LẤY CHỒNG KHÙNG - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-06-16 14:28:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phong kể lại rằng trước đó v.ú Huệ là người ở của gia đình anh, quan trọng hơn bà v.ú có được sự tin tưởng từ bà cả nên từ quan hệ chủ tớ bà v.ú và bà cả trở thành mối quan hệ chị em thân thiết.Bà cả đi đâu làm gì cũng cho bà v.ú đi theo, thân đến mức việc to nhỏ gì bà cả cũng kể bà v.ú nghe hết. Nhưng chẳng hiểu nguyên do gì, đến hôm nay Phong cũng chưa tìm hiểu ra được đó là tự nhiên đùng đùng một ngày bà cả trở mặt, chẳng nêu ra lý do gì bà cả một mực đuổi bà v.ú ra khỏi nhà...Cho đến khi Phong bị tai nạn, bà cả phát bệnh điên thì bà hai được ông Trần cưới về, lúc bà hai về bất ngờ mang theo bà Huệ với danh nghĩa là v.ú nuôi của bà hai. Nói chung Phong nói mọi chuyện rắc rối và dài dòng lắm, chính tôi cũng chưa hiểu rõ ngọn nguồn nên chỉ tóm tắt lại được tầm đó thôi.
"Cốc...cốc...cốc "
" Cậu Phong ơi đến giờ ăn trưa rồi cậu. Sao hôm nay cậu khóa cửa không cho Sen vào? Cậu Phong ơi.
Không gian trong phòng trong tích tắt bị tiếng gọi lanh lảnh của con Sen làm cho khoáy động, tôi và Phong bất ngờ đồng loạt cùng nhau hướng mắt nhìn ra cửa rồi ngượng ngùng nhanh chóng cả hai buông nhau ra.
Tôi đứng bật dây rời khỏi giường, còn Phong thì nằm luôn xuống giường rồi kéo chăn đắp ngang nhắm mắt giả vờ ngủ.
Vội buộc lại mái tóc đang rối bù lấy lại dáng vẻ và gương mặt bình ổn nhất tôi chầm chập đi tới đưa tay nắm chốt cửa mở.
Thấy con Sen đứng đó,dưới cái ánh nắng mặt trời hắt vào khiến cái mặt hách dịch của nó khi nhìn tôi thấy mà phát ghét,nhưng cũng sợ phải đấu mỏ với nó tiếp nên tôi ráng kiềm chế phần con nông nổi trong người tôi lại,chứ nhớ tới vụ nó tát tôi, cái mặt còn sưng sỉa như hà bá thế này thì càng nhìn tới nó tôi càng hận càng muốn tát lại mấy cái thẳng vô trong mặt nó ghê ý.
Nhưng mà thôi tôi chẳng phải loại tiểu nhân như nó mà đi cắn càng nên cố phớt lờ xem như chẳng có chuyện gì rồi nhìn thẳng nó tôi lên tiếng hỏi
"Chuyện gì mà gọi um sùm thế hả?
Nó nhanh miệng trả lời
" Tìm cậu Phong?
"Có việc gì không?
" Thay băng cho cậu!
Tôi bất ngờ cụp mắt nhìn thấy cái túi ni lông bóng mà nó đang cầm, trong có có thuốc rửa và vải y tế nữa. Trong phút chốc tôi thừ người ra trong đầu chợt nhớ chuyện tay Phong lúc sáng bị thương. Mới vỡ lẽ và thầm nhận định rằng chỉ có con Sen là quan tâm đến Phong nhất, còn tôi, ở cùng phòng với Phong, tiếp xúc với Phong nhiều hơn nó ấy thế mà tôi lại vô tâm đến mức quên mất luôn cả việc Phong bị thương luôn.
….
Con Sen nó lách qua người tôi rồi đi thẳng luôn vào bên trong, tôi thẫn thờ đứng bên ngoài một lúc rồi mới quay trở vào . Đúng lúc thấy nó đang đứng còn Phong đang ngồi bên cạnh. Tôi nghe nó nói
"Cậu đưa tay đây con thay băng rồi xem vết thương cho cậu.
Tôi nhìn xem Phong thế nào,có từ chối nó không nhưng không ngờ Phong chìa tay ra trước mặt nó liền. Nét mặt ngờ nghệch hẳn đi rồi lại còn cười cười như tỏ ra rất thân với con Sen vậy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-24.html.]
