" Mợ hai mới về hiểu hết trong nhà , thật ngoài ông Trần Hào, bà cả Thục Trinh đang bệnh và Phong thì 3 còn họ quá đáng lắm,lúc nào cũng bắt bẽ và hà h.i.ế.p chúng cả,nhiều lúc họ vô lý mắng nhiếc ức lắm trốn khỏi nhà mấy nhưng nghĩ ba tuổi già, đang nghèo túng, gia đình còn trả hết nợ cho ông Trần nên mới cố gắng mà ở , hẹn 2 năm nữa hết thời hạn, lúc đó liền mà chẳng nuối tiếc .Lúc mới về họ đày đạ còn nhiều hơn con Linh bây giờ.Tội con nhỏ, ngoan hiền cứ chửi mãi.
Dì Lành bao nhiêu thì trong đáy mắt dì càng hiện lên tia căm phẫn bấy nhiêu, chắc là ngày dì họ hà h.i.ế.p nhiều lắm. Tội cho dì, tội cho con Linh nhưng cũng chẳng để giúp họ, vì chính lúc cũng thể là tự bảo vệ cho chính thì nào dám bênh vực cho ai?Thế nên chỉ đành lựa lời an ủi họ
"Dì và Linh yên tâm , đừng nghĩ nhiều về họ nữa, từ nay con sẽ về phe hai , dù sức con chắc chống họ nhưng con sẽ cố gắng để họ h.i.ế.p đáp hai mãi thế
Thôi hai ăn cơm , con cũng đói bụng .
Bữa cơm trưa diễn trong khí chẳng mấy vui vẻ, khẩu vị cũng vì thế mà chẳng thấy ngon chút nào,nhưng vì đang đói nên đành cố ráng mà nuốt bụng.
Ăn xong phụ con Linh rửa chén, còn dì Lành thì phơi thau quần áo, bà v.ú và con Sen cũng mất biệt thấy lai vãng.Vừa xếp chén lên kệ ngay ngắn , nhớ ngay chuyện phong dặn lúc nảy nên liền sang con Linh ngập ngừng dò hỏi
" Thuốc của bà cả em đang cất bên v.ú Huệ giữ hả?
Con Linh nhanh chóng trả lời thật tình
"Dạ ông giao cho con giữ đây mợ, tổng cộng còn 8 thang con cất trong tủ bếp đấy ạ.Có chuyện gì mợ?
lắc đầu ngay
" Không gì? Tại mợ hỏi cho thôi. À mà ấm thuốc của bà em đang nấu v.ú Huệ đụng tay em?
"Dạ mợ. Mỗi con tận tay lấy thuốc và cho ấm thôi đó mợ.
" Ừ. Thôi em nha, đừng buồn nữa chuyện bà v.ú đối xử với em em đừng để trong lòng, mợ tin ông trời mắt lắm, để kẻ gian dối lộng quyền mãi đầu.
"Dạ em hiểu mợ, mợ ơi mợ cũng nên cẩn thận với họ nha mợ.
gật đầu
" Mợ mà.
Đến chiều hôm thì ông Trần và bà hai về đến, con Sen về họ tầm nữa tiếng, cả buổi trưa nó việc gì nhưng chuyện của nó thì liên quan nên cũng chẳng bận tâm vì ở trong nhà mỗi lúc họ vắng hết còn mừng hơn nữa vì đỡ gặp rắc rối.
Nhìn bà hai ỏng eo , một tay chống ngay eo, một tay nắm lấy tay ông Trần, họ , trao đổi chuyện gì đó. Đang mần cỏ với con Linh, cảnh đó bất giác nhớ lời Phong kể tự nhiên chỉ thở dài…
Ngồi bên cạnh, ông về, con Linh cũng ngẩng đầu lên ,khi thấy hai trong nhà nó mới , đó mần cỏ nó luyên thuyên
"Bà hai hen mợ? À mà mợ cũng nữa.
Nghe con Linh mà khỏi bật . Ngước mặt lên, với nó
"Em khen như thế sợ bà hai mắng cho ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-34.html.]
Nó trả lời thẳng
" Mợ thì con khen thôi.Có chi mà mắng con. Mợ của con những mà con giỏi nữa, mợ còn bụng phụ mần cỏ với con?
Nghe con Linh khen mà nở cả lỗ mũi.
"Mợ vì rỗi tay nên kiếm việc mần tiện thể vận động luôn thôi. Không nhớ bà hau từng mợ trong nhà mợ mới ăn hả?Nên nịnh mợ chẳng gì nha.
Con Linh nó nhẻo miệng
" Con khen thiệt chớ nịnh ,À mà mợ nè? Bà hai thai 3 tháng ý mợ, hỗng em bé trong bụng bà hai là trai gái mợ nhỉ?
Con Linh hỏi câu trả lời với nó nữa,vì gì dám hỏi đến bà hai mà ? À mà nhờ con Linh mới chợt nhớ thấy trong bụng bà hai lộ cái vải trắng trắng trong đó. Bất giác nghi ngờ trong trỗi dậy. liền hỏi con Linh
"Bà hai mới thai đầu hả Linh?
hỏi câu đó là bởi vì Phong bà hai lén phén với ông Trần đến nay mấy năm , nhưng trong nhà chẳng thấy đứa con nít nào nên tò mò hỏi xem thôi.
Ngay lập tức con Linh lắc đầu nó trả lời rành mạch lắm
" Mấy trăm bà hai mang thai một mợ, nhưng sảy, lâu lắm . Lần bà hai mang thai nên ông cưng bà lắm đó.
Câu trả lời cũng bất ngờ cho lắm,nhưng cũng chẳng tiện hỏi thêm vì thế nên im lặng luôn , đó cùng con Linh mần cỏ đến khi trời sụp tối và nó mới nghỉ tay nhà.
…….
Bữa tối diễn cả nhà quây quần bên bàn ăn đủ mặt cả,vì lúc ăn ông chung nên bữa ăn diễn trong khí vui vẻ lắm, chỉ là buồn vì chẳng Phong thôi, vì họ nghĩ Phong vẫn là một thằng khùng nên chẳng cho ngoài.
Ăn uống tắm rửa xong xuôi trở về phòng cũng tầm 10 giờ đêm,ngó Phong đang mặt tường, nghĩ ngủ nên nhẹ nhẹ gương lấy thuốc sáng mua phần thì uống phần thì sức lên mặt,vỗ vỗ mấy cái cho thấm thuốc, đó lên góc phòng ôm mền gối định trải xuống nền nhà ngủ như khi thì bất ngờ phía bên giường Phong lên tiếng
"Lên đây nhờ việc nè?
Nghe thấy Phong gọi giật cả liền buông vội tất cả xuống nhanh đến giường, Phong dậy từ khi nào . thở hắt một hỏi
"Anh chuyện gì hả?Tự nhiên em giật cả .
Phong đưa bàn tay chìa mặt . Anh nhẹ giọng nhờ vã
" Em tháo băng giúp với.
nhíu mày hỏi
"Sao tự mở ?
" Không thuận tay!