Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

LẤY CHỒNG KHÙNG - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-06-16 14:28:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" Dạ thưa ông thuốc của bà bình thường thế nào thì con sắc theo đó, con về đây 5 năm rồi, bao nhiêu năm con sắc cho bà có chuyện gì xảy ra đâu ạ?

Ông Trần nghe nó giải thích như thế liền tỏ ý không hài lòng mạnh tay đập xuống bàn, cái tách trà trên bàn cũng ngã xuống theo tác động từ tay ông mà rớt xuống đất bể tan nát.

Đám người bọn tôi trông thấy cảnh đó không khỏi lo sợ nên sắc mặt ai cũng tái xanh

Rồi thì ông lớn giọng quay sang ông bác sĩ kia hỏi

"Ông nói cho bọn nó biết nguyên nhân chén thuốc của nhà tôi vì sao bị ngộ độc đi.

Bên cạnh ông bác sĩ nhanh chóng mở lời trả lời câu hỏi của ông Trần

" Theo như kết quả tôi kiểm tra ra được thì trong chén thuốc của bà cả có chứa một lượng nhỏ bột được nghiền ra từ củ bình vôi. Loại cây này bình thường có tác dụng giúp an thần và ngủ sâu giấc, nhưng nếu dùng không theo liều lượng và kết hợp sai thuốc sẽ dẫn đến cho bệnh nhân bị ngộ độc, nguy hiểm hơn có thể hôn mê sâu và dẫn đến tử vong? Cũng may bà cả được phát hiện sớm nên tính mạng còn giữ được thưa ông.

Nghe ông bác sĩ trình bày tôi không khỏi hốt hoảng, cái nhà này không lẽ lại có nhiều người âm mưu sâu độc đến vậy sao? Lại còn biết công dụng của củ bình vôi để mà để vào thuốc của bà cả nữa, đúng là thâm độc đây mà,cây bình vôi ở gần nhà tôi nhiều lắm, bình thường tôi nghe bảo sắc củ nó uống sẽ trị được chứ mất ngủ, nhưng nói về lạm dụng nó để hại người thì tôi chưa nghe bao giờ...người hại bà cả biết tác hại của cây bình vôi thì đúng là cao tay nhưng mà người hại bà cả là ai đây. Tôi lén nhìn sắc mặt của từng người, bà hai đang ngồi cạnh ông, cái tay ngoe nguẩy cầm quạt liên tục, ánh mắt lẫn sắc mặt bình thản như chẳng hề tỏ ra sợ hãi khi âm mưu được phơi bày.Còn bà v.ú đang ngồi cạnh bà hai thì vẫn rất bình thường, chỉ có đôi lúc hơi liếc nhìn sang ông với ánh mắt mong mỏi điều gì đó thôi. Hai người này nhìn sơ qua tôi không thể phát hiện ra điều gì bất thường. Còn con Sen thì lúc này nó chỉ cúi gầm mặt, kể cả những người khác trong nhà cũng chẳng phát hiện ra ai là người đáng nghi ngờ vì giờ đây nỗi sợ hãi hiện đầy lên trên nét mặt của họ khi nghe ông Trần lên tiếng điều tra. Ngay cả tôi cũng thế, dù biết là mình không có làm điều gian ác nhưng trong lúc này cũng không tránh khỏi bất an trước ánh mắt đang nghi ngờ của ông Trần.

Sau khi nghe ông bác sĩ trả lời, tiếp tục là cơn mưa thịnh nộ từ phía ông Trần

"Nói, trong nhà này ai là người lén lút hại bà cả hả,tại sao? Bà ấy đã làm gì các người hả?

Tôi thấy được sự giận dữ xen lẫn đau khổ và lo lắng cho bà cả của ông Trần, ông vừa nói mà đôi mắt nheo nheo lại ửng đỏ cả,chắc ông thương bà lắm nên khi bà gặp chuyện ông mới phản ứng thế này

Ngồi bên cạnh thấy ông đưa tay dụi lên mắt như muốn che đi dòng cảm xúc, bà hai liền đưa tay vuốt ve ông rồi lên tiếng khuyên nhủ

"Anh đừng có giận, bác sĩ nói anh bị tim nên hạn chế kích động đấy. Bây giờ muốn biết ai là thủ phạm thì điều tra ngày hôm qua ai đem thuốc cho chị cả uống là biết liền mà anh?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-19.html.]

