Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

LẤY CHỒNG KHÙNG - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-06-16 14:28:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ ngày về đây hôm nay tôi mới bước ra đường nên công nhận thoải mái lắm, mới sáng sớm không khí cũng mát mẻ,tôi và dì Lành bước đi trên con đường lộ đá, ở đây người ta có điều kiện hơn bên nhà tôi nên họ xây nhà nhiều lắm lại rất khang trang, à mà họ có có cả xe máy nữa, lâu lâu lại có hai ba chiếc xe chạy qua mặt tôi. Vừa đi tôi vừa tâm sự với dì Lành

"Ở đây họ giàu ha gì? Bên nhà con người trong làng không ai có xe máy cả?

Dì Lành gật đầu trả lời tôi

" Ừ mợ,hồi ở quê tôi cũng không có, lúc tôi sang đây làm ở nhà ông thấy họ giàu tôi cũng ngạc nhiên như mợ. Tại quê mình nghèo nên mình mua không nổi chứ trên này xe máy họ đi đầy, trong này đường nhỏ mợ thấy vậy thôi chứ ra đến chợ xe qua lại nhiều lắm.

"Vậy hả dì, ôi vậy tính ra dân trên này họ sướng dì nhỉ?

" Dạ mợ. Thời xưa cũng có xe máy rồi nhưng tại nghèo ít ai có tiền họ không dám mua thôi. Bây giờ điều kiện họ có, mấy công xưởng xuống đây đầu tư nên người ta có việc làm,có thu nhập. Chẳng hạn như nhà mình, ông cũng có một xưởng to lắm mợ.

Nghe dì Lành nói tôi không khỏi bất ngờ liền thốt lên

"Ủa ba chồng con có xưởng nữa hả gì? Trong đó làm việc gì vậy dì ơi?

Dì Lành nhìn tôi cười hiền rồi giải đáp

" Có gì mà mợ ngạc nhiên, ông có xưởng gỗ, cũng ở gần đây nè, ngày xưa ông giàu vì ba mẹ ông bà địa chủ ,bây giờ ông giàu là nhờ của cải còn lại của các cụ với ông biết đầu tư làm ăn nên càng ngày càng giàu hơn thôi mợ.

Đúng là dì Lành làm tôi đi đến ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác vì từ trước đến nay trong suy nghĩ của tôi vốn chỉ đơn giản nghĩ là ông Trần có tiền nhiều, ông ấy cho vay nên mới giàu thôi. Không ngờ hôm nay tôi còn biết ông còn là một ông chủ có công việc làm ăn lớn nữa.

Câu chuyện vẫn tiếp diễn cho đến khi tôi và dì Lành ra đến gần chợ.

Phía trước mặt người ta buôn bán đông đúc lắm, nào là quần áo, giày dép hàng quán khiến tôi mê tít, cứ thế muốn nhanh chân chạy tới đó để nhìn ngắm cho thỏa mắt thì bất ngờ trong lúc này vô tình ánh mắt tôi bắt gặp một người quen quen, tôi khựng chân lại,cố nheo mắt nhìn thật kỹ thì nhận ra là bà vú, bà ta từ trong tiệm thuốc bước ra, trên tay cầm cái túi đen vội nhét sâu vào túi áo rồi đi thẳng ra chợ. Vì tôi và dì Lành đi ở sau, còn hơi cách xa tiệm thuốc nên bà v.ú không có thấy. Ngước lên trên nhìn cái bảng hiệu thuốc đông y thầy Diệp, tôi liền sực nhớ ra lời Phong dặn lúc sáng, xém tí là tôi lại quên mất.

Xoay qua nhìn dì Lành vẫn đang tranh thủ bước đi về phía chợ tôi liền lên tiếng gọi dì

"Dì Lành.

Nghe tiếng tôi dì cũng dừng chân

" Có việc gì hả mợ?Gần tới chợ rồi.

Tôi ngập ngừng, giấu đi cái nỗi lòng háo hức vừa nhen nhóm trong lòng,tuy muốn ra chợ lắm nhưng tôi còn có việc nên chỉ đành lựa lời nói với dì

"À con định ghé mua thuốc dì lại chợ mua đồ đi rồi nào dì về ghé đây, con mua xong đợi dì về.

