Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

LẤY CHỒNG KHÙNG - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-06-16 14:28:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi trả lời cho qua, nhưng thật chất trong lòng lại có chút nghi ngờ vì lúc nãy chỉ thấy v.ú Huệ cầm một gói đen rất nhỏ đi ra rồi cất nhanh vào túi, chứ không phải như lời nói dối của ông ta rằng v.ú đến lấy mấy thang thuốc. Biết vậy thôi nhưng tôi không hỏi nữa vì rõ ràng ông ta cũng không trả lời thật cho tôi nghe.

Một lúc sau thì ông thầy cũng lấy thuốc cho tôi xong,tôi bước tới quầy nhận, trên đó là một chai thuốc nhỏ màu đỏ sẫm ông ta dặn tôi đem về 1 ngày thoa thường xuyên vài lần, với mấy hai hộp thuốc dạng viên uống 2 lần trong ngày sáng và tối.

Tôi lấy thuốc hỏi giá tiền và trả cho ông ta, toa định bước ra phía ngoài tìm chỗ ngồi chờ dì Lành thì ông ta bất ngờ lên tiếng gọi tôi.

"Mợ hai?

Tôi quay lại, nhíu khẽ đầu lông mày

" Thầy gọi tôi ạ?

Ông ta gật đầu cất giọng ồn ồn

"Mợ đợi tôi xíu nhé.

Tôi khó hiểu không biết ông ta muốn làm gì nhưng vẫn đứng ngó nhìn chỉ thấy ông ta rút ra từ trong quyển sổ một tờ giấy nhỏ, viết vài ba dòng chữ lên đó rồi cẩn thận xếp lại thật nhỏ sau đó đưa cho tôi và dặn thật kỹ

" Mợ đem về đưa tận tay cho cậu Phong giúp tôi nhé?

Cầm tờ giấy trong tay, tôi nhìn ông ấy với ánh mắt nghi hoặc.Đúng là suy nghĩ của tôi không sai, Phong kêu tôi đến đây chắc chắn là có chuyện mà. Nhưng chuyện gì thì tôi không biết, cũng không muốn chưa chi đã tò mò nên không hỏi gì nữa chỉ gật đầu trả lời

"Vâng thầy yên tâm tôi sẽ đưa tận tay cho anh ấy ạ.

….

Ra khỏi tiệm thuốc, tôi định tìm chỗ nào đó

ngồi đợi dì Lành, nhưng khi nhìn trước mặt khung cảnh nhộn nhịp tôi lại không kìm chế sự háo hức của mình rồi vô thức bước chân đi tới đó.

Khu chợ này lớn lắm,bán đủ thứ luôn, tôi vừa đi vừa tha hồ nhìn ngắm, cái nào cũng đẹp, cái nào cũng ham, có cả nguyên một khoảng trống lớn họ treo rất nhiều quần áo kiểu mới,có cả đồ nam và đồ nữ, mẫu mã cũng hiện đại hơn rất nhiều, nhìn lạ lẫm nhưng không kém phần đẹp mắt, à mà hầu như theo như từ nãy giờ tôi quan sát trên đây mọi người sống khá hiện đại rồi họ mặc đầm rất nhiều luôn,hoặc là đồ bộ kiểu nguyên một màu,tuy nhiên cũng có một số người họ mặc kiểu bà ba dân dã nhưng là loại vải lụa,chứ không còn loại vải thô sơ rẻ bèo như bộ đồ tôi đang mặc trên người.Tự nhiên nhìn xong rồi so sánh cái tôi buồn luôn, kiểu mình hơi lạc lõng ý nhưng biết sao bây giờ, tôi muốn mua muốn mặc giống họ cũng đâu có được, quan trọng muốn thay đổi mọi thứ cần nhất vẫn là tiền cơ mà…

Định bước đi sang bên khác xem họ buôn bán mặc hàng gì nữa cũng sẵn tiện tìm dì Lành luôn, thì bất ngờ có một bàn tay đánh mạnh vào lưng tôi đau điếng, tôi giật mình quay lại, cùng lúc thấy chị My đứng đằng sau tôi lên tiếng

"Mày đi đâu đây hả Vy?

Tôi nhìn chị một lúc cũng hơi bất ngờ liền trả lời lại

"Em ra chợ theo dì giúp việc mua chút đồ. Còn chị đi đâu trên này?

