Lật Ngược Thế Cờ, Ta Vẫn làm Chính Thê - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-11-13 13:54:50
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ca? Sao đến đây?” Nhìn thấy Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm tâm tình tiến lên đón.

“Đi ngang qua, thuận tiện đến xem . Khí sắc tệ. Chỉ điều, dường như một dài mắt rõ “ phận” của chính .” Sắc mặt U Nhiễm tệ, bất luận chút dấu vết chịu ủy khuất nào. Tỉ mỉ đánh giá xong, Tiết Kỳ Văn kết luận U Nhiễm cũng khi dễ.

“Huynh gặp qua Tiền Viên Viên hả?” Nghe lời của Tiết Kỳ Văn, Tiết U Nhiễm vẻ mặt hiểu rõ.

Tiền Viên Viên? Một trong những tiểu của Sở Lăng Húc? Lại thật sự xuất hiện ? Có ngoài ý là Tiêu Vũ Sắt, cho rằng hai tiểu khác hẳn là sẽ xuất hiện. Không nghĩ rằng...

Tiết U Nhiễm trái để ý lắm, nhún nhún vai cả..

“Tư Nguyệt, Tề Phong, hai ngươi ngoài canh giữ.” Tiết Kỳ Văn ánh mắt chuyển, phân phó Tư Nguyệt và Tề Phong.

Thấy Tiết U Nhiễm phản đối, Tư Nguyệt và Tề Phong tuân mệnh lui .

“Huynh trưởng đại nhân lời với ?” Ca ca nhà sẽ vô duyên vô cớ bảo Tư Nguyệt và Tề Phong rời khỏi, chắc là việc cho nàng .

“Không việc gì, chờ là .” Tiết Kỳ Văn lắc đầu, vẻ mặt thần bí. Nếu đụng , đương nhiên là thuận tay giúp U Nhiễm giải quyết hết phiền toái cần thiết.

Còn đến gần sân của Tiết U Nhiễm thấy Tư Nguyệt và Tề Phong canh giữ ở ngoài, Tiền Viên Viên nhất thời tinh thần phấn chấn. Tỳ nữ bên cũng đuổi ngoài, còn dám mờ ám? Mạc danh kỳ diệu Tiền Viên Viên kéo đến sân của U Nhiễm, ba nhóm Sở nãi nãi cả đầu đều là mờ mịt. U Nhiễm tiếp khác ? Vì nhất định kéo mấy họ cùng qua xem chứ?

Tiền Viên Viên tinh thần phấn chấn, vẻ mặt tươi dẫn đầu ở phía , lúc bước tiển viện thì ngăn . Chân bước thì thể thu hồi, Tiền Viên Viên ngẩng đầu, thẳng hai mắt Tư Nguyệt : “Sao ? Không dám cho khác ?”

“Cũng dám, mà là nên quấy rầy.” Tư Nguyệt công chính liêm minh . Từ đến nay Tiểu Vương gia và Tiểu Quận chúa chuyện đều thích ngoài quấy rầy, huống chi còn là một vị tiểu thư nhảy từ .

Không nên quấy rầy ? Chẳng lẽ bên trong thật sự chuyện thể cho khác ? Trái tim Tiền Viên Viên sôi trào, hề chú ý đến khí chất thục nữ. Mạnh mẽ đẩy Tư Nguyệt chuẩn xông . Ai ngờ, mới bước một chân cửa tiểu viện của Tiết U Nhiễm, thể liền dừng dám động.

Ngay giữa ban ngày, kiếm trong tay Tề Phong ‘roẹt’ một tiếng rút , mũi kiếm sáng bóng trực tiếp áp sát cổ Tiền Viên Viên.

Tiền Viên Viên ngây ngốc, sợ hãi đáy lòng tiếng động nảy sinh, lan tràn...

“Dừng tay.” Một cái phi tiêu b.ắ.n qua, bóng dáng Sở Kinh Triết xuất hiện ở mắt .

Tề Phong thu kiếm trong tay, lui phía một bước .

“Tề Phong, ngươi ý gì?” Cũng dám ở Sở gia động thủ, Sở Kinh Triết tức giận .

“Tam thiếu gia, của Tề Phong, là tiểu thư Tiền Viên Viên cố chấp xông viện của tiểu thư nhà .” Tư Nguyệt chạy tới ở bên Tề Phong, giải thích .