" Mợ mua đi tôi đợi mợ mua xong rồi ra chợ luôn?

"Dạ thôi dì đi đi, con mỏi chân quá con vào mua xong rồi ngồi đợi dì.

Dì Lành khẽ gật đầu

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-28.html.]

" Vậy tôi đi trước nha. Mà mợ có tiền trong túi không tôi đưa nè.

Bất chợt tôi đưa tay chạm vào cái túi quần, mấy tờ tiền lúc sáng Phong đưa tôi đều nằm gọn trong đây. Tôi hơi khẽ mỉm cười rồi lắc đầu từ chối

"Dạ con có tiền đây dì. Dì cứ đi trước đi.

" Vậy tôi đi mợ nhớ chờ tôi rồi cùng về nhé.

Rồi dì Lành đi lại chợ, tôi cũng liền đi thẳng tới cái tiệm thuốc thầy Diệp rồi bước vào. Người đang đứng nơi quầy thuốc khiến tầm mắt tôi sững lại,ông ấy khi nhìn thấy tôi cũng có phần ngỡ ngàng, không ai xa lạ ông ta chính là người bác sĩ mà hôm qua ở trong nhà ông Trần đây mà?

Lúc ấy tôi cứ tưởng ông ta là bác sĩ phụ trách ở trong bệnh viện, giờ gặp nơi này mới biết hóa ra ông ấy chỉ là thầy thuốc chuyên trị bên thuốc đông y mà thôi. Tôi chần chừ,trong đầu bất chợt có dòng suy nghĩ "Phong bảo tôi đến đây có phải chỉ đơn giản anh lo cho tôi kêu tôi mua thuốc uống hay là còn có việc khác sâu xa hơn mà Phong không tiện nói ra nên mới bảo tôi đến đây trực tiếp gặp ông thầy thuốc này?"

Nhìn thấy tôi đang đứng tần ngần nữa vào nữa ra, ông thầy thuốc liền lên tiếng hỏi

"Mợ 2 muốn mua gì ạ?

Tôi tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn ông ta lên tiếng hỏi

" Sao ông lại biết tôi là…?

Ông ta nhìn tôi bất giác khóe miệng mỉm cười và nói

"Hôm qua tôi có gặp mợ ở bên nhà, tuy già rồi nhưng trí nhớ tôi tốt lắm mợ ạ?

Tôi gật đầu, ban đầu tôi khi gặp ông ta tôi cứ nghĩ Phong quen biết ông ta nên mới dụng ý kêu tôi đến đây chắc có việc gì đó, nhưng khi nghe câu trả lời ông ta vừa rồi thấy hợp lý nên tôi đành bỏ qua cái suy luận vừa nhen nhóm trong đầu của mình.

Tiến lại gần quầy thuốc tôi lịch sự nói

" Thầy bán cho tôi thuốc thoa ngoài da hay uống gì cũng được miễn sao trị khỏi vết bầm trên mặt tôi là được ạ.

"Vâng , mợ qua dãy ghế đợi tôi một lúc nha.

Tôi gật đầu rồi bước sang dãy ghế bên cạnh ngồi chờ.Sẵn tiện cũng đảo mắt quan sát nhìn khắp tiệm thuốc.Chợt nhớ ra lúc nảy gặp bà v.ú cũng từ trong đây đi ra, chẳng biết bà ấy mua gì? Lại có chút tò mò, biết là nếu hỏi thì chưa chắc ông ta sẽ trả lời nhưng tôi vẫn đánh liều thử xem thế nào.Ngước lên nhìn về phía ông ấy đang cặm cụi lấy thuốc. Tôi nhẹ nhàng mở lời hỏi

" Thầy cho tôi hỏi lúc nảy v.ú Huệ vào trong tiệm mua chi vậy thầy?

Ông ta nghe tôi hỏi liền ngẩng đầu nhìn lên

"À v.ú ấy đến tiệm lấy thêm ít thuốc cho bà cả với mấy thang thuốc dưỡng thai cho bà hai thôi mợ.

" Vậy à.

"Có thắc mắc gì hả mợ?

" Không ạ, tại lúc nãy tôi thấy v.ú Huệ đi ra từ trong đây nên hỏi thôi.

Loading...