Chị My láo liên mắt nhìn xung quanh tôi rồi nhếch miệng nói

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-29.html.]

" Người giúp việc đâu sao mày đứng đây một mình?

"Dì ấy chắc đi quanh đây mua thịt cá rồi. Sao chị lại ở trên này, em hỏi mà không trả lời?

" À tao lên này mua quần áo thôi. Mày biết đó ở làng mình người ta có bán buôn chi đâu. Bao năm mặc đi mặc lại mấy bộ đồ quê mùa mà tao phát chán.

Nói đoạn chị My nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi một phát bĩu môi tỏ ý khinh thường

"Nghe nói mày làm dâu nhà ông Trần Hào, gia đình chồng giàu nứt vách vậy mà sao vẫn chưa gội rửa được chất phèn trong người mày vậy hả?

Tôi hiểu ý chị My đang chê tôi,vì nhìn sơ thôi hôm nay chị cũng ăn mặc ngon nghẻ hơn đứt tôi rồi, không hiểu sau mới mấy ngày trôi qua mà chị lại khác rõ như vậy.Hôm nay còn bắt chước người ta mặc đầm, chân mang guốc cao nữa cơ.

Để trả lời lại câu nói hàm ý khinh người vừa rồi của chị, tôi chỉ mỉm cười nói

" Người giàu người nghèo cách nhau một tấm áo đâu có thể phân biệt được chị mà chị lại đi mỉa mai em, biết đâu mặc quần áo đẹp đẽ nhưng bên trong túi lại rỗng chẳng có nỗi một đồng, còn người ăn mặc bình thường giản dị nhưng trong túi họ tiền lúc nào cũng có thì em hỏi chị chị muốn chọn bên nào?

Nghe tôi nói thế chị My liền lân la ghé sát vào tai tôi, chị nói nhỏ, lần này giọng có vẻ ngọt ngào xen lẫn có ý điều tra

"Vậy là ý mày bây giờ mày có tiền lắm hả? Ủa vào đó làm dâu sướng lắm hả Vy?

Tôi nhún vai trước thái độ trở mặt của chị My, cái viễn cảnh này tôi đâu có lạ,biết chị đang dò hỏi nên chỉ trả lời một cách xáo rỗng

" Chị thấy em như vầy thì chị tự đoán đi. Em chỉ nói vậy thôi.

Chị My lúc này tỏ thái độ sang cau có. Chị níu mạnh tay tôi gặn hỏi mãi

"Ý mày là sao tao không hiểu?

Tôi mỉm cười nhẹ rút tay ra khỏi tay chị my,nhìn chị My có vẻ đang khó chịu nên tôi chỉ dịu giọng khẽ nói

"Thì...à mà thôi em đi tìm dì giúp việc đây, chị ở đó mua đồ đi. Trưa rồi em còn tranh thủ về nhà với chồng em nữa.

Sợ chị My gây khó dễ nên tôi nhanh chân chuồn lẹ, cũng may là chị ấy không đuổi theo,chớ không cũng mệt người, từ khi tôi xác định ra khỏi nhà đó rồi thì tôi cũng muốn quên đi luôn mẹ con nhà họ rồi nên chẳng muốn dây mưa.

Đi đến hàng rau quả thì cũng gặp dì Lành,dì hỏi tôi mua thuốc chưa? Tôi trả lời tôi mua xong rồi,ngó xuống cái giỏ nhựa đầy ắp thịt cá tôi hỏi dì còn mua gì nữa không,dì nói chỉ còn mua vài ký trái cây nữa là xong.Sau đó tôi phụ dì cầm túi trái cây, còn dì Lành thì cầm giỏ hai dì cháu lại lội bộ đi trở về nhà.

Lúc sáng đi sớm nên không mệt, đến khi về nắng lên nóng bức với lại đi cả đoạn đường dài thấm mệt, tôi đổ cả mồ hôi,chỉ ước đi mau về đến nhà, lấy nước rửa mặt cho mát mẻ thế nhưng vừa bước chân về đến cổng thì đã bất ngờ gặp ngay bà hai đang đứng ngay cổng nói chuyện gì đó với con Sen. Nhìn thấy tôi với dì Lành, bà hai đã tỏ ngay thái độ. Bà lớn giọng hỏi

" Mới sáng đi đâu về đó?

Dì Lành nghe hỏi liều cúi đầu đáp

Loading...