“Biểu đây là ý gì?” Sở Kinh Triết đầu, về phía Tiền Viên Viên.

“Ta...” Tiền Viên Viên nhất thời nghẹn lời. Tình huống bên trong nàng tận mắt thấy, dám tùy ý bình luận.

“Được ! là hồ nháo!” Sở nãi nãi vẻ mặt tức giận, chuẩn rời . Thế nhưng dám ở Sở gia động thủ, quá vô lý .

“Nãi nãi, biểu Tiền gia hẳn là đến thỉnh an Đại tẩu. Người ngại liền thỏa mãn tâm nguyện của biểu Tiền gia thôi, cùng xem ?” Sở Diệp Triển xuất hiện cùng Sở Kinh Triết tiếp tục ngoài quan sát, lên tiếng khuyên nhủ.

“Thỉnh an?” Biểu tình của Tiền Viên Viên mặt càng giống như là đến tìm phiền toái thì đúng hơn, Sở nãi nãi dừng bước .

Cảm kích thoáng qua Sở Diệp Triển, Tiền Viên Viên ngừng gật đầu với Sở nãi nãi. Nàng bây giờ đang sợ tới mức câu nào.

Bà già cũng xem trong viện đến tột cùng là cái gì đáng để Tiền Viên Viên kinh động tất cả Sở gia. Nghĩ như Sở nãi nãi liền bước , do Sở phu nhân đỡ bước tiểu viện. Tề Phong cùng Tư Nguyệt ngăn cản. Tiền Viên Viên thấy thế, lập tức đuổi kịp. Sở Diệp Triển và Sở Mộng Văn , cũng theo sát ở phía . Để Sở Kinh Triết và Tề Phong tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ.

Ôm trái tim bất an yên, Tiền Viên Viên rốt cuộc thấy hình ảnh thấy. Nữ tử áo xanh vẻ mặt yêu kiều, bĩu môi gì đó. Nam tử áo lam biểu tình mặt đều là ôn nhu, sủng nịch nữ tử, lẳng lặng . Hai chút trốn tránh chung một chỗ, giống như cực kỳ mật.

Cô nam quả nữ, cử chỉ vô cùng thiết, tất tư tình. Tiền Viên Viên đắc ý nở nụ , thất thanh kinh hô : “Đại biểu tẩu, nàng thể...” Cũng thêm gì nữa, nhưng là dẫn đến vô hạn liên tưởng.

Sở nãi nãi và Sở phu nhân đầu , thấy chính là Tiền Viên Viên che mặt biểu tình vạn phần kinh ngạc. Cùng lúc thầm mắng: ngạc nhiên!

Thấy Sở nãi nãi và Sở phu nhân mặt lộ vẻ vui, Tiền Viên Viên trong lòng mừng thầm, nhưng mặt là thần sắc đau khổ: “Đại biểu ca nhất định sẽ thương tâm.”

Tiền Viên Viên đầu đuôi, thấy là Tiết Kỳ Văn gì. Trong lúc , khí chút yên lặng.

“Đại biểu tẩu thật quá đáng. Ỷ chính là công chúa là thể tuân thủ nữ tắc, gì thì ? Sao thể ở lưng Đại biểu ca cùng nam tử khác...” Thấy đều chuyện, Tiền Viên Viên châm ngòi nổ. Cũng tin đến như , bọn họ còn thể giữ nguyên bình tĩnh.

“Ngậm miệng!” Không phụ sự mong mỏi của Tiền Viên Viên, Sở nãi nãi tức giận quát.

Đạt tới mục đích, Tiền Viên Viên hoảng hồn mộ chút, ngậm miệng . trong lòng kìm đắc ý: Đại biểu tẩu, là chính ngươi tự đưa lên cửa cho bắt gian. Ngàn vạn đừng trách biểu phúc hậu.

“Sở lão phu nhân, Sở phu nhân, gặp mặt.” Tiết Kỳ Văn nghênh ngang tới. Vị tiểu động tác thật đúng là chậm, bây giờ mới đến. Không đợi Sở nãi nãi và Sở phu nhân trả lời, tầm mắt của Tiết Kỳ Văn chuyển đến Tiền Viên Viên, “Không tuân thủ nữ tắc? Không mà vị cô nương tới là ai?”

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lat-nguoc-the-co-ta-van-lam-chinh-the/chuong-62.html.]

