Cả gian nhà bao phủ sự im lặng, khiến thứ yên ả cách lạ thường. còn đang rối bời đối diện ánh nghi ngờ của ông Trần đang đợi câu trả lời từ thì bên một thằng lên, nó là cắt tỉa cây cảnh trông vườn, thấy nó quen mặt nhưng kịp lên.
Nó ngập ngừng lên tiếng
"Thưa ông trông chuyện con chẳng rõ ai là hại bà, nhưng con thể chứng, ngày hôm qua theo như lời của Sen thì con trông thấy mợ hai về phía gian phòng của bà cả.
Ông Trần xong nhanh chóng quát lớn
" Ngọc My? Con giải thích thế nào đây hả?
Tình hình trông phút chốc căng thẳng, thằng đó khỏi ngỡ ngàng quanh cả nhà một lượt ai cũng tò mò, cả sự hả hê đến câm phẩn ,tức giận, duy chỉ bé Linh là nó đồng cảm và hộ cho
"Thưa ông, con tin mợ hai hại bà ạ.
Ông nó gằn giọng
" Mày im, trong nhà tới lượt mày lên tiếng?
Con Linh sợ hãi lập tức cúi gầm mặt, nước mắt nó chải dài, nó thương nên mới thế nên liền kéo nó , ngậm ngùi nhẹ giọng nhỏ với nó
"Cảm ơn em, chuyện của mợ em đừng xen nhé.
Nó lầm lũi gật đầu trông phát tội.
thở dài, lấy hết can đảm ngước lên đối diện với ông mà trần tình
" Thưa ba, con chẳng hiểu con Sen nó đổ thừa cho con, đúng là ngay lúc con Sen nó từ trong phòng má cả con nó tò mò, nhưng lúc con nó chi, với con cũng từ gặp má cả nào thì …
hết câu thì từ phía bàn ông Trần đập tay một cái rầm nữa. Thái độ ông gắt quăng ánh mắt tức giận về phía
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-20.html.]
"Chuyện thực hư còn rõ, nhưng con con má cả là ai thì con dối . Ta cho con một cơ hội nữa để nhận . Nói...con hại má cả hả?
ông ức đến phát , hôm qua khi chuyện với ông cứ nghĩa ông là , và chuyện và hiểu ý , thế mà bây giờ chi ông áp đặt tội cho mà chẳng thèm điều tra rõ ngọn ngành chi cả, cái nhà từ xuống đúng là quá ép mà, mới về đây, chi mà hại ai cơ chứ?
Ngẩng đầu thật cao, rõ rành mạch
" Ba tin con thì con chịu,còn chuyện má cả hại con liên quan, đến mặt má cả là ai con còn rõ ,cũng chẳng oán thù thì con hại?
Nghe câu ,bà v.ú nhanh chóng bật dậy, bà nhếch môi nữa miệng lạnh lùng trả lời
"Mợ mợ hại bà cả thì phân biệt đúng sai, trắng đen , nhưng mợ mợ bà cả là mợ xạo?Mợ là con gái bà Lan, lúc bà Lan mượn nợ bà cả mợ cũng lớn , mấy với bà cả tới nhà mợ đòi tiền rõ ràng mợ cũng giáp mặt với bà thì mà mợ bà cho ?Bà cả lúc đó trông thấy mợ bà còn bảo là đợi mợ lớn lên sẽ đến cưới mợ cho Phong nữa. Bây giờ mợ lớn, tuy bà cả mất trí nhớ nhưng ông Trần đây nhớ lời xưa cả bà cả, chính ông cho sang rướt mợ về cho , cũng chính ông xé giấy nợ cho mợ. Thế mà mợ nhẫn tâm ghi nhớ thù xưa về đây hại bà cả là hả mợ hai?
càng bà v.ú càng khỏi bàng hoàng , Lan mượn tiền má cả khi nào, gặp má cả khi nào, bà v.ú nhớ lộn ai ? Còn nữa theo bà Huệ là v.ú của bà hai? Tại bà đó bà theo bà cả, chuyện là như thế nào , mà càng lúc càng rắc rối thế ?
mở trân mắt bà vú,càng càng khỏi bất ngờ,cho đến khi giọng đều đều của bà ngưng , bờ môi mới run run định mở lời gặn hỏi bà chuyện bà cho rõ ràng nhưng kịp hỏi thì phía mặt,ông Trần lớn giọng trách móc nặng nề khiến cho mấy lời trong lòng định chẳng cơ hội mở miệng
"Ngọc My? Mọi chuyện quá rõ ràng cô còn gì để nữa hả?Ta ngờ chỉ vì một lời hứa của bà cả năm xưa hôm nay hại bà thê thảm như thế. Nếu rước cô về sẽ loạn cái nhà thì dù tròn nguyện vọng của bà nhà thì cũng cảm thấy với bà như hiện nay . Cô bà bây giờ đang thoi thóp bên trong vì cô ? Cô dù bà cả khùng điên thế nào thì bà cũng là má chồng cô hả? Cô My bây giờ cô bảo nên xử lý cô thế nào đây?
Hai hốc mắt bỗng dưng cay xè, từng câu từng chữ trách mắng của ông Trần cứ gim sâu lòng đến tứa máu. gì ?Cái gì mà hứa gả, cái gì mà nợ tiền? Mọi chuyện là thế nào, tại bà v.ú cả ông cũng đều lấy chuyện đó để như đang kể ơn nghĩa trách móc .
Nhìn ông Trần nét mặt vô cùng cương nghị, từng nghĩ ông là chính trực, quan minh chính đại chuyện nào chuyện đó thế mà bây giờ chẳng hiểu ông vô cùng hồ đồ.
Đảo mắt một vòng, chỉ mỗi bé Linh và dì Lành là thương xót, còn những ánh mắt là vô cảm, là hả hê. tự dưng thấy chơi vơi lạc lõng vô cùng, từ nhỏ đến lớn dù cực khổ, dù thiệt thòi ăn đòn vô cớ từ Lan nhiều nhưng bao giờ rơi tình huống như hôm nay cảm thấy oan ức cùng cực mà chẳng thành lời.
Bất giác hai hàng nước mắt rơi xuống, nghẹn giọng hướng về ông Trần giải thích
"Mọi chuyện từ nãy giờ ba con hiểu rõ, nhưng con thể thề với trời đất là con hại má cả, nếu con hại má cho con đường xe tông ch..ế..t con .
đến thế, thề độc đến thế nhưng ông vẫn hài lòng