Ông Trần sau khi nghe bà hai nói thế liền gật đầu nét mặt đầy nếp nhăn của ông phút chốc liền dịu lại, ông thở dài mấy hơi sau đó nhìn sang ông bác sĩ hỏi tiếp

" Bà cả uống phải liều thuốc đó lâu chưa?

Tôi nghe bác sĩ trả lời

"Thưa ông theo như tôi kiểm tra thì đây là lần đầu bà ấy uống, vì cơ thể chưa quen với thuốc lạ nên dẫn đến bị sốc thôi.

Nghe vậy ông Trần liền hướng tầm mắt nghi ngờ về phía chúng tôi. Một lần nữa ông gặn hỏi

" Ngày hôm qua ai là người sắc thuốc và đem thuốc cho bà cả uống hả?

Mọi người run run hướng ánh mắt về phía con Sen, tôi cũng bất ngờ nhớ lại cái khoảnh khắc mà tôi nhìn thấy nó bưng chén thuốc từ gian nhà kia lén lút đi ra,mạnh dạn đoán là nó tôi liền im lặng,nhưng tôi nghĩ con Sen chắc không có gan làm vậy đâu, chắc có người đứng sau sai nó làm việc này. Tiếp tục tôi nhìn con Sen theo dõi sự việc coi nó trả lời thế nào.Vô tình khi tôi nhìn nó, đúng lúc nó cũng quay lại nhìn về phía tôi. Khóe miệng nó nhếch lên, thái độ của nó vô tình khiến cho tôi hơi bất an.

Con Sen quay lại nhìn ông Trần, lần này thái độ nó hơi khác, không phải kiểu sợ hãi mà là sự tự tin rất nhiều

"Thưa ông, hôm qua là con mang thuốc cho bà, nhưng mà…

Con Sen ngập ngừng khiến cho tất thảy mọi ánh nhìn đều đổ xô về phía nó mà tò mò.

" Nhưng mà cái gì sao mày không nói hả?

Cái giọng của bà hai the thé vang lên,con Sen nghe hỏi liền đảo mắt nhìn về phía bà v.ú Huệ rồi tích tắt nó quay phắt lại chỉ tay thẳng về phía tôi. Giọng nó chắc nịt nhìn ông rồi trần tình

"Dạ thưa bà, thưa ông hôm qua con đem thuốc cho bà cả xong thì con đi ra như mọi ngày, nhưng bất ngờ con trông thấy mợ hai thập thò nấp sau bụi chuối gần gian phòng của bà cả ạ. Con thấy mợ nhưng mợ nấp ở đó nên con không có lên tiếng, trùng hợp bà cả lại bị sốc thuốc, thưa ông mấy năm qua con chăm sóc bá cả đâu có sảy ra chuyện chi, tại sao trùng hợp hôm con trông thấy mợ ở đó thì bà cả gặp nguy hiểm ạ? Ông ơi ông đừng có nghi ngờ con mà tội nghiệp con nha ông?

Tôi đứng hình trố mắt nhìn con Sen, tôi không sợ chuyện bà cả bị hại đổ xuống đầu tôi, vì tôi ngay thẳng tôi không có làm chắc chắn mọi chuyện rồi sẽ được phơi bày ra ánh sáng nhưng thật lòng tôi kinh hãi con Sen thật sự, tôi không nghĩ nó lại đổ tội cho tôi một cách rành rọt như thế, đúng là tôi quá xem thường nó rồi, cứ nghĩ hôm đó tôi nép trong bụi chuối tránh mặt nó nó sẽ không thấy, nhưng không nó thấy tôi nhưng lại làm ra vẻ như chẳng biết gì? Nhưng mà hôm đó tôi cũng đâu có biết hôm đó trong gian nhà ấy là chỗ bà cả ở đâu chứ? Tại sao nó lại lật mặt rồi đỗ tội cho tôi thế này?

Loading...