“Biết rõ còn cố hỏi?” Gắt gao trừng mắt Tiết U Nhiễm đang ở bên cạnh Tiết Kỳ Văn, Tiền Viên Viên hừ lạnh .

“Tại hạ quả thật , vẫn là xin cô nương chỉ giáo.” Trên mặt Tiết Kỳ Văn treo lên nụ .

“Cái ...”

“Chính là nàng !”

Sở nãi nãi mới mở miệng giải thích thanh âm bén nhọn của Tiền Viên Viên che .

“Bản cung?” Đã sớm chờ Tiền Viên Viên tới khó dễ, nghĩ rằng nàng ngu xuẩn như . Nhìn ngón tay ngọc đang chỉ chính , Tiết U Nhiễm tiếp tục giữ vững yên lặng nữa.

, chính là ngươi. Sự thật vô cùng xác thực, ngươi còn cái gì để ngụy biện ?” Người Sở gia sợ Tiết U Nhiễm, nhưng Tiền Viên Viên nàng sợ. Công chúa thì thể cùng tư tình ? Một khi , dù là công chúa thì như thế nào?

“Bản cung cũng ngụy biện.” Tiết U Nhiễm bình tĩnh giống như tuân thủ nữ tắc là nàng.

“Ngươi Đại biểu ca thất vọng ?” Thấy Tiết U Nhiễm chút vẻ mặt hổ nào, Tiền Viên Viên giúp Sở Lăng Húc kêu oan.

“Cùng ngươi quan hệ gì ?” Tiết U Nhiễm bâng quơ trả lời. Ngươi tư cách gì ở Sở gia hoa tay múa chân?

“Ngươi...” Không nghĩ tới Tiết U Nhiễm vô sỉ như , Tiền Viên Viên chấn kinh khong nên cái gì.

“Đủ . Mộng Văn, mang biểu con cháu ngoài.” Sở phu nhân quát lạnh . Tiền Viên Viên đến tột cùng là cái gì? Ngang nhiên cùng Ninh An công chúa còn Tiểu Vương gia ầm ĩ?

“Cô, thể như ? Nữ nhân đều mang dã nam nhân về nhà, ...” Tiền Viên Viên ngạc nhiên Sở phu nhân. Bởi vì là công chúa, cho nên tất cả Sở gia nhất định dễ dàng tha thứ nàng tuân thủ nữ tắc ?

“Dã nam nhân? Cô nương chính là tại hạ ?” Tiết Kỳ Văn xen miệng hỏi. Nữ nhân thật đúng là thú vị, tự cho là đúng nhận định rằng quan hệ giữa U Nhiễm và sở gia là công chúa và thần tử. Cho rằng Sở gia sợ công chúa đến tình trạng hèn mọn như ? Chẳng lẽ nàng sự tình thích hợp ?

“Chẳng lẽ đúng?” Tiền Viên Viên ngẩng cao đầu, khinh thường hỏi ngược .

“Xì” Tiết U Nhiễm rốt cuộc nhịn bật , vỗ vỗ bả vai Tiết Kỳ Văn, xa : “Dã nam nhân, , hai bỏ trốn thôi.”

“Ngươi đúng là hổ thẹn!” Không đợi Tiết Kỳ Văn trả lời, Tiền Viên Viên tay run run, đúng lí hợp tình mắng.

Tiết Kỳ Văn biến sắc, lạnh lùng hô: “Tề Phong, ném ngoài!”

Một bóng đen xẹt qua, thể Tiền Viên Viên như diều giấy bay lên cao, biến mất ở bên ngoài tiểu viện.

“Triết tiểu tử, qua xem.” Tiền Viên Viên dầu gì cũng là bà con của Sở gia, thể quản sống c.h.ế.t của nàng .

Sở Kinh Triết lên tiếng, chạy ngoài.

“Tư Nguyệt, cùng ngoài xem. Nếu biểu tiểu thư thương, lập tức mời đại phụ.” Giao đãi Tư Nguyệt xong, Tiết U Nhiễm về phía Sở nãi nãi, “Nãi nãi, biểu Tiền gia nàng...”

“Không việc gì việc gì. Nàng tự chuốc phiền phức, U Nhiễm cần để ý.” Tiểu Vương gia từ đến nay là ôn hòa, hôm nay nổi giận quả thật là dọa . Ném ngoài? Không hổ là nắm quyền của Vương phủ trong tương lai, cái khí thế xem.

