Cảnh Viên, hơn 500m vuông đấy.”
Sắc mặt ba   đổi trong tức khắc.
“Trước đây bà    đầu tư, đây chính là cái “đầu tư” mà bà  ?”
Trương Nghiên hoảng hốt, ánh mắt liếc trái liếc   dám  thẳng  ba : “A Đông nó sắp lấy vợ ,   chị gái như em giúp thằng bé chút cũng   , Đại Minh, em vốn  định  luôn chuyện  cho  !”
Bà  hung tợn trừng mắt lườm  một cái.
 nở nụ  đáp .
“Được, bà giỏi lắm.” Hà Đại Minh híp mắt chỉ thẳng mặt Trương Nghiên.
“Ngày mai  sẽ  đóng băng thẻ của bà , nếu bà  thích theo em trai bà như thế, thì để em trai bà nuôi bà .”