" Nè Sen xem cho cậu đi.
"Dạ cậu!
Tôi nghe hai người họ nói chuyện liền khó chịu trong người, biết là Phong đang giả vờ khùng nhưng khùng cái kiểu này của anh thì tôi thật sự không thể chấp nhận nổi. Phong biết là tôi ghét con Sen, thế mà ngay trước mặt tôi anh còn làm ra cái kiểu đong đưa đó như muốn đả kích tôi vậy.
Con Sen tự nhiên ngồi xuống tay nó thì lấy trong cái túi nilon ra chay thuốc rửa chắc nó mới mua ở ngoài tiệm về, còn con mắt thì cứ dán chặt vào Phong, gương mặt còn ửng hồng e thẹn kiểu như nắng hạn gặp mưa rào nên vườn cây nó tươi tỉnh lại vậy đó. Càng nhìn cảnh đó tôi lại càng bực, vô tình liếc sang Phong thấy Phong đang cố tình hướng mắt về phía tôi nhếch môi cười châm chọc thế là tôi càng ghét thêm, định bụng là đi luôn ra ngoài mặc kệ Phong và con Sen muốn làm chi thì làm
Thế nhưng mà ngay khi thấy con Sen định đưa tay nó lên cầm lấy tay Phong thì tôi lại bất ngờ phản ứng
" Ê khoan đã?
Phong nghe tôi lên tiếng đôi môi anh liền thấp thoáng khẽ mỉm cười,còn con Sen kiểu bất ngờ nên vô thức rụt tay về khi chưa kịp chạm vào tay Phong. Nó quay lại nhìn tôi khó chịu hỏi lại.
"Mợ hai còn muốn gì nữa hả?
Trong tích tắt tôi đi nhanh tới cạnh nó rồi giành lấy túi nó đang cầm về tay mình trong sự ngỡ ngàng của nó. Tôi ngập ngừng hắng giọng
"Mày đi ra ngoài đi, chuyện này để tao làm?
Con Sen kiểu không phục nên cố gân cổ lên cãi
" Mợ trả ngay cho con, việc chăm sóc cậu này là của con mà, với lại mợ không thấy cậu mới bảo con làm cho cậu sao? Mợ vô lý quá vậy hả? Mợ thích làm cho cậu ngay từ đầu sao không làm đi. Đợi tới người khác nhảy vào thì lại nhảy đỏng lên?
Nghe nó trả lời mà tôi tức đến đỏ cả mặt nhưng ngẫm lại nó nói cũng có phần đúng nên tôi hơi cứng họng…
"Sao? Con nói đúng nên không trả lời được hả mợ?
Nó bắt đầu bắt bẽ tôi lại, cái mặt hả hê làm sao? Sao đó liền giơ tay về phía tôi. Nó nói
" Mợ đưa cái túi đó lại cho con nhanh lên?xin lỗi mợ nha cho con nói ra quan điểm xíu là ở nhà này ngoài ông và bà hai ra con không có sợ ai đâu? Mợ thì con càng không sợ? Nên tốt nhất mợ đừng có nói nhiều với con? Đưa đây?
Tôi cố hít một hơi trấn an cơn điên của tôi lại...thật sự chẳng thể nào nhịn nó nổi nữa, muốn đập nó ghê vậy đó nhưng mà cuối cùng tôi cố nhịn chỉ nhẹ nhàng hỏi lại nó mấy câu
"Ai chống lưng cho mày mà mày cao ngạo vậy hả Sen? Ừ mày ngon mày không sợ ai thì bước lại đây nè rồi lấy lại? Cậu Phong là chồng tao đó, tao không cho mày đụng chạm vào cậu đó. Mày thích thì cứ bướng lao vào thử coi. Rồi he tao méc lại với ông he để coi mày giải thích thế nào?
Con Sen nghe tôi nhắc đến ông thì liền khựng lại nét mặt nó hơi tái đi mấy phần, còn tôi khi thấy thái độ nó thay đổi hẳn trong lòng khỏe ra. Thật sự con này phải cứng với nó kìa nó mới biết sợ. À mà cũng may là nó còn biết sợ ông Trần.