“Sở lão phu nhân, U Nhiễm nhà từ nhỏ nuông chiều, bao giờ chịu ủy khuất, càng từng ai mắng mặt bao giờ. Chuyện của vị cô nương , còn xin Sở đương gia cho Tiết Vương phủ một cái giao đãi.” Sau khi lạnh lùng một hồi, Tiết Kỳ Văn sắc mặt âm trầm rời khỏi Sở gia. Cho dù là bọ chó đáng để mắt tới, cũng cần chút lưu tình đập chết.

Nhìn bóng lưng Tiểu Vương gia, Sở nãi nãi quyết sách. Tiền Viên Viên gây họa lớn, vẫn nên nhanh chóng đưa nàng thôi!

Tiền Viên Viên bắt gian thành tiền bước đồng thời, trong phủ Thái tử thuốc s.ú.n.g mù mịt.

Sau khi từ hoàng cung trở về, Tuệ cô hầu hạ Tiết Tâm Lam yên lặng mang theo những tỳ nữ khác rời khỏi. Đối mặt với gian phòng một bóng thường, trong lòng Tiết Tâm Lam dâng lên dự cảm bất thường. Bữa trưa, Tiết Tâm Lam đợi lâu thấy mang cơm đến thể tự phòng bếp. Không lệnh cho khác phòng bếp, mà là ở phủ Thái tử vô cùng cao ngạo, luôn coi nàng như tồn tại. Trước mắt bất kỳ điềm báo đổi nào khiến cho Tiết Tâm Lam mờ mịt .

Mắt thấy phòng bếp gần trong gang tấc, Tiết Tâm Lam ngăn .

“Tiết Nhị tiểu thư một đây là nhỉ? Sao dẫn theo nha ? Thân thể Tiết Nhị tiểu thư nhưng là mười phần quý giá, thể đụng .” Quý Như Nhã tới đây đương nhiên là vô tình gặp . Nghe bên cạnh Tiết Tâm Lam điều , mới đầu nàng còn tin. Không nghĩ chạy tới , quả thực là như . Ngay cả đồ ăn cũng hầu hạ, vận của Tiết Tâm Lam hết ?

Tiết Tâm Lam gì, phản ứng đầu tiên là bảo vệ cái bụng cảnh giác Quý Như Nhã. Đây là bùa hộ mệnh cuối cùng của nàng, ngàn vạn thể hại mất.

“Tiết Nhị tiểu thư cần khẩn trương. Ta cũng ý gì khác, chỉ điều xem cuộc sống của Tiết Nhị tiểu thư . Vốn đang suy nghĩ cần điều một tỳ nữ đến cho Tiết Nhị Tiểu thư sai bảo . Hiện tại xem , dường như là cần.” Quý Như Nhã duyên hai tiếng, mang theo tỳ nữ nghênh ngang rời .

Tiết Tâm Lam tại chỗ trong lòng trào lên tất cả tư vị. Vì nàng rơi tình cảnh ? Thái tử ca ca thật sự cần nàng ? Rõ ràng đón nàng đến phủ Thái tử, vì thủy chung chẳng quan tâm? Không , nàng tìm Thái tử ca ca hỏi rõ ràng. Thái tử ca ca sẽ đối xử với nàng như , nhất định là Quý Như Nhã. Nàng sẽ mắc mưu, tuyệt sẽ !

Thấy Tiết Tâm Lam chạy như bay đến, trong mắt Tần Trạch Dật lóe lên tia lạnh lẽo. Nếu như Tiết Tâm Lam thật sự thai, nàng còn dám chạy nhanh như ? Như nàng còn dám nàng lừa ?

“Thái tử ca ca...” Khoẳng khắc thấy Tần Trạch Dật, trái tim Tiết Tâm Lam rốt cuộc để xuống.

Tần Trạch Dật lạnh lùng chăm chú Tiết Tâm Lam, chờ hành động tiếp theo của nàng .

“Thái tử ca ca, Tâm Lam nhớ , hài tử cũng nhớ .” Từng bước từng bước về phía Tần Trạch Dật, mặt Tiết Tâm Lam là thẹn thùng và nhu nhược giống như hồi mới gặp, điềm đạm đáng yêu rung động lòng